Tổng Tài, Hoắc Tổng Anh Tàn Nhẫn Lắm - Chương 44
Hoắc Kiến Vũ củi xuống giày xẻo môi cô ,CÔ cứ vùng vẫy nhưng không được gì cá
■ Ưm ưm ■
■ Hoẳc Kiên Vũ anh nghe tôi nói gi không tôi không muôn *
Anh buông tha cho đôi môi của cô ,cúi xuống gậm chiếc cố thơm tho của cô . Triệu Tuệ An thây mình vùng vầy cũng vô ích nên mặc kệ anh muốn làm gì thl làm .
* Xoẹt *
Chiếc đâm của cô bị anh xé làm đôi, Hoắc Kiến Vũ cúi xuống cân mút bộ ngực to tròn cúa cô, Triệu Tuệ An cắn chặt môi đế không phát ra âm thanh . Hoăc Kiên Vũ giải phóng cậu nhỏ liên đưa thẳng vào bên trong cô
* Áaa đau …ưm …đau “ Bên dưới vân chưa tiết dịch nên rất khô rát. Triệu Tuệ An đưa tay lên miệng đế chịu đựng những đợt ra vào cúa anh , nước mắt cháy thẳng xuống grap giường
Hoắc Kiến VO nhìn thây cũng rất xót trong lỏng , ra vào nhẹ nhàng cho cô đỡ đau , anh chỉ xuất bên trong cô 1 lần rôi rút ra nằm sang bên cạnh .
Triệu Tuệ An nằm cho cơn đau qua đi rồi mởi vào phòng tắm vệ sinh phía dưới, cô lây chiếc đàm khác mặc vào rồi lên giường quay lưng với anh . Toàn bộ sự việc đêu được Hoâc Kiến Vũ thu vào mắt.
Sáng hôm sau Triệu Tuệ An thức giấc trước đi vào phòng tắm chuấn bị đi học , đang ăn sáng thì bụng cô bổng cuộn trào chạy vào phòng vệ sinh nôn
‘Thiếu phu nhân * Người làm chạy theo cô
Ọe ọe ọe
Ọe ọe ọe
■ Thiếu phu nhân ” Quán gia cũng đi vào
* Thiếu gia , thiếu phu nhân đang nôn ói trong phòng vệ sinh -Quán gia thấy anh đi xuống thì báo cáo
Hoắc Kiến Vũ lập tức đi vào thì thấy cô đang rữa mặt, anh đi lại đật tay lẽn lưng cô vuốt vuốt
■ An, em sao vậy? sao lại nôn ”
Triệu Tuệ An không nói gì lắc đầu cho qua rồi đi ra ngoài,
’ Bác chuấn bị xe cho con đi học , con không muốn ăn sáng ’
* Thiếu phu nhân , con không khỏe hay ở nhà nghĩ,bác gọi bác sĩ tới khám ’
* Không sao đâu , con bị đau dạ dày thôi, bác đi chuẩn bị xe đi”
* Được ■ Quán gia nhìn qua Hoâc Kiến Vũ thi thây anh gật đầu
Hoâc Kiến Vũ nãy giờ đứng kẽ bên thì biết Triệu Tuệ An vẫn còn đang rất giận, cô lướt qua anh vào tú lạnh lây hộp sữa đem theo .
Trên xe Triệu Tuệ An ngã người vê sau , cỏ mệt mõi lây hộp sữa ra uóng , cô không muõn minh ngã quỵ đẽ’ người ta xem thường .
Đến trưa Triệu Tuệ An ra vé thì Hoâc Kiến Vũ đến đón, cả hai trên xe nhưng không ai nói lời nào .
Đến trưa cô ăn được những món không cá , nhưng vản rất buôn nôn nhưng cô vần cô’ găng ăn mà không nỏi lời gi. Ãn xong ra sota sảnh lớn ngồi đọc tạp chí.
* Thiêu gia cố cô Lương Thuân Châu đến đưa văn kiện cho ngài ký * Vệ sĩ gác cứa đi vào
Hoắc Kiến VO đang câm ly trà thảo mộc ra cho Triệu Tuệ An uổng, khi nghe vệ sĩ nói anh lập tức nhíu mày
’ Cho vào đi’ Anh nói với vệ sĩ
‘ Em uống đi ■ Anh đặt ngay chỗ của cô rồi ngỏi xuống
* Tổng giám đốc tôi đến đưa vãn kiện cho ngài ký, khi năy tôi đem lên phòng cho ngài nhưng thư ký Trương nói ngài về nhà ’ Lương Thuân Châu đi vào liên nói
‘ Tại sao cô biết nơi này? *’
■ À, tôi tình cờ thấy ngài bước vào đây nên tôi đoán đây là biệt thự của ngài, khi nãy tôi có hỏi vệ sĩ nói đây là biệt thự cúa ngài”
* ừ, sao không đưa cho thư ký Trương .Tôi không thích ai lạ bước vào biệt thự của tôi, đây là lần cuối” Hoâc Kiến Vũ nói nhưng tay nhận lấy vãn kiện
’ Dạ ” Lương Thuần Châu mặt tái lét
Triệu Tuệ An nãy giờ vẳn ngồi lặng thinh đọc tạp chí, Lương Thuần Châu liên bắt chuyện với cô
’ Thiếu phu nhân cô đọc tạp chí sao? ’
- ừ’
* Thiêu phu nhân hôm qua tôi thật không có ý gl đâu , tôi không dám thất lể với cô đâu“
- ừ*
■Thiếu phu nhân cô ghét tôi sao? nếu tôi có gì không phải hay thất lể gì với cô thì cho tôi xin lỗi”
Triệu Tuệ An cười nhạt ngước lên nhln Lưong Thuần Châu, gưong mặt và lời nói rất khác nhau . Miệng thl nói xin lổi nhưng mặt và ánh mắt thì thách thức Triệu Tuệ An
‘Tôi không dám nhận đâu , nêu không có người sẽ xỏt *
* Tôi không dám nhận đâu , nếu không có người sẽ xót ■
Triệu Tuệ An quãng mạnh tạp chí xuống bàn rồi đi lên phòng ,Hoấc Kiến Vũ tức giận đến nồi mặt và tay đều nỗi gân xanh.
’ Cô về trước đi, văn kiện này một lát gọi thư ký Trương đến lấy . Sau này không được tới đây dù bất cứ lí do gì ‘hiểu không?’
’ Dạ . Tôi xin phép”
Lương Thuần Châu vừa đi về Hoắc Kiến Vũ lập tức lên phòng với Triệu Tuệ An .
Hoâc Kiến Vũ vào phòng thì thấy Triệu Tuệ An đang nhìn mình trước gương , anh ngòi xuóng sofa giọng lạnh lùng tức giận nói
■ Bây giờ em muốn như thê’ nào? ”
* Không muốn gì cả ’’
* Em tính dùng thái độ này nói chuyện với tòi đến khi nào?”
’ Anh nghĩ tôi muốn thế như này lâm sao? Anh nghĩ tôi dế chịu lầm sao? Anh nghĩ tôi không biết mệt sao ?■
’ Tôi và cô ta không có gì cả , em đừng có suy đoán rồi gán ghép tội cho tôi ” Anh đi đứng đối diện với cô
’ Gán ghép sao? anh tin cô ta nhưng không tin tôi, từ trước tới giờ khi có chuyện anh có tin một lời nói nào của tôi chưa ? lời nói của tôi không có giá trị gì với anh sao? Hoắc Kiến Vũ anh có thật xem tôi là vợ của anh không? ” Triệu Tuệ An nói mà mắt ngấn nước
‘ Tuệ An anh….”
’ Đừng nói gì nữa Kiến Vũ , chúng ta nên xa nhau một thời gian đế xem lại tình câm cúa mình , em có thế tự lo cho cuộc sống cúa mình……”
* An, anh yêu em , anh chỉ cần một mình Tuệ An em, đừng bỏ anh đi mà ” Anh ôm cô thật chật vào lòng
Triệu Tuệ An bật khóc, nãy giờ cô đã cõ’ gắng mạnh mẽ lâm rồi, cô cũng không muốn xa Hoâc Kiến Vũ một giây một phứt nào cá, nhưng cô không muốn ngày nào cũng cải nhau với anh . Hoăc Kiến Vũ thấy cô khóc mà buông ra lau nhẹ nước mât trẽn mặt cô .
” Không khóc nữa, khóc rất xấu ”
■ Xấu anh sẽ chê sao?híc ”
’ Không chê, như thế nào cũng không chê ” Anh hôn nhẹ lên trán cô
’ Kiến Vũ …híc ..híc’
* Hứm? “ Anh và cô lại giường ngôi xuống
* Hôm qua anh làm em đau * Cô liền nhớ mà Trách móc anh
■ Xin lỗi ,lúc đó anh đang rất tức giận , xin lồi em “ Anh vuốt ve khuôn mặt đáng yêu cũa cô
‘ Anh đó, em ghét anh “ Cô đánh lên ngực anh