Truyện Tổng Tài Daddy Cực Ngầu - Chương 96
Đọc truyện hay Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Cô vừa hoàn hồn sau cú sốc, mới nhận ra khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của người đàn ông khiến cô tức chết này đang rất gần.
Cô đưa tay định hất bàn tay to của anh đang che miệng mình.
Hơi thở của Cung Dạ Tiêu tràn ngập mùi thơm của rượu vang. Chai rượu vang được mở hôm nay, trừ phần cô uống ra, phần còn lại hầu như đều vào bụng anh.
Cho nên đêm nay anh có chút say, anh buông tay khỏi cái miệng nhỏ nhắn của cô, nhưng thân thể cường tráng lại đan thành một tấm lưới dày đặc, quán lấy cô trong lồng ngực, khiến cô không thể động đậy.
“Cung Dạ Tiêu, anh buông tôi ra.” Trình Li Nguyệt tức giận nghiến răng, nhưng cô chỉ cỏ thể dùng giọng thỏ thẻ cảnh cáo anh.
Con trai vừa ngủ thiếp đi, cô ấy không muốn làm con thức giấc.
Cung dạ Tiêu cúi đầu cười trầm, ngắm khuôn mặt nhỏ nhắn dưới mắt anh, ngọn đèn tường nhỏ trên đầu cô, càng chiếu rõ khuôn mặt cô.
Một đôi mắt sáng ngời, ngân ngấn nước, lộ ra vẻ tức giận bừng bừng, chóp mũi nhỏ nhắn tinh xảo, đôi môi đỏ tươi thanh tú, ngọt ngào lộ ra vẻ câu người cướp lấy.
Một cô gái như thế này như một đóa hồng đâm người ta chảy máu, cũng là đóa hồng khiến lòng người đắm say.
Trình Li Nguyệt không thể thoát ra, không thể kêu, khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng, cô chỉ có thể nhìn chằm chằm vào người đàn ông lưu manh này bằng ánh mắt xấu hổ giận dữ.
Ở cùng anh, chính là một sai lầm.
“Cung Dạ Tiêu, anh buông ra cho tôi…”
Hai người dính chặt lấy nhau, Trình Li Nguyệt cảm nhận được đồ vật phía sau lớp quần tây, hô hấp cứng lại, tim không ngừng đập điên cuồng.
Tên khốn này.
Sau ót xuất hiện thêm một bàn tay, đến khi cô ý thức được anh định làm gì, hơi thở của cô đã bị bao trùm, hô hấp trở nên hỗn loạn, lại đụng phải đôi mắt đen nhánh động lòng của anh.
Trừng mắt nhìn anh bá đạo hôn môi, che kín đôi môi đỏ mọng định mở miệng nói.
Trên mỏi là sự hôn mút không tính là thô bạo của người đàn ông, hơi thở dịu dàng mang chút mùi vị của vang đỏ tiến vào khoang miệng cô, dụ dỗ cô động tình.
Trình Li Nguyệt hai mươi bốn tuổi, là một cô gái trưởng thành, nụ hôn duy nhất của cô và Lục Tuấn Hiên chính là trên sân khấu đám cưới, lần chuồn chuồn đạp nước ấy
với anh ta là trong một đêm của bốn năm trước, vì dược tính mạnh mẽ nên cô không nhớ được những chuyện xảy ra sau đó.
Mà lúc này, nụ hôn mà người đàn ông mang đến cho cô vừa bá đạo lại mang theo chút triền miên, đến lúc Trình Li Nguyệt phản ứng lại muốn đẩy anh ra đã là mười giây sau rồi.
Cô có chút ảo não bản thân thế nhưng còn chìm đắm trong nụ hôn đó một lúc, cô giơ tay đẩy vai anh, nhưng cơ thể người đàn ông bất động, trên môi lại càng dùng sức mà hôn.
Chết tiệt.
Đầu óc Trình Li Nguyệt trống rỗng, anh giống một ác ma hút máu người, như hút đi hết khí lực trong cơ thể cô, toàn thân cỏ run lên, cảm thấy chống đỡ có chút khó khăn.
Bàn tay to của người đàn ông dường như không cam tâm chỉ quấn lấy eo cô, còn muốn nhân cơ hội tiến lên phía trên…
Trình Li Nguyệt nhất thời bị chạm phải
điểm mấu chốt, như mèo nhỏ tức giận cắn lấy bờ môi của anh, người đàn ông nhất thời không chú ý, môi mỏng liền bị cắn một cái.
Anh lập tức buông cô ra, Trình Li Nguyệt thở gấp, đôi mắt như được bao phủ bởi một lớp sương mỏng, hổn hển trừng mắt nhìn anh.
Ngón tay thon dài của người đàn ông che đi môi dưới, rõ ràng là bị cắn đau, con ngươi xinh đẹp khẽ nheo lại, ánh mắt trở nên khó dò.
Trình Li Nguyệt cũng không muốn ở cùng một chỗ với anh, đẩy người đàn ông đứng trước mặt, vội vàng chạy về phòng của mình dùng sức đóng cửa phòng, khóa lại, nếu cửa có thêm mấy cái khóa nữa thì tốt rồi.
Trình Li Nguyệt ngồi trên giường mà lòng dạ rối bời.
Nguy hiểm quá đi mất.
Người đàn ông này vô cùng nguy hiểm, vừa rồi suýt chút nữa cô đã thất thủ trong
nụ hôn của anh, đây không phải là chuyện tốt.