Truyện Tổng Tài Daddy Cực Ngầu - Chương 81
Đọc truyện hay Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Tôi vẫn chỉ là một một tân binh trong ngành nghề này thôi, tôi nghĩ mình nên nỗ lực nhiều hơn.” Trình Li Nguyệt khiêm tốn nói.
Trương Siêu cười nhìn cô, “Trong ngành của em không có người mới cũng không có người cũ. Có đôi khi người mới lại có năng lực đột phá mạnh hơn cả người cũ, tôi tin tưởng em sẽ trở nhà thiết kế tài ba.”
Trình Li Nguyệt mím môi cười, “Cảm ơn lời khích lệ của anh.”
ở cửa ra vào, một bóng dáng đẹp trai quyến rũ bước vào. Đôi mắt sắc bén của anh quét qua nhà hàng một lượt. Cuối cùng, rơi vào người phụ nữ đang vừa ăn vừa nói chuyện với một người đàn ông. Càng đáng chết hơn là cô ta còn mỉm cười ngọt ngào với người đàn ông đối diện.
Anh tìm cô hơn mười phút, cô lại cười cười nói nói cùng người ta ăn tối dưới ánh nến lãng mạn.
Còn dám nói không đi quyến rũ đàn ông vừa quay lưng lại đã câu dẫn đối tượng khác.
Đôi mắt cười đầy ý cười của Trình Li Nguyệt khẽ ngước lên, cô đột nhiên nhìn thấy người đàn ông đang tiến đến trước cửa, sửng sốt, tại sao Cung Dạ Tiêu lại đến
đây?
Lúc Cung Dạ Tiêu vừa bước tới, Trương Siêu cũng cảm nhận được khí chất mạnh mẽ của anh, anh ta hơi sửng sốt hỏi Trình Li Nguyệt, “Bạn của em?”
“Um…” Trịnh Gia Dĩnh đang muốn nói gì đó, một giọng nam lạnh lùng đã thay cô lên tiếng, “Cô ấy là mẹ của con trai tôi.”
Trương Triều sửng sốt, không dám tin nhìn Trình Li Nguyệt, “Em có con rồi? Kết hôn rồi à?”
“Tôi xin lỗi.” Trình Li Nguyệt hơi ngượng ngùng xin lỗi, sau đỏ đứng dậy, ngay khi cô đứng dậy, cánh tay của cô đã bị anh giữ chặt, rồi kéo về phía lối ra.
Cổ tay của Trình Li Nguyệt bị nắm chặt, hơi đau, cô ấy không nhịn được mà kêu lên đau đớn, “Cung Dạ Tiêu, anh nắm đâu tôi, anh buông tôi ra.”
Cung Dạ Tiêu nhìn ban công bên cạnh, thấy ban công được che bởi tấm rèm dày đặc, anh thay đổi ý định, quay đầu lại kéo cô vào đó.
Lưng của Trình Li Nguyệt bi áp vào tường cổ tay cô ấy đã được thả ra, cô xoa xoa cồ tay đau đớn của mình, nhìn chằm chằm vào người đàn ông hống hách vô lý kia, “Anh định làm gì?”
“Tôi cũng rất muốn hỏi cô xem cô đang định làm gì! Vừa quay đầu lại đã muốn quyến rũ người đàn ông khác? Hả?” Thân hình to lớn của anh đột nhiên ép sát lại, đè cô vào tường.
Trình Li Nguyệt vừa mở miệng muốn kêu lên, giọng nói cảnh cáo của anh đã vang lên sát bên tai cô, “Kêu đi! Kêu to lên đi, để người ta vây qua xem náo nhiệt.”
Nghe như vậy Trình Li Nguyệt nuốt tiếng kinh hô trở lại, mặt cô đỏ bừng nghiêm lại, vươn tay đẩy anh, “Cung Dạ Tiêu, anh đừng làm loạn.”
“Nếu cô muốn đàn ông, tôi không ngại thỏa mãn cô.”
Trình Li Nguyệt tức giận đến mức vươn tay đẩy mạnh anh, “Anh đang nói cái gì vậy?”
Nhưng giây tiếp theo hai tay của cô đã bị
người đàn ông nắm chặt, áp thẳng lên trên đầu, hơi thở nam tính lạnh lùng nguy hiểm phả xuống, giọng nói trầm trầm khàn khàn truyền vào tai cô, “Tôi có lòng tin. Tôi có thể làm hài lòng cô hơn bất kỳ người đàn ông nào.”
Trình Li Nguyệt sắp chết vì tức giận, thân thể bị ép chặt, hơi thở nguy hiểm của người kia đang đến gần, cô đang cố gắng đẩy anh ra một chút, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, nụ hôn của anh thẳng tắp gián xuống.
Trình Li Nguyệt vốn dĩ đã bị anh đè dí trên tường, không có cách nào tránh khỏi nụ hôn này, phía sau đầu đã là bức tường, nụ hôn nồng nhiệt của nanh mang theo cảm giác trừng phạt mạnh mẽ.
Và đôi mắt của anh không hề nhắm lại, chỉ nheo lại, đôi con ngươi sâu như một cái hố đen, muốn nuốt chửng cô vào trong.
Trình Li Nguyệt bị hơn sắp đứt hơi tới nơi rồi, lồng ngực của cô phập phồng càng nhanh hơn.
Kết thúc nụ hôn, đến khi anh buông cô ra
trước, vẻ mặt đầy vẻ kiềm chế cùng ẩn nhẫn.
Người phụ nữ này là yêu tinh.
Cung Dạ Tiêu buôn cô ra, đồng thời ra lệnh: “Đi theo tôi đi đón con trai.”
Cả người Trình Li Nguyệt nhũn ra khẽ dựa vào tường, cô muốn mắng, nhưng phát hiện ra sức lực đều bị anh hôn bay đi rồi, giờ chỉ có đứng thở dốc mới cảm thấy đỡ hơn một.
“Còn mười phút nữa, tôi sẽ đợi cô ở cửa.” Cung Dạ Tiêu nói xong, liền mở rèm cửa bước ra.