Truyện Tổng Tài Daddy Cực Ngầu - Chương 91
Đọc truyện hay Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Cô ta còn chưa kịp phản ứng, cánh tay của cỏ ta đã bị hất mạnh sang một bên, cô nức nở lui về phía sau hai bước, Cung Dạ Tiêu không quen cô ta, đôi mắt cẩn thận nhìn khuôn mặt Li Nguyệt, “Không sao chứ!”
“Không sao! Chúng ta đi thôi!” Trình Li Nguyệt không muốn dây dưa với Trần Quân Dao, cô đến chỗ chiếc xe đang đậu của Cung Dạ Tiêu mờ cửa ngồi vào trong.
Nhưng Cung Dạ Tiêu vẫn chưa lên xe ngay, anh dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn Trần Quân Dao, trong mắt lộ ra một lời cảnh báo không lời đầy nguy hiểm.
Từ khi trở thành bà Lục, Trần Quân Dao chưa bao giờ sợ ai cả, tuy nhiên lúc này đây, trái tim cô ta đang run lên vì hoảng sợ, khí chất của người đàn ông này thật đáng sợ.
“Đừng để tôi nhìn thấy cô bắt nạt cô ấy lần
nữa, nếu không, tự gánh lấy hậu quả.” Giọng của Cung Dạ Tiêu lạnh như bảng, từng chữ nhả ra đều mang hơi thở nguy hiểm.
Trần Quân Dao sợ hãi lùi lại một bước.
Trình Li Nguyệt đã ngồi trong xe đợi một lúc, cửa kính xe có hiệu ứng cách âm bậc nhất. Cô không nghe thấy lời cảnh cáo của Cung Dạ Tiêu với Trần Quân Dao. Cô ấn vào cửa kính xe nói với anh, “Cung Dạ Tiêu, chúng ta đi thôi.”
vẻ lạnh lùng trong mắt Cung Dạ Tiêu tan biến, lúc anh nghiêng đầu nhìn sang Trình Li Nguyệt, đôi mắt lập tức hiện lên ý cười.
Trần Quân Dao nhìn xe của Cung Dạ Tiêu rời đi.
Cô nghiến răng kinh ngạc, không dám tin Trình Li Nguyệt có thực sự quen biết Cung Dạ Tiêu. Hơn nữa Cung Dạ Tiêu còn quan tâm đến cô như vậy sao? Còn cảnh cáo cô ta để bảo vệ Trình Li Nguyệt?
Làm sao cỏ thể như vậy được?
Vừa rồi, nếu như linh cảm của cô ta là đúng, Cung Dạ Tiêu rất dịu dàng với Trình Li Nguyệt, trời ạ! Trình Li Nguyệt đã tích góp may mắn từ kiếp nào vậy, sao cô ta có thể gặp được Cung Dạ Tiêu?
Trần Quân Dao cười lạnh trong lòng, như vậy Cung Dạ Tiêu rất có thể không biết rằng cô ta có một đứa con trai! Trình Li Nguyệt, cứ đợi xem, cô muốn leo lên một người đàn ông như Cung Dạ Tiêu? Nằm mơ.
Trong xe.
Cung Dạ Tiêu hỏi Trình Li Nguyệt, “Người phụ nữ đó là ai? Tại sao cô lại đánh cô ta?”
“Vợ của Lục Vũ Hiên.” Trình Li Nguyệt nghiến răng.
Cung Dạ Tiêu nhíu mày, “Cô ta tìm cô làm
gì?”
Trình Li Nguyệt nghĩ đến việc Trần Quân Dao nghi ngờ cô có mục đích tiếp cận Lục Vũ Hiên, cô thực sự muốn cười vào mặt cô ta, kiếp này thứ cô muốn nhìn thấy nhất chính là vẻ mặt kinh tởm của Lục Vũ Hiên, cô thờ ơ đáp: “Không có gì.”
Cung Dạ Tiêu nhướng đội mày sắc bén, người phụ nữ này đang giấu anh điều gì, không thể tin tưởng anh một chút sao?
“Sau này nếu cỏ ai bắt nạt cô, cỏ thể nói cho tôi biết càng sớm càng tốt, tôi sẽ giúp cô ra mặt.” Cung Dạ Tiêu nói với cô, để cô hiểu rằng anh sẵn sàng trở thành chỗ dựa vững chắc của cô.
Trình Li Nguyệt ngạc nhiên, sau đó cô lắc đầu, “Không cần, cảm ơn.”
Cung Dạ Tiêu nhướng mày kiếm, cỏ chút không vui, “Trình Li Nguyệt, chúng ta sắp sống cùng nhau, tôi không hy vọng chúng ta xa lạ như vậy.”
Điều này thực sự Cung Dạ Tiêu nói đúng, Trình Li Nguyệt nghĩ đi nghĩ lại, anh xuất thân từ nhà họ Cung, cô không thể không đề phòng được.
“Đừng lo lắng, tôi sẽ hòa thuận với anh.” Trình Li Nguyệt an ủi anh một tiếng.
Cung Dạ Tiêu không nói nên lời, trên người của người phụ nữ này dường như có gai, chỉ cần đến gần cô, gai của cô sẽ chĩa ra đề phòng bất cứ ai.
Đến trường, chiếc xe sang trọng của Cung Dạ Tiêu được đặc cách, lái thẳng vào trường, đến nơi đón Vũ Trạch, hai người thấy cậu bé đang chơi cầu trượt với vài người bạn khác, nhìn thấy daddy mẹ đi tới. Cậu bé vui vẻ cười lên, trượt xuống cầu trượt.
“Tiểu Trạch, đã đến giờ về nhà rồi.” Trình Li Nguyệt kêu con trai.
“Mommy ơi, con có thể chơi thêm một vòng nữa không? Chỉ một vòng thôi.” Cậu bé vui đến quên lối về rồi. Đứa trẻ nào cũng như vậy cả.
“Được rồi!” Trình Li Nguyệt không phải là một người mẹ nghiêm khắc, cỏ rất khoan dung với con trai mình.
Cung Dạ Tiêu đứng một bên, ánh mắt chạm vào nụ cười của cô, cả người toát lên vẻ dịu dàng của tình mẫu tử, tình yêu thầm lặng và mạnh mẽ dành cho con trai, anh nghĩ, trên đời này không có người phụ nữ thứ hai nào có thể cho con trai anh tình yêu này.
Cậu bé sung sướng chạy lại trượt một lần nữa rồi chạỵ về phía Trình Li Nguyệt, Trình Li Nguyệt bế cậu lên, không kìm được mà hôn lên má nhỏ mềm mềm của con trai vài cái, câu bé vòng tay ôm lấy cổ cô vui vẻ cười to.
Cung Dạ Tiêu đưa tay ra xoa đầu cậu, cậu nhóc lập tức ôm chặt lấy cánh tay anh như một chú cún con, sự ỷ lại cùng yêu thương này đã đánh trúng điểm mềm mại nhất trong trái tim Cung Dạ Tiêu.
Trên xe, Cung Dạ Tiêu thông báo một tin rằng để thuận tiện cho việc đón con trai, đồng thời trong biệt thự anh đang cho xây sân chơi cho trẻ em, Cung Dạ Tiêu đã quyết định chuyển vào ở nhà trong trung tâm thành phố.
Chỗ ở mới này có hệ thống bảo vệ hàng đầu, gần công ty của họ cũng gần trường học của con trai, vô cùng thuận tiện.
Và điểm quan trọng nhất là Cung Dạ Tiêu muốn sống với họ như một gia đình ba người, hơn là được hầu hạ bởi một đống người hầu trong biệt thự. Một đêm kia ờ nhà của Trình Li Nguyệt, Cung Dạ Tiêu khắc sâu ấn tượng, nghĩ lại mà mong chờ.