Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Chương 29
Trước những lời nói chua ngoa, xem thường của ả, Hy Nguyệt vần bình tĩnh đáp lại pha chút sự châm chọc
-Giám đốc Hạ thích nghĩ như nào tói cũng không quan tâm nhung mà sao tòi thấy
Dừng lại một lúc rồi cò nói tiếp
-Bộ đồ cò đang mặc có phần không phù họp với cưong vị giám đốc đó
Ẳ mặc bộ sườn xám đỏ không tay, ngân tới bâp đùi, xé tà cao ngút, cât khoét ngay phần ngực còn đế hở cả lưng. Nhìn qua có ai mà nghĩ cò ta là một giám đốc đâu
-C-CÔ…CÔ
Lời nói cúa Hy Nguyệt nhất thời làm á ta cúng họng, dùng tay chỉ chỉ vào mặt cò rồi hậm hực đi sang chỗ khác
-E-em là Diệp Hy Nguyệt phải không?
Đang nói chuyện vui vẻ cùng mọi người thì từ xa có một anh chàng mặc vest bước lại
-Anh làa…..
Nhận thấy vẻ mặt không biết của Hy Nguyệt, anh ta vội nói tiếp
-À anh là Vưong Huy, em còn nhớ anh không?
-Vưong Huy?
Cái tên này sao quen quá hình như cô từng quen người này. Suy nghĩ một hồi cô mới nhở ra đúng rồi Vương Huy là học trưởng hồi đại học của mình
-À thì ra là học trưởng Vương
-Sau khi học xong đại học anh bị mất liên lạc với em, may mân hõm nay lại được gặp lại
Vương Huy nhìn cò mỉm cười, dáng vẻ có phần òn nhu hơn Lục Lãnh Phong nhiều
-Em rất vui khi gặp lại anh
-Anh cũng rất vui nhưng mà không ngờ e-em lại là phu nhân của Lục tống
-À hiện tại anh đang làm gì?
Cò hơi nghiêng đầu thác mâc, thấy dáng vê đỏ anh ta mỉm cười rồi nhẹ nhàng đáp
-Anh đang làm việc ở Vương thị
-Vương thị? Vương Huy
Hy Nguyệt chợt nghĩ ra điều gì đó dùng lại một lúc fôi tiếp lời
-Thất lề rồi Vương tổng
Nghe vậy, anh ta bèn xua xua tay nói
-Vương tổng nghe xa lạ quá trước gọi sao thì giờ cứ gọi vậy đi
-À dạ
Hy Nguyệt mỉm cười tươi nhìn Vương Huy
Còn về phần Lục Lãnh Phong, mãi nói chuyện với mấy vị chủ tịch của các công ty khác mà cháng đế ý cò đã biến mất từ lúc nào
Sau khi nói chuyện với họ anh vội đi tìm cò, không ngờ lại thấy cảnh tượng trước mắt. Hy Nguyệt đang nói chuyện vui vẻ cùng một người đàn ông khác
Nhìn thấy, Lục Lãnh Phong vô cùng tức giận nhung nhanh chóng thu lại thái độ đó, gương mặt vẩn giữ vẻ băng lãnh, cao ngạo bước về phía cò
Đang nói chuyện vui vê bổng dưng Hy Nguyệt cảm nhận bàn tay ai đó đang đặt lên eo mình
-Tưởng phu nhân đang nói chuyện cùng ai hóa ra là Vương tống
Mát nhìn Vương Huy nhưng tay anh vần giữ chặt lấy eo cò như đánh dấu chủ quyền
Nhận thấy người trước mặt mình là một nhân vặt có tầm cỡ, Vương Huy thế hiện sự vui vẻ nói
-Thì ra là Lục tống, rất vinh dự khi gặp anh
Lục Lãnh Phong vần giữ khí chất băng lãnh nhìn anh rồi xoay 180 độ nhìn cô hiền hòa
-Phu nhân của tôi cũng mệt rồi xin phép Vương tổng chúng tòi đi trước
Dứt lời, anh nâm lấy tay cò kéo đi ra tháng xe
Sau khi hai người đi Vương Huy nhếch miệng nở một nụ cười chẳng mấy thiện cảm
-Chờ đó đi sớm muộn gì tòi cũng nếm thử người phụ nữ của Lục Lãnh Phong