Truyện Tổng Tài Daddy Cực Ngầu - Chương 89
Đọc truyện hay Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bởi vì, một năm này, anh không chỉ muốn có một đứa con trai, mà còn muốn có được người phụ nữ này.
Tuy nhiên, rõ ràng là chinh phục người phụ nữ này khó hơn tưởng tượng của anh rất nhiều, vậy thì trong một năm này, anh ta sẽ cố gắng hết sức dùng sức hấp dẫn của mình phát huy tối đa để dụ dỗ cô vào tay.
Anh ấy không tin rằng cô sẽ không động lòng.
Phụ nữ, khó chịu dưng được nhất chính là đàn ông đối xử tốt với mình, không phải sao?
Trong một năm anh sẽ chiều chuộng cô đến tận trời!
Trình Li Nguyệt đang nghiêm túc nếm thử các món ăn, cô không biết người đàn ông đối diện nghĩ gì, huống hồ,, người đàn ông này còn đã giăng một cái bẫy dịu dàng ngọt ngào chờ cô sa lưới.
Sau bữa trưa, Cung Dạ Tiêu đưa cô đến tầng dưới công ty, Trình Li Nguyệt liếc nhìn anh, nhưng Cung Dạ Tiêu đã lái xe phóng đi.
Trình Li Nguyệt trở lại văn phòng, điều cô làm lần đầu tiên là lưu câu nói do Cung Dạ Tiêu đã ghi âm lên máy tính rồi chuyển nó vào tệp tin trên Onedrive của cô.
Sau khi làm xong, cô ấy đeo tai nghe, cẩn thận nghe từng câu từng chữ.
Nghe rồi lại nghe, một ý nghĩ đột nhiên nảy ra trong đầu cô. Giọng người đàn ông chết tiệt này thật từ tính quyến rũ còn êm dịu như rượu.
Nghe đi nghe lại cả chục lần, cô ngừng lại, nếu nghe thêm nữa, cô sợ bị giọng nói của
anh mê hoặc đến quên lối về, vội vàng vùi đầu vào xử lý đống bản thảo thiết kế.
Trong một văn phòng lớn của Tập đoàn Lục gia, khuôn mặt Lục Vũ Hiên âm trầm đập bàn, giận dữ hét vào mặt các quản lý cấp cao đang có mặt: “Ai đã làm rò rỉ thông tin, tại sao khách hàng gạo cội của chúng tôi lại bị Tập đoàn nhà họ Cung cướp đi.”
“Lục tổng, chúng tôi cũng không biết! Cung thị luôn không quan tâm đến lĩnh vực vận chuyển. Tại sao lần này bọn họ lại đột ngột cướp khách hàng của chúng tôi, chúng tôi thực sự đoán không ra.”
“Đúng vậy! Đang yên đang lành, khách hàng đột nhiên bị cướp đi, chúng ta còn chưa kịp phản ứng, mà trước đó cũng không nghe phong phanh gì cả!”
Vẻ mặt Lục Vũ Hiên đã khó coi cực kỳ, “Nhà họ Cung và chúng ta luôn giữ cho nước sông không phạm nước giếng. Lục thị của chúng ta luôn né tránh những lĩnh vực mà họ đầu tư. Không ngờ lần này Cung Dạ Tiêu thậm chí còn muốn cướp khách hàng của tôi.”
“Lục tổng, cỏ khi nào ngài đắc tội Cung Dạ Tiêu rồi không?”
“Đúng vậy! Cung Dạ Tiêu vốn dĩ không quan tâm đến vận chuyển hàng hải!”
“Hừ, miễn là dự án có lợi nhuận Cung thị đều quan tâm đến.” Một người quản lý khác vặn lại.
Khuôn mặt của Lục Vũ Hiên lại tối sầm xuống, cuối cùng anh ta hừ lạnh, “Điều tra rõ chuyện này, tôi muốn biết tại sao Cung Dạ Tiêu lại muốn chống đối chúng ta.”
“Vâng.” Một nhóm quản lý cấp cao lập tức
đáp lại.
Trên đường trở về văn phòng, Lục Vũ Hiên cẩn thận nghĩ lại vài lần xã giao với Cung Dạ Tiêu năm xưa, tuy rằng cùng là danh gia vọng tộc ở thành phố A, nhưng Cung Dạ Tiêu cũng chỉ mới tiếp quản tập đoàn nhà họ Cung được vài năm, cơ hội gặp mặt ít lại càng ít. Hiếm lắm mới gặp anh ta trong bữa tiệc đôi ba lần, mà hầu như tất cả đều giao thiệp một cách lịch sự. Anh ta có thể đã đắc tội chỗ nào?
Sự việc này khiến Lục Vũ Hiên cảm thấy nguy cơ, Cung Dạ Tiêu mới mua lại một cõng ty lớn cách đây không lâu, chiêu thức mạnh mẽ, giống như con mãnh thú ăn thịt.
Hơn nữa, Cung Dạ Tiêu không chỉ mua những công ty làm ăn thua lỗ, mà chỉ cần anh ta cỏ hứng thú, bất cứ công ty này cũng sẽ trở thành cơm trong miệng của anh ta.
Lục Vũ Hiên không dám lơ là.
Nhưng anh ta đã đắc tội Cung Dạ Tiêu ở đâu, e rằng lúc này anh ta nghĩ nát đầu cũng không nghĩ ra.
Khi quay trở lại văn phòng, anh ta thấy trợ lý của mình đưa tới một tư liệu thanh toán, anh ta liếc nhìn nó, sắc mặt chìm tối đi trong vài giây. Khoản thanh toán là phí thiết kế một lần của Trần Quân Dao, đã lên tới hơn bốn triệu. Còn là tiền phải thanh toán một lần.
Lục Vũ Hiên nghiêm mặt ký tên, sau đó nhấc điện thoại gọi cho Trần Quân Dao.
“Alo, ông xã! Anh không bận à?”
“Gần đây em có mua chiếc nhẫn kim cương nào không?” Mặt Lục Vũ Hiên không chút thay đổi hỏi.
Trần Quân Dao khựng lại vài giây sau đó đáp, “Ông xã, em vừa đặt một chiếc nhẫn kim cương, em định để anh tặng nó vào ngày kỷ niệm ngày cưới của chúng ta. Có chuyện gì vậy?”
Sắc mặt Lục Vũ Hiên có chút cáu kỉnh, nhưng giọng điệu vẫn nhẹ nhàng hơn, “Không có gì!”