Vô thượng Luân hồi chi môn - Chương 3875
Lão đạo áo lót nhìn giá cả, tận 30 vạn tiên thạch!
Do dự vài giây thì lão ta cũng thu kính lúp rồi rời đi.
Lão ta vừa mới xoay người rời đi thì Triệu Bản đã lẽn tiếng: “Đạo hữu, ta muốn khối đá này”.
Hửm?
Lão đạo áo lót vừa mới rời đi thì đã vòng trớ lại, lão ta liếc mẳt nhìn quét Triệu Bân từ trên xuống dưới liền nhận ra hẳn. Trước đó không lâu hai người còn từng tán gâu với nhau, đây chính là tên nhóc đã chạy ra khỏi núi.
“Tiểu bối, trong khối đá này không có bảo bối đâu”.
“Lỡ như có thì sao?”, Triệu Bản cười nól.
“Không nghe lời lão phu thì chỉ có hạỉ mà thôi”, lão đạo áo lót ý vị thâm trường nói.
Thánh nừ Chu gia lướt đến gần phất tay áo giải cấm chế trẽn khối đá, tiện tay còn lấy đao ra.
“Ta mang đi”, Triệu Bân vội vàng cản lại.
“Thật tiếc quá, những khối đá có giá từ 30 vạn đều phải cắt ra trước mặt mọi người”, Thánh nữ Chu gia cười, tuy còn nửa câu sau cô ta chưa nói nhưng ngụ ý cũng đã rõ ràng: đây là quy củ của xương đá Chu gia.
“Thế… thì cứ cât trước mặt mọi người vậy”, Triệu công tử cười khan một tiếng, trong lòng lại không thế không oán thầm, quy củ cái quái gì chứ, đây rõ ràng là muốn đẩy hắn ra đầu sóng ngọn giỏ! Nhưng… hân cũng không thể bỏ qua báo bối này.
“Cầt”, Triệu Bân đưa túl trữ vật ra.
‘Tên nhóc này dư tiền thật!”, lão đạo áo lót xoa cằm, tên nhóc từ trong núi chạy ra này đúng là đại phú hào, nói cắt liền cât! Để lão phu xem ngươi cât ra cái gì, ta đã nói bẽn trong không có bảo bổi rồi!
Keng!
Thánh nữ Chu gia bắt đầu chậm rãi cát tảng
Có rất nhiều người đi ngang qua tò mò tụ tập
lại xem.
Giá 30 vạn không hề thấp, đế xem có thế cât
ra cái gì?
Triệu Bân cầm bầu rượu lên, yên lặng chờ đợi Liên Hoa Hữu Sinh xuất hiện.
ở đây có nhiều người như vậy, hần là hắn sẽ có thế bán được giá tốt.
“Lẵo phu bấm đốt ngón tay tính toán ra khối đá này chí là một khối đá phế thải”.
“Lão phu cũng bấm đốt ngón tay tính toán được vị đạo hữu này nói rất đúng“.
Mỗi khi mấy lão già này tụ tập lại với nhau thì luôn xuất hiện những lão già bịp bợm, động tác vuốt râu trông vô cùng chính tề làm như ta đây biết hết mọi sự, thậm chí còn có nhiều người khoanh tay đứng chờ chế giễu, việc tu luyện buồn tẻ như vậy dù sao cũng phải tìm được một chuyên vui để giải tỏa, nhìn thấy người khác mất tiền chính là chuyện vui của bọn họ.
Răng rắc!
Đao của Thánh nữ Chu gia lại hạ xuống, táng đá chậm rãi nứt ra, trong nhũng khe nút bắt đầu tràn ra từng đợt từng đợt sinh linh khí khiến cho tinh thần cúa mấy lão già có mặt đều chấn động.
Thực sự có bảo bổi!
Lão đạo áo lót đã không còn bình tĩnh nữa, đứng chết trân ngay tại chỗ.
Tốc độ của Thánh nữ Chu gia đã chậm hơn rất nhiều.
Răng rẳc!
Một đao tiếp theo hạ xuống, táng đá vỡ ra toàn bộ.
Liên Hoa Hữu Sinh đã xuất hiện, sinh linh khí lượn lờ xung quanh, quanh thản còn có dị tượng diên hóa, mây khỏi đủ màu tràn ra cả xương đá, thậm chí còn khiến cho những người đang chọn lựa đá ở nơi khác cũng bị thu hút lại đây.
“Đó là… Liên Hoa Hữu Sinh?*, mấy lão già kinh ngạc không thôi, liếc mát một cái liền nhận ra bảo bối.
“Đây đúng là một thứ tốt!”
“Tiếu bối này vừa bước ra cửa đâ dẫm phải phản chó rồi hay sao?”
Hiện trường lúc này đã vô cùng náo nhiệt, đặc biệt là mấy lẫo già vô cùng phấn khởi, có Liên Hoa Hữu Sinh thì bọn họ liền có thể bồi bổ thọ nguyên, đúng là quá phù hợp với bọn họ.
“Con mợ nó chứ!”
Lão đạo áo lót ôm ngực, cảm thấy vô cùng đau lòng!
Lẫo ta nhìn lâu như vậy cũng không mua, cuối cùng lại bị một tiếu bối mua được.
Nhìn sang Thánh nữ Chu gia, ảnh mât cúa cô ta lại trở nén kỳ quái, ngày hôm nay tay của cô ta trúng tà hay sao? Cô ta đã cắt ra đến mấy bẩo bối rồi, sau khi Chu gia của cô ta mang đá về thì thường sẽ lựa chọn trước một số khối đá tốt đế tự minh cât ra, tại sao lại bỏ sót những khối đá có bảo bối này chứ? Một cây Lién Hoa Hữu Sinh chầc chán có giá hơn 30 vạn tiên thạch rất nhiều.