Tổng Tài, Hoắc Tổng Anh Tàn Nhẫn Lắm - Chương 54
* Nhưng cái gl ? Đến lúc mất chồng thì đừng có khóc với bọn chị. Em giống y chang Tuệ An ngày trước hở ra là ngại, chị phải giáo huấn lảm mới được như vậy ”
Cá hai đang ngồi nói chuyện với nhau nhưng không ai đế ý đến khuôn mặt đen xì cúa Triệu Tuệ An lúc này.
* Hai người ngồi đây chơi nha , mình đi cống việc một chút” Triệu Tuệ An đứng dậy nói
* Chị 2 chị đi đâu vậy? ”
‘ Chị đi giữ chồng ’ Triệu Tuệ An bỏ mặt hai người đó đi lên lầu thay đồ.
Trịnh Như Ngọc và Hoàng Y Nhung bật cười nhìn theo , Triệu Tuệ An sắp có con nhưng tính tình y con nít
Mọi ngưởi nhớ Like, Theo Dõi và Vote cho em nhá có chồ nào không hay mọi người cứ góp ý mình sẽ cố gầng học học và viết hay hơn trong những tiếu thuyết sau
Chương 49 : Đến Tập Đoàn, Sinh Con
Triệu Tuệ An mặc đàm bầu màu đen và đeo kính đen, nhìn cô rất ngầu và ra dáng phu nhân tống giám đốc . Tài xế vừa ghé trước cửa tập đoàn Hoâc thị thì đã có vệ sĩ đi theo sau mở cứa.
Triệu Tuệ An đi vào tiếp tân và báo vệ liền cúi đằu chào . Cô đi lại thang máy dành riêng cho Tống giám đốc và Phó tống thì hai cõ nhân viên mới ngãn cán lại
* Chị, thang máy này chị không được đi *
‘ Tại sao? * Triệu Tuệ An nói nhưng vân không tháo mắt kính xuống
– Thang máy này chỉ có Tống giám đốc và Phó tổng được đi thôi” Cô nhân viên hât mặt liếc Triệu Tuệ An
‘ ừ, nhưng tôi thích đi thang máy này ■ Cô bước vào thì bị hai cô kia lôi ra
‘ Chi muốn chết sao? không phải chị có bầu thì muốn làm gì cũng được đâu ■
’ Tôi đi tìm chồng cũng không được luôn sao? *
’ Aaa thì ra chị không phải khách hay đối tác của tập đoàn vậy chị càng không được lên , sao tiếp tân với bâo vệ hôm nay làm việc cấu thả vậy, không sợ Tổng giám đốc sao?’
’ Chị muốn tìm chồng thì ngồi ở sảnh hay ra ngoài rồi gọi chồng chị xuống chứ chị không được đi lên . Chị không phải nhân viên chị không có quyền được lên đó . Bào vệ, bảo vệ đâu ■ Cô nhân viên khác nói giọng lớn tiếng , khi dề Triệu Tuệ An ra mặt
Bào vệ và vệ sĩ Hoắc gia đi vào
’ Có chuyện gì vậy thiếu phu nhân ”
‘ Cái gì mà thiếu phu nhân , mau đuối chị này ra khỏi tập đoàn đi, chị ấy đòi lên tầng đế gặp chồng , tập đoàn đế làm việc chứ đâu phải cái chợ mà tìm chồng tìm con •
Bảo vệ mặt xanh lét nhìn Triệu Tuệ An còn vệ sĩ thì phì cười .Hai cô này là không sợ chết.
Triệu Tuệ An cười nhếch mép , cô biết châc hai cô gái này là nhân viên mới và không xem tạp chí, tv .
Vệ sĩ đấy nhẹ hai cô nhân viên ra đứng thành hai đường thảng để Triệu Tuệ An vào thang máy an toàn . Triệu Tuệ An gật đầu rồi bước vào .
’ Nè các người bị điên sao? sao để chị đó lên tâng ”
* Hai cô cũng lên tâng đi, tôi dần cô đi” Vệ sĩ kéo hai cô đó vào thang máy dành cho nhân viên rồi lên tầng cao nhất
Triệu Tuệ An đi vào phòng thì thây Hoắc Kiến Vũ đang chăm chú vào văn kiện, cô mím cười rồi lên tiêng
*ỏng xã “
Hoâc Kiến Vũ nghe tiếng gọi ngọt ngào quen thuộc thì nhếch môi cười. Anh ngước lên quay ghẽ qua nhìn Triệu Tuệ An
* Sao lại đến đây? ‘
’ Em đến không được sao ?■ Cô đi lại ngồi lên đùi anh
’ Được , nhưng quá nguy hiểm , sao này không được đi lung tung như vậy ’
’ Hazz có vệ sĩ đi theo mà , em cũng không có ghé đâu hết, em ở nhà rất buồn ’
’ ừ * Anh hôn nhẹ lên môi cô
* Anh uống cafe sao? ” Cô nhln thây tách caía trên bàn mà nhăn mặt
* ừ, khi nãy anh hơi mệt, uống chút cho tinh táo *
■ Anh sao lại làm việc mệt như vậy ? mây hõm nay có bỏ bữa không ?“ Cô lây tay xoa xoa thái dương cho anh
‘ Không có ’
’ Anh nói dối ,em hỏi thư ký Trương đó ’
’ Thật mà bã xã ’
Cốc cốc cốc
’ Vào đi * Triệu Tuệ An lên tiêng
Vệ sĩ đấy hai cô nhân viên khi nãy vào phòng , hai cô đó mắt trợn ngược mặt thì trâng bệch khi nhìn thây Triệu Tuệ An đang ngồi trên đùi của Hoắc Kiến Vũ còn xoa xoa đau cho anh .
‘ Việc gì vậy? ■ Hoâc Kiến Vũ kéo tay cô xuóng ngôi thẳng dậy hỏi
■ Hoâc thiêu, hai cô gái này khi nãy không cho thiếu phu nhân lên gặp chông ” Vệ sĩ nói mà mím môi muốn cười
Triệu Tuệ An bật cười vì câu nói cúa vệ sĩ, nhìn qua anh thì thấy mặt anh đen xì.
‘ Hai cô ãn cái lá gan gì mà dám không cho vợ tôi lên ?” Hoắc Kiến Vũ nghiêm nghị nói
* Tống giám đốc tôi không biết đây là thiếu phu nhân , tôi xin lỗi, lần sau không dám nữa ■
‘ Còn có lần sao? –
’ Dạ không , tôi là nhân viên mới nên không biết đây là thiếu phu nhân , mong tống giám đốc và phu nhân bỏ qua ạ ■
’ Được rồi anh , không biết không có tội ,bỏ qua đi” Cô nâm lấy tay anh nói
’ Mọi người ra ngoài đi” Cô nói với vệ sĩ và hai cô nhân viên
* Cám ơn thiếu phu nhân * Hai cô nhân viên lính quýnh ra ngoài, vệ sĩ cũng đóng cửa lại rồi xuống sảnh chờ Triệu Tuệ An .
* Em thật là , phái sa thẩi đế làm gương “
■ Anh tàn nhẳn thật á, người ta không biết cơ mà “
’ Đừng tưởng anh không biết em đến đây đế làm gì?”
’ Làm gì cơ? bảo bối là muốn gặp anh, em cũng muốn xem có bé trà xanh nào ờ đây không? Con em cần có ba ‘
’ Bé trà xanh là gì? ” anh mỉm cười
’ Anh đúng là quê mùa, chúng ta đi ăn đi ông xã , con anh đói rồi” Cô nói mà đặt tay anh lên bụng mình
’ Bảo bối đói rôi sao? để ba chở hai mẹ con đi ăn nha ” Anh cúi xuống nhìn bụng cô
Triệu Tuệ An nở nụ cười hạnh phúc , cô tin anh sẽ không bao giờ phản bội cô , lúc tới đây cô rất lo sợ, sợ sẽ nhìn thây những đều không muôn thấy . Nhưng khi nhìn thấy tách cafe trên bàn cùng gương mặt đầy mệt mõi cùa anh thì cô biết, anh sẽ không bao giờ ngoại tình .
…Cuối cùng ngày sinh cũng đã tới, Triệu Tuệ An đau bụng lúc giữa đêm . Hoắc Kiến Vũ rất lo lâng mà vào phòng sinh cùng với cô.
’ Aaaaaa“