Truyện Tổng Tài Daddy Cực Ngầu - Chương 80
Đọc truyện hay Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Tim của Trình Li Nguyệt đột nhiên căng ra, người này đang nói nhảm gì vậy?
“Của cô lớn hơn.” Cung Dạ Tiêu lại bù thêm một câu.
Trình Li Nguyệt sắp phát điên rồi, lớn hơn? Ý anh ta là cái gì lớn hơn? Anh ta có thể đánh giá bức tranh nghiêm túc hơn được hay không?
Lúc này, vài người đang chiêm ngưỡng bên cạnh hiển nhiên cũng nghe thấy lời nói của anh, kinh ngạc quay lại nhìn Trình Li Nguyệt, mặt của cô trở nên đỏ bừng bừng.
“Tôi đi vệ sinh.” Trình Li Nguyệt không muốn ở lại chung với anh thêm một chút nào nữa.
Cung Dạ Tiêu không đi theo, khoanh tay lạnh lùng nhìn những bức tranh trong khu triển lãm, tuy rằng ánh mắt thâm thúy nhưng trong mắt không có một tia gợn sóng, ngược lại bóng dáng của Trình Li Nguyệt vẫn luôn quanh quẩn trong tâm trí anh, tương phản với mảnh tối tăm trong
mắt anh. Là hình dáng của người phụ nữ hoàn hảo.
Lúc Trình Li Nguyệt vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh thì tình cờ gặp Trương Siêu, bạn nam của Linda.
“Em là tiểu thư Trình Li Nguyệt? Tên tôi là Trương Siêu, tôi là bạn của Linda.” Trương Siêu niềm nở cười, nói với cô.
Thì ra là bạn của Linda. Tất nhiên Trình Li Nguyệt trở nên nhiệt tình, “Xin chào, đúng vậy, tôi là Trình Li Nguyệt.”
“Quả nhiên người đẹp như tên, thật sự rất xinh đẹp, cô ăn gì chưa? Có một nhà hàng buffet ở gần đây khá ngon.”
“ừm! Chưa!” Trình Li Nguyệt nói thật.
“Cùng ăn đi! Tối nay Linda nhờ tôi đưa em về. Tôi nghĩ chúng ta thuận tiện làm quen một chút cũng tốt” Trương Siêu lịch sự tao nhã nói.
Trình Li Nguyệt ngẩng đầu lên, không thấy bóng dáng của Cung Dạ Tiêu, cô nghĩ dù sao đây cũng là bạn của Linda, không tiện
thất lễ, nên gật đầu đáp: “Được thôi! Tôi cũng hơi đói một chút.”
Trình Li Nguyệt cùng Trương Siêu đi về hướng nhà ăn, Cung Dạ Tiêu tuấn tú bước ra khỏi khu triển lãm, anh nheo mắt nhìn về phía nhà vệ sinh, đợi Trình Li Nguyệt đi ra.
Cung Dạ Tiêu tay cầm một ly rượu đỏ, lười biếng tựa vào bức tường của hành lang, ánh đèn trên đầu rơi trên người anh, giống như hoàng tử bước ra từ truyện tranh, hấp dẫn ánh nhìn của bao người.
Hầu hết các cô gái trẻ đến buổi triển lãm lần này đều bị người đàn ông này câu dẫn đến mức tim đập chân run, đỏ mặt bừng, thầm hét lên trong lòng người đàn ông này đẹp trai quá.
Sau khi Cung Dạ Tiêu lên làm chủ nhân của nhà họ Cung, những bức ảnh về nhà họ Cung gần như bị xóa xạch khỏi các trang mạng xã hội, bởi vậy ai cũng biết đến cái tên Cung Dạ Tiêu, đồng thời cũng biết anh là một mỹ nam tuấn tú không kém gì Phan Anh nhưng ít ai biết anh trông như thế nào. Anh ấy hiếm khi xuất hiện trước mắt của công chúng, không làm ra vẻ của phú nhị đại. Anh ấy không thường xuyên dính scandal để đánh bóng tên tuổi vì sợ người khác sẽ không biết đến mình.
Anh ấy bí ẩn và đầy mị hoặc.
“Đẹp trai quá, đẹp trai quá! Trời ạ! ở đâu ra một người đẹp trai như vậy?”
“Tôi thực sự muốn xin số điện thoại của anh ấy.”
Hai cô gái hưng phấn đến mức vừa đi ngang anh đã chụm đầu lại thì thầm.
Tuy nhiên, nếu nhìn kỹ vào khuôn mặt của anh một chút, sẽ phát hiện ra anh hình như hơi bực bội không vui.
Người phụ nữ này đi vệ sinh có cần mất thời gian như vậy không?
Cung Dạ Tiêu tiếp tục đợi thêm vài phút nữa, cuối cùng anh cũng đoán được có lẽ cô đã đi ra rồi, chỉ là đang tránh mặt anh!
Chết tiệt, cô ta dám tránh mặt anh?
Sự giận dữ của một anh dường như dễ dàng bị dấy lên bởi vì Trình Li Nguyệt.
Đôi chân dài của Cũng Dạ Tiêu sải bước đều đặn nhanh chóng, bắt đầu đi tìm Trình
Li Nguyệt trong sảnh. Sau khi tìm kiếm một lúc, anh vẫn không tìm thấy cô. Cuối cùng, anh nhìn hành lang dẫn đến nhà ăn, nheo mắt lại dễ dàng nhận ra bóng hình kia.
Trong nhà ăn, ánh sáng lãng mạn, bầu không khí tình tứ, những bông hồng trên bàn dược sắp xếp như thể đây là nơi hẹn hò của các cặp tình nhân.
Trình Li Nguyệt và Trương Siêu mỗi người lấy một đĩa thức ăn rồi ngồi xuống bên cửa sổ, họ đã ăn được một lúc rồi. Trình Li Nguyệt rõ ràng có hơi lơ đãng, cô tự hỏi liệu Cung dạ Tiêu có tìm cô không?
Quên đi, dù sao bọn họ cũng không đến đây cùng nhau, cô không cần quan tâm anh!
“Trình tiểu thư, tôi tin rằng em là một nhân viên tốt.”