Tổng Tài, Hoắc Tổng Anh Tàn Nhẫn Lắm - Chương 46
‘ Em vẩn vậy mà , ông xã em thèm gà rán quá , lúc v’ẽ anh bảo tài xế ghé mua cho em được không ?■ Cô ôm cố anh nũng nịu
’ Được ” anh nhéo chóp mũi cô
’ Ây ông xã, vài bữa chúng ta đi thử đồ đi. Còn 1 tháng nữa là lễ kết hôn của Kiến Thành rồi ’
’ ừ, anh đã đặt nhà thiết kế rôi, khi nào may xong sẽ báo cho chúng ta ”
* ừ hử …nhưng mà hlnh như sô đo của em khác rồi, em đả béo lên tận 3 ký, bụng em bây giờ to lên ■■ Cô sờ sờ vào bụng mình
‘ Hửm? bụng em anh thấy tròn thật đó, tại em cứ ãn rồi ngủ nên mới như vậy ”
Triệu Tuệ An bị đơ người, cái khi nào mang thai không ? tháng này đã trễ rất lâu rồi
’ Bà xã em nghĩ gì vậy? ’
* Hà , haha em nghĩ gi đâu ,em vào rữa mặt rôi chúng ta vê nha ‘ Cô cô gắng khôi phục lại vẻ tự nhiên
Ngày hôm sau Triệu Tuệ An đi học xong liên báo anh khỏi đến đón ,cô nói sẽ vê nhà chính chơi với ông bà Hoắc .
*Y Nhung cậu đi khám với mình được không? mình đi một mình ngại lắm *CÔ ngôi nói nhỏ với Hoàng Y Nhung
■ Cậu khám cái gì mà ngại ?”
’ Mình khám khoa sản , mình bị trẻ với lại hôm trước còn nôn nữa , ngửi mùi cá mình không chịu nỗi ■
‘ Tuệ An cậu mang thai rồi sau? ” Hoàng Y Nhung la lên
’ Aa cậu nhỏ tiếng thôi, đã biết chắc là mang thai đâu * cô bụm miệng Hoàng Y Nhung lại
’ Sao cậu không nói với Hoầc tổng , ngài ấy chở cậu đĩ”
’ Mình muôn tạo bắt ngờ cho anh ây, với lại lỡ không có thì anh ấy sẽ hụt hằng lắm ’
‘ Được vậy minh đi thôi, mình cũng nôn thật đó “
Hoàng Y Nhung cùng Triệu Tuệ An lên xe đi đến bệnh viện, ngồi trong xe cô cứ sở bụng rồi mỉm cười suốt.
Tại bệnh viện của Hoắc gia. Triệu Tuệ An câm kết quã đi ra , mặt cô cứ đờ ra .
■ Tuệ An sao rồi, cậu có thai phải không ? ” Hoàng Y Nhung thấy cô ra liên chạy lại hỏi
’ Đúng đó, mình mang thai được 7 tuần rồi * Cô hơi lớn giọng vì vui sướng
’ Tuệ An mình sầp được làm mẹ nuôi rồi ’
* Phải làm sao đây ? ” Cô lính quýnh không biết nói cho Hoâc Kiến Vũ thê nào , nếu biết cô mang thai anh sẽ rất vui vl cá cược thẳng .
* Thì cậu gọi cho Hoâc tổng đi’ Hoàng Y Nhung lây điện thoại từ túi của cô bấm gọi cho Hoảc Kiến Vũ
Hoâc Kiến Vũ đang ngồi họp , nhân viên bây giờ đang cúi mặt xuống nghe Hoắc Kiến Thành quát. Cả tập đoàn này ai ai cũng sợ hai anh em nhà họ Hoắc
reng reng reng
‘ Alo”
(■ Óng xã , anh đang làm việc sao?’)
’ ừ, anh đang họp ■ Anh vẫn ngôi thong dong nói chuyên
(’ Em …em đang ở bệnh viện 9
’ Cái gì? em ở bệnh viện làm gì “ Anh ngồi thẳng dậy
(* Em mang thai rồi, em đang ở bệnh viện với Y Nhung “)
* Mang thai ? em mang thai sao? em ngòi yên ớ đó anh sẽ đến đón em *
(■ Dạ-)
Hoấc Kiến Thành nhìn qua anh cũng trợn mât theo . Hoâc Kiến Vũ ngồi bật dậy nói
‘Kiên Thành em chửi tiếp đi, anh đi đón chị dâu em rồi, chị dâu em mang thai đỏ , vậy là anh thâng rồi haha . Âu Minh Phong ơi là Âu Minh Phong , cậu muôn thẳng tôi đâu cỏ dễ .mang thai còn là con gái nữa cơ haha * 2
Hoâc Kiến Vũ cười như điên bỏ đi đẽ’ lại cá phòng ngơ ngác, Hoắc Kiến Thành lắc đầu nhìn theo .
■ Tuệ Ăn, Hoắc tống nói gì? ■
■ Anh ấy nói tới đón mình ■’
* Hoâc tống thương cậu thật đó, chã buôn cho Cố Minh Tẽ cứ làm lơ mình “
* Thôi mà , từ từ rồi anh ta cũng hiểu được tấm chân tình của cậu thối”
ờ, mình không bỏ cuộc đâu ”
Đằng xa có một cô gái ãn mặt kín mít, đang dõi theo và nghe thấy toàn bộ câu chuyện của Triệu Tuệ An mà bật cười .
’ Tốt lắm , hôm nay tôi sẽ cho Hoắc Kiến Vũ chứng kiến Triệu Tuệ An và đứa bé chết trước mặt hắn ”
’ Y Nhung mình mắc vệ sinh, cậu ngồi đây chờ mình ”
’ Thôi, mình đi với cậu *
Cá hai đi vào phòng vệ sinh , sau khi đi xong Triệu Tuệ An rữa tay chở Hoàng Y Nhung ra .
■ Chào Hoâc thiêu phu nhân ”
’ Cô là ai?”
* Cô không nhận ra tôi sao?” Cô gái từ từ cời nón và khấu trang ra
* Cô không nhận ra tôi sao?” Cô gái từ từ cời nón và khấu trang ra
‘Hạ Lưu Nhi, cô …cô còn sống sao? mặt cồ ” Triệu Tuệ An mờ mắt hết cỡ tay bấu vào bồn nước .
‘ Mặt tôi đáng sợ lầm phải không ? đều do Hoắc Kiến Vũ và cô ban tặng đó ’ Hạ Lưu Nhi tiến đến bắt lấy Triệu Tuệ An đưa súng lên đãu
‘Hạ Lưu Nhi cô bình tĩnh lại, có chuyện gì chúng ta thương lượng lại được không ?”
’ Aaaaaa Tuệ An ” Hoàng Y Nhung vừa ra đã hét lên
’ Có gì mà bình tĩnh chứ, tôi đang rất bình tĩnh ”
’ Y Nhung cậu mau gọi cho Kiến Vũ nhanh đến , nhanh lên đi ’
’ Đúng vậy, gọi anh ta đến để chứng kiến cô và đứa bé chết thế nào ?”
Hạ Lưu Nhi lôi Triệu Tuệ An ra ngoài bấm thang máy lên sân thượng . Hoàng Y Nhung lật đật gọi cho Hoầc Kiến Vũ và đi theo
(■ Alo anh săp tới rồi”)
* Huhu Hoắc tổng Tuệ An bị một người con gái bât rồi, tôi đang đi theo , cô ta kéo Tuệ An lên sân thượng bệnh viện “
tút tút tút..
Cá hai lén tới sân thượng Hạ Lưu Nhi lây dây trói hai tay cúa Triệu Tuệ An vào lang cang
■ Hạ Lưu Nhi cô vần còn sống sao ? bom khi đó nỗ rất lớn
■ Là anh 2 tôi đã nhanh chỏng biết mà đẩy tôi ra ngoài, nhưng anh ấy không mai mân như tôi, anh ây đã chôn dưới quả bom đó của Hoâc Kiên Vũ . Nhưng cô xem bây giở tôi có giông người binh thường không ? mặt tôi bị phỏng , tay chân ốêu phỏng hết. Tôi bị mọi người ghê sợ, còn cô thl sao được Hoầc Kiến Vũ cưng chiu hết mực, cả hai hạnh phúc vui vẻ còn sầp có con nữa sao ? tôi thề rằng dù phải chết tôi cũng muốn để cho Hoắc Kiến Vũ đau khổ dày dò tôi mới cam tâm’ 1
’ Hạ Lưu Nhi cô tha cho tôi đi, tôi cho cô tiền đĩ phấu thuật được không ? bây giờ y học rất phát triền sẽ chữa được khuôn mặt cho cô mà . Cô giết tôi, cô cũng chết vậy thì chúng ta cùng sõng . Tôi đâm bào tồi sẽ xin Kiến Vũ không giết cô được không? tôi sẽ chữa lành khuôn mặt cho cô . Cho cô trờ lại cuộc sống bình thường trước đây”
* Hừ …vậy cô có trá lại anh 2 cho tôi không ? Mẹ tôi mất khi tôi lên 8 tuối, ba tôi thì có vợ khác bó hai anh em tôi. Anh 2 một mình cực khổ nuôi tôi khôn lớn ,đế tôi không thiếu thốn gì cả . Vậy mà Hoảc Kiến Vũ lại chơi khăm đặt bom quanh hâc bang cúa anh 2 tôi, đế anh ây chôn mình dưới biến lửa nhưng đến cuối cùng anh 2 tôi vẳn bảo vệ tôi huhu . Cô có hiếu được hon một năm qua tôi sông trong đau khô’ thê nào không ? HÁ ” Hạ Lưu Nhi gào khóc lên