Truyện Tổng Tài Daddy Cực Ngầu - Chương 94
Đọc truyện hay Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Anh còn nhớ rõ đêm đó, cô chủ động nồng nhiệt, mặc anh rong ruổi trên thân cô, nở rộ quyến rũ như một đóa hoa hồng.
Nếu… Nếu như bây giờ cỏ cũng khao khát anh như lúc ẩy, thực sự cầu còn không được.
“Hôm nay chúng ta dọn đến nhà mới. Tôi nghĩ nên uống vài ly để ăn mừng.” Cung Dạ Tiêu mỉm cười, trong mắt lóe lên một tia xảo trá.
Có rượu vào có thể làm được rất nhiều chuyên.
“Tôi không thể uống.”
“Không sao, đừng uống quá nhiều, nửa ly là được.” Cung Dạ Tiêu nói xong, mở tủ rượu, từ bên trong lấy ra một chai rượu vang lâu năm, lấy thêm hai cái ly, mở rượu rót vào. Mang đến bàn ăn.
“Daddy, còn con thì sao?”
“Con muốn uống gì?”
“Con muốn uống sữa.” Cậu bé nhớ ra mới mua bốn chai sữa, có thể uống thêm một chai nữa.
“Ăn xong bát mì rồi hãy uống, ăn không xong không được uống.” Trình Li Nguyệt nói với cậu nhóc, sợ cậu mãi nhớ đến sữa không nghiêm túc ăn mì.
“Ồ! Vâng ạ!” Tên nhỏ bĩu môi, có chút đáng thương.
Cung Dạ Tiêu ngồi xuống, nâng ly rượu vang đỏ với cô, “Cạn ly.”
Trình Li Nguyệt không muốn làm anh mất hứng nên cầm ly rượu lên chạm ly với anh, Trình Li Nguyệt ngẩng đầu nhấp một ngụm, hương vị nhẹ nhàng của rượu vang tan trên đầu lưỡi, khác hẳn những loại rượu khác trên thị trường làm người ta muốn uống thêm một ngụm.
Cung Dạ Tiêu tao nhã nhấp một ngụm, đôi mắt ánh lên tia sáng mê người, ly rượu khúc xạ ánh sáng, vừa lúc chiếu vào con ngươi của anh, làm đôi mắt anh giống như ngọc lưu ly, rực rỡ hấp dẫn.
Tim cùa Trình Li Nguyệt lại lỡ nhịp, người đàn ông này đang thả thính lung tung cái gì vậy?
“Daddy ơi, daddy luôn nhìn chằm chằm mommy, có phải daddy yêu mommy rồi không?” Cậu bé ngồi một bên, thay daddy thổ lộ với mommy của mình.
Trình Li Nguyệt lập tức trừng mắt nhìn cậu, “Ẩn mì của con đi, không cho nói nhảm.”
Cậu bé thút thít, ngoan ngoãn cầm đũa cho mì vào miệng.
“Anh không biết rằng nhìn chằm chằm vào người khác là một hành vi bất lịch sự sao?” Trình Li Nguyệt cuối cùng có chút khó chịu lên tiếng răn đe.
Khuôn mặt của Cung Dạ Tiêu trầm xuống vài giây, không thả thính nữa, nhưng Trình Li Nguyệt chắc chắn là người phụ nữ khó hiểu nhất mà anh từng thấy.
Sau đó một gia đình ba người yên lặng ăn mì, Trình Li Nguyệt mê mẩn hương vị của rượu đỏ, uống một hơi cạn sạch nửa chén.
Cung Dạ Tiêu nhìn thấy, muốn rót thêm cho cô, Trình Li Nguyệt xua tay, “Đừng rót nữa.”
“Tại sao?” Cung Dạ Tiêu cười hỏi.
“Rượu không phải thứ tốt.” Trình Li Nguyệt nói thẳng.
Bốn năm trước, chính vì Trần Quân Dao đưa cô đến quán cà phê, sau đó mở một chai rượu vang đỏ, cô đã tham lam hương vị của rượu vang đỏ mà uống vào bụng những thứ không nên uống, mới xảy ra những bi kịch tiếp sau.
Trình Li Nguyệt dọn dẹp bát đũa trên bàn, thu dọn phòng bếp một chút rồi đi ra, đồng hồ chỉ tám giờ rưỡi, bây giờ con trai đang đi học, Trình Li Nguyệt phải cho cậu đi ngủ trước 9h30.
Phòng ngủ chính thuộc về Cung Dạ Tiêu, cỏ chọn một phòng khách liền kề với con trai mình làm phòng ngủ, dọn dẹp rồi nói với cậu bé đang chơi đồ chơi, “Tiểu Trạch, con đi tắm đi! Ngày mai còn đi học.”
“Mommy ơi, con muốn daddy tắm cho con. Con là con trai không thể để mommy tắm.”
“Tại sao vậy!” Trình Li Nguyệt bất lực hỏi.
“Bởi vì trên TV có nói rằng tiểu huynh đệ * không thể để một cô gái tùy tiện nhìn mình.” Cậu bé nói thẳng.
Trình Li Nguyệt chép miệng, tiểu huynh đệ * của con thì có gì hay ho?