Truyện Tổng Tài Daddy Cực Ngầu - Chương 92
Đọc truyện hay Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Vì vậy nhậ không cần quá lớn, nhỏ một chút, mà ấm cúng là được.
Lúc này, anh dẫn họ đến nhà mới, cậu bé vui mừng, Trình Li Nguyệt cũng không thể nói gì hơn, trong lòng cô, việc học hành và an toàn của con trai là trên hết.
Hơn nữa nắm trong tay bản ghi âm của người đàn ông này, lòng cô như yên bình hơn.
Ngôi nhà mới của Cung Dạ Tiêu nằm trong một tòa nhà ba mươi tám tầng, có hai thang máy riêng, nhận dạng vân tay, an toàn và không bị quấy rầy.
Trang trí sang trọng, toàn bộ nội thất đắt tiền cùng các thiết bị an toàn hàng đầu. Ngay cả kính cũng là loại chống cháy nổ. Tầng dưới là một căn nhà gỗ một tầng duy nhất ở trung tâm thành phố, họ có thể tận hưởng ánh sáng mặt trời trong mọi điều kiện thời tiết với ánh sáng toàn cảnh 360 độ.
“Ngôi nhà này giá bao nhiêu?” Trình Li Nguyệt vừa kinh ngạc vừa quan sát, đồng thời cũng tò mò về giá cả.
“Tôi không biết.” Cung Dạ Tiêu nhẹ giọng đáp.
Trình Li Nguyệt quay đầu nhìn anh, “Anh không biết? Không phải anh mua à?”
Cung Dạ Tiêu bình tĩnh nhún vai, “Hôm nay tôi mới mua lại công ty phát triển bất động sản này, có thể nói toàn bộ khu bất động sản này đã là của tôi.”
vẻ mặt của Trình Li Nguyệt trở nên cứng đờ ngay lập tức. Cô cứng ngắc quay đầu về phía tòa nhà nhỏ kiểu phương Tây sang trọng nằm cách đó vài kilomet. Sự bàng hoàng trong lòng cô dần biến thành chết lặng.
Cuối cùng, chung quy một câu là những người giàu có phong cách làm việc hơi bất thường.
“Daddy ơi, có phòng của con ư!” Cậu bé đột nhiên kêu lên.
Cung Dạ Tiêu mỉm cười bước đến một căn phòng được trang trí rất dễ thương, đồ trang trí đều là những người máy, ô tô đồ chơi và máy bay nhỏ yêu thích của bọn trẻ, anh dựng nên một thiên đường nhỏ cho cậu bé.
Trình Li Nguyệt dạo quanh trong căn phòng sang trọng rộng gần ba trăm mét vuông này, bề ngoài có vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng đã song dội gió gào, cho nên, cô sẽ sống cùng người đàn ông này và con trai ở đây tron một năm?
“Từ nay về sau, trong nhà này chỉ có ba
người chúng ta, tôi sẽ không thuê người hầu, cô cứ việc làm việc bà chủ nên làm là được!” Giọng nói từ tính của Cung Dạ Tiêu vang lên sau lưng.
Hai chữ bà chủ khiến trái tim của Trình Li Nguyệt run lên, cô không phải là bà chủ ở đây! Cô ấy chỉ là một khách trọ tạm thời.
“Căn nhà lớn quá, dọn dẹp cũng hơi phiền.” Trình Li Nguyệt than thở, dù sao công việc của cô cũng không thỏa mái.
“Tôi sẽ giúp, nếu thật sự không được. Tôi sẽ nhờ quản gia đến nhà mỗi tuần một lần” Cung Dạ Tiêu thông cảm cho cô.
“Vậy được rồi!” Trình Li Nguyệt mím môi, thật ra cô vẫn thường chăm sóc con trai và bản thân để đỡ phiền phức, bây giờ lạl có thêm một người đàn ông nữa, cô không biết mình có gánh nổi không.
“Vẩn còn sớm. Chúng ta xuống lầu đi trung tâm thương mại mua ít đồ ăn. Sau này chúng ta nên cho con trai cảm nhận được cảm giác của gia đình nhiều hơn.”
Cảm giác của gia đình này không chỉ con
trai cần mà anh cũng cần, bởi vì những năm gần đây anh đã bỏ qua cảm nhận của bản thân quá nhiều, giờ đã ngồi vững trên vị trí gia chủ của nhà họ Cung, anh muốn tìm lại hơi ấm của gia đình.
Trình Li Nguyệt có chút ngạc nhiên nhìn anh, tại sao người đàn ông này lại trở nên dễ gần như vạy?
Cậu bé phía sau vội vàng đi ra, “Daddy đi trung tâm thương mại ạ? Con cũng muốn đi.”
Cậu bé thích nhất những món đồ rực rỡ màu sắc trong trung tâm thương mại. Mặc dù hầu như lần nào mẹ cũng không cho cậu bé ăn nhưng được ngắm nhìn chúng cũng đã rất vui rồi!
Lúc ra ngoài, cậu bé một tay nắm tay Mommy tay kia nắm tay Daddy còn mình ở giữa vừa đi vừa nhảy nhót, trông rất tự hào.
“Tiều Trạch, đi chậm lại.”
Trình Li Nguyệt nói xong, quay đầu lại, vừa lúc thấỵ người đàn ông đang nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm dụ người.
Trái tim của Trình Li Nguyệt từ khi bước vào đây vẫn chưa bình tĩnh lại, lúc hai ánh mắt chạm vào nhau, đáy mắt hiện lên một tia sáng dịu dàng.
Trình Li Nguyệt là người đầu tiên quay mặt đi vì xấu hổ còn Cung Dạ Tiêu vẫn chưa thu lại ý cười trong mắt, trông sắc mặt anh
vô cùng âm áp.
Trong trung tâm thương mại.