Truyện Tổng Tài Daddy Cực Ngầu - Chương 97
Đọc truyện hay Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Cô xoa nhẹ môi theo bản năng, cơ thể vẫn còn run, tim đập thình thịch, trên môi dường như vẫn còn lưu lại nhiệt độ ấm áp của anh, nóng đến nỗi khiến cô hốt hoảng, hơn nữa miệng khô lưỡi đắng muốn uống nước.
Nhưng bây giờ cô nào dám bước ra khỏi cửa?
Người đàn ông kia đã về phòng chưa?
Trình Li Nguyệt cắn môi, chán nản bước vào phòng tắm, định tắm một cái rồi tính.
Nửa đêm, Trình Li Nguyệt vẫn miệng khô lưỡi đắng muốn đi ra ngoài uống nước.
Sáng sớm.
Trình Li Nguyệt mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng gõ cửa, cô lập tức nghĩ đến chuyện con trai phải đi học, vừa ngồi dậy cô liền nghe thấy tiếng gõ cửa khe khẽ, chắc chắn là con trai cô.
Cô đầu bù tóc rối đi tới cửa, mở cửa ra liền nhìn thấy một lớn một nhỏ đứng trước cửa, Trình Li Nguyệt vội vàng che trước ngực.
Cung Dạ Tiêu cười trầm thấp, cười đến đáng giận.
Trình Li Nguyệt hung hăng trừng mắt nhìn anh, sau đó dịu dàng động lòng người nhìn con trai, “Tiểu Trạch, chờ mommy vài giây, mommy làm bữa sáng cho con.”
“Không cần đâu mommy, daddy đưa con đi học, trong trường cỏ bữa sáng rồi, mẹ ngủ tiếp đi ạ!” cậu bé nói.
“Ách! Không cần mẹ làm thật sao?”
“Không cần đâu! Daddy nói, hôm qua mommy ngủ rất muộn, không cho phép mẹ thức khuya nữa!”
“Ai bảo mẹ ngủ muộn chứ.” Trình Li Nguyệt lườm người đàn ông, được lắm! Cô mất ngủ cả một đêm, sao anh biết được cơ chứ?
“Tôi đoán.” Đôi mắt người đàn ông đen nhánh, ý cười mê người, anh cúi người ôm
cậu bé, “Con trai, chúng ta đi thôi.”
Cậu bé lập tức mở rộng cánh tay ngắn tũn, “Mommy, hôn chào buổi sáng.”
“Mẹ chưa rửa mặt.” Trình Li Nguyệt muốn từ chối nụ hôn chào buổi sáng của con trai.
“Con muốn con muốn!” Cậu phải hôn mommy.
Trình Li Nguyệt đậnh phải nghiêng đầu, đưa khuôn mặt đến trước mặt cậu bé, cậu ôm sát mặt mẹ, đôi môi nhỏ chụt một cái trên má mommy, cậu bé còn chưa buông tay, Cung Dạ Tiêu liền nhanh chóng đưa môi tới, cũng hôn một cái lên khuôn mặt cô.
Trình Li Nguyệt lập tức trừng mắt nhìn người đàn ông đang chiếm tiện nghi của mình.
“Tôi cũng muốn tặng nụ hôn buổi sáng.” Khóe miệng người đàn ông nhếch lên vô tội, rõ ràng là một nụ cười đáng giận mà.
“Đưa con đi học đi!” Trình Li Nguyệt nói xong liền nghĩ đến chuyện tối qua, sắc mặt
không được tự nhiên.
Trình Li Nguyệt trở về giường chợp mắt thêm mười máy phút, chủ yếu là do đêm qua cô khát đến nửa đêm mới ngủ được, rõ ràng trước khi đi ngủ cô đã uống nước rồi, vậy mà bị Cung Dạ Tiêu cưỡng hôn một chút lại khát như vậy?
Cao ốc tập đoàn Cung thị, Cung Dạ Tiêu sải bước trên đôi chân dài kiêu ngạo đi tới phòng làm việc, Nhan Dương ở ngoài cửa nói với anh, “Cung tổng, Cung tiểu thư đến đấy ạ.”
Khóe miệng Cung Dạ Tiêu gợi lên ý cười, đẩy cửa bước vào.
Phía sau cánh cửa, trên ghế giám đốc của anh, một bóng dáng nhỏ xinh tinh tế đang xoay vòng vòng, nhìn thấy anh bước vào, khuôn mặt nhỏ nhắn liền cười tươi như hoa.
“Anh, anh đến rồi! Cháu của em đâu!” khuôn mặt tươi cười ngẩng lên, Cung Mạt Mạt thích thú nhìn anh.
Cung Dạ Tiêu nheo mắt, “Em về thôi à?
Cha mẹ đâu?’
“Cha mẹ tới sau! Cha mẹ còn sốt ruột hơn cả em, nhưng không nhanh bằng em, chắc tối nay cha mẹ sẽ tới.” Cung Mạt Mạt nói xong, gấp gáp nói, “Anh, chuyện lớn như vậy anh lại giấu nhà mình anh có ý gì hả?”
Cung Dạ Tiêu có chút áy náy, chuyện này anh không phải không muốn báo cho người nhà, mà vì anh lo Trình Li Nguyệt nhạy cảm, nghĩ người của Cung gia gặp được con sẽ nghĩ cách chiếm hữu, cướp đi con trai, anh lo rằng cô sẽ bị dọa sợ mất.
Cung Dạ Tiêu vỗ về mái tóc của em gái, đứa em gái nhỏ hơn anh sáu tuổi được anh cưng chiều từ nhỏ đến lớn. “Được rồi, sẽ cho em gặp.”
“Nhất định là rất đáng yêu, em vừa tới nơi, vẫn chưa chuẩn bị quà gì cả! Chút nữa em đi dạo phố chọn quà cho cháu, còn nữa, em nên xưng hô thế nào với mẹ của nó!
Chị dâu sao?” Cung Mạt Mạt có chút nghi hoặc nhìn anh trai.
Cung Dạ Tiêu cong môi thú vị cười. “Tối nay em gọi một câu chị dâu cho cô ấy
nghe, xem cô ấy phản ứng thế nào.”
Cung Mạt Mạt hoàn toàn không biết rằng anh trai đang lợi dụng cô, lập tức gật đầu, “Được, tối nay em gọi chị ấy là chị dâu.”
Biết cha mẹ cũng tới, Cung Dạ Tiêu hít một hơi nói, “Mạt Mạt, cha mẹ cỏ phản ứng gì không?”
“Có chứ! Cha mẹ muốn đưa cháu nội ra nước ngoài nuôi dưỡng.”
Khuôn mặt tuấn tú của Cung Dạ Tiêu khẽ trầm xuống, anh biết, cha mẹ không khó nói chuyện như ông, họ là người văn minh, dù em gái có nói như vậy, anh nghĩ cha mẹ của là yêu thương cháu mà thôi, tuyệt đối không làm khó Trình Li Nguyệt.
“Tối nay, anh gặp cha mẹ trước rồi tính, cỏ vài chuyện anh phải bàn bạc một chút.” Cung Dạ Tiêu nói.
“Vậy em đi mua đồ đây!”
Cung Dạ Tiêu rút ví tiền từ trong túi ra, đưa một tấm thẻ cho em gái, “Cầm lấy.”
Cung Mạt Mạt chu môi, từ chối nói, “Em không cần đâu!”
Cung Dạ Tiêu chau mày, xem ra trên đời này có đến hai người phụ nữ từ chối thẻ của anh.