Truyện Tổng Tài Daddy Cực Ngầu - Chương 84
Đọc truyện hay Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Trình Li Nguyệt còn đang mơ màng, cảm thấy trên mặt có chút ẩm ướt, vừa mở mắt ra liền thấy cậu nhóc nằm trên ngực mình, miệng có chút hồng hồng hôn cô!
Trình Li Nguyệt mỉm cười, ôm lấy cậu bé, cậu chàng đã hôn ướt đẫm mặt cô rồi.
“Mommy, con yêu mommy nhiều lắm!” Cậu
bé cười meo meo thổ lộ với mommy, rồi thân hình bé nhỏ quấn lấy cố, ôm cô thật chặt.
Trình Li Nguyệt mỉm cười ôm cậu bé vào lòng, nghĩ đến hôm nay là thứ bảy cô có thể thoải mái một chút, cô định ở bên cạnh con trai mình cả ngày, cô nhớ bên cạnh biệt thự có một khu rừng mà? Vừa lúc có thể đưa cậu bé đi dạo một lát. “Đánh răng đi! Hôm nay mommy sẽ ở nhà với con cả ngày.”
“Có thật không ạ?”
“ừm, chúng ta đi đến khu rừng bên cạnh chạy bộ được không?
“Vâng ạ!” vẻ mặt cậu bé vô cùng hào hứng.
Lúc còn ở nước ngoài, cuối tuần nào Trình Li Nguyệt cũng đưa cậu bé đến công viên chạy bộ, sau khi về nước thì niềm vui như thế này của hai mẹ con đã ít đi.
Hai mẹ con thay quần áo rồi xuống lầu, trời còn sớm, Trình Li Nguyệt đưa cậu bé đi vào khu rừng có bầu không khí trong lành, đây là một ngọn đồi, cách trung tâm thành phố không xa, vẫn giữ được bộ dáng nguyên thủy. Mà hiện tại ngọn núi này e rằng tất cả đều thuộc về quyền sở hữu của
Cung Dạ Tiêu.
Bởi vậy không ai dám đến đây leo núi, núi được dọn dẹp sạch sẽ, không khí trong lành thanh mát, tuyệt đối là nơi lí tưởng để tập thể dục buổi sáng.
Trình Li Nguyệt ở cùng con trai, niềm vui này là điều mà người bình thường không thể mang lại được. Sự thấu hiểu ngầm giữa mẹ con, mọi ánh mắt động viên, sự phụ thuộc vào tình yêu thương của cậu bé vào mẹ của mình.
Sau khi Cung Dạ Tiêu tỉnh dậy, anh đi đến cửa phòng của Trình Li Nguyệt gõ cửa, gõ một hồi không thấy ai trả lời, anh trực tiếp mở ra, không ngờ anh vừa vặn thì cửa đã bậc mở, nhưng trong phòng, mẹ con Trình Li Nguyệt đã không thấy đâu rồi.
Tim anh như bị sợi dây thép siết chặt lại, anh trờ nên căng thẳng, không lí nào cô ấy đã bỏ đi cùng con trai anh rồi?
Cung Dạ Tiêu đi xuống lầu, nhìn thấy quản gia Trương Đức, “Chú Đức, Trình Li Nguyệt và Tiểu Trạch đâu rồi?”
“A! Thiếu gia đừng lo lắng, Trình tiểu thư đã dẫn thiếu gia đi dạo trong khu rừng gần đây rồi.”
Sợi dây thắt chặt tim của Cung Dạ Tiêu đã được nới lỏng. Anh khẽ thở ra một hơi. Trên người đang mặc một chiếc áo phông màu xám và chiếc quần thỏa mái cũng đang định tập thể dục. Anh mang giày sải bước ra ngoài cổng biệt thự.
Anh liếc nhìn xung quanh rồi theo bản năng chọn con đường núi bên trái, đôi chân mạnh mẽ sải bước đuổi theo hai mẹ con.
Trình Li Nguyệt và nhóc con không chạy nhanh, chốc chốc đã bị anh đuổi kịp.
“Daddy, daddy đến rồi!” Cậu nhóc là người đầu tiên phát hiện ra Cung Dạ Tiêu.
Trình Li Nguyệt quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông cao lớn từ trong núi bước lên, hơi giật mình, tại sao anh ta lại đến?
Đôi mắt Cung Dạ Tiêu cười cười nhìn cậu bé mặt mày đổ bừng:”Leo núi có mệt không?”
Không mệt!
“Được rồi! cố lên, chúng ta tiếp tục chạy lên trên.” Sau khi Cung Dạ Tiêu nói xong, anh thu lại ánh mắt lại rồi quay sang đụng phải đôi mắt trong veo của Trình Li Nguyệt.
Trình Li Nguyệt nhíu mày, trong thời gian cô ở cùng con trai, anh ta còn muốn dính với con trai cô cái gì chứ?
Cung Dạ Tiêu ngay lập tức nắm tay cậu bé chạy về phía trước, Trình Li Nguyệt chạy theo phía sau, cậu bé vừa chạy vừa quay đầu lại nói, “Mommy, cố lên!”
Trình Li Nguyệt hiểu rõ tình yêu cậu bé dành cho Cung Dạ Tiêu. Dù mới gặp nhưng tình cảm của cậu bé đã rất sâu đậm, vì trong suy nghĩ của cậu bé vẫn luôn hình dung về vai trò của một người cha kể từ khi nhận ra người khác có cha. Khát khao có được tình yêu thương trọn vẹn.
Đây cũng là lý do tại sao Trình Li Nguyệt không ngăn cản mối quan hệ thân thiết của con trai mình với Cung Dạ Tiêu. Là một người mẹ, cô không thẻ ích kỷ giữ con lại cho riêng mình mà phải tạo ra một môi
trường phát triển lành mạnh cho con.
Trình Li Nguyệt bước tới một cách lơ đãng, cô không biết phía trước là một cái bậc thang, cô đã tính toán sai, dẫm chân lên khoảng không, mất thăng bằng rồi quỳ một chân xuống nền đất xi măng.
“A…” Trình Li Nguyệt không khỏi thấp giọng kêu lên.
Ngay sau đó, Trình Li Nguyệt quỵ thẳng trên mặt đất có đá nhọn lổm chổm, trên người cô chỉ mặc quần đùi và áo thể thao, đầu gối trắng nõn ngay lập tức bầm tím đỏ bừng một mảng, trên da hiện ra một dóa hoa máu.
“Mommy…” Cậu bé từ trên cao lao xuống.
Cung Dạ Tiêu cũng sải chân bước xuống, còn Trình ụ Nguyệt đau đớn hít hít ngồi trên bậc thềm, hai đầu gối đều bị thương rồi.
Cậu bé mắt đỏ hoe, bật khóc “Mommy, mommy có đau không?”