Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Chương 30
Lục Lãnh Phong nâm tay cò kéo vào xe, ngồi vào ghế lái, tay đặt trèn vó lăng vẻ mặt vò cùng tức giận
-Anh đang làm gì vậy? Buối tiệc còn đang diền ra
-Cò ngậm miệng lại
Lần đều Hy Nguyệt thấy anh giận dữ đến vậy nên nhất thời sợ hãi, băm môi lại ngoan ngoãn ngồi yên
Một lúc sau, xe cũng chạy về đến biệt thự. Anh vừa dừng xe lại cò đã vội mở cửa đi vào nhà nhung Lục Lãnh Phong nhanh hơn, anh đã mở cửa xe bước xuống đi nhanh lại phía Hy Nguyệt mà vác cò lên vai
-Aaaaa, thả tòi xuống
Cò vừa la vừa đánh vào vai anh không ngừng giãy giụa nhung Lục Lãnh Phong vẩn cứ thế vác cô lên tận phòng
Anh không thương tiếc quăng mạnh cò xuống giường
-Áaa anh làm gi vậy?
-Cò cũng gan lâm dám liếc mát đưa tình với thầng đàn ông khác
Sau đó anh cởi chiếc áo vest bên ngoài rồi nới lỏng cà vạt
-A-anh l-làm gì vậy
Thấy điều bất thường cô vừa nói vừa lùi lại ngồi sát mép giường. Lúc này anh đã cởi chiếc áo sơmi vút xuống sàn, đế lộ ra cơ ngực rắn chác, tùng múi cơ vạm vỡ
-Dạy dổ lại để cõ không đi liếc mât đưa tình nữa chứ làm gì
Lục Lanh Phong kéo mạnh chân khiến cô mất đà nàm ngay dưới thân anh. Hy Nguyệt sợ đến mức mặt lúc xanh lúc tráng, miệng nói lâp
-A-anh l-làm….làm bậy t-tòi la l-lên đỏ
-Vậy thì cứ la lên đi
Nói rồi anh dùng tay khóa trụ hai tay cô trên đỉnh đầu, đoạn dùng mõi áp lên mõi cô làm cõ không ngùng giãy giụa
-B-buòng..ưm
Hy Nguyệt vừa mở miệng ra nói chưa dứt câu thì anh đã luồn lưỡi vào trong khoan miệng cỏ tham lam lấy hết mật ngọt. Đến khi cò muốn không thở được anh mới luyến tiếc rời đi
Một tay khóa trụ cò, một tay lần mò xuống hàng khuy cởi ra
-Áaa không được
Hy Nguyệt hoảng sợ tột độ giơ chân đá vào hạ bộ của anh. Cú đá làm anh đau điếng buông cò ra mà lấy tay òm lấy chỗ đó
Nhận thấy cơ hội cò bước xuống giường, tay nâm chặt lấy hàng khuy cài đã bị anh cởi ra gần hết, tay còn lại nâm lấy nâm cửa toang định chạy
Ai ngờ Lục Lãnh Phong nhanh hơn một bước, anh nhoài người nâm lấy tay cò kéo mạnh về phía giường một lần nữa
Nhận thấy tình thế bị anh áp đảo, ngay lúc này cò chỉ biết dùng lời ngon ngọt đế nói với anh
-Tòi biết lỗi rồi, anh buông ra đi
-Quá trễ fôi
*Roẹt*
-Áaaaaaa
Anh xé toạt bộ sườn xám cò đang mặc, bàn tay không yên phận 1’ân mò tìm chốt áo lót cởi phăng
ra
-Đùng
Hy Nguyệt đánh vào vai anh nhưng chút sức lực yếu ớt đó đâu có hề hấn gì
Anh bât đầu hòn lên cố, xương quai xanh rồi trườn xuống nơi đẩy đà một bên xoa xoa nán nán, một bên dùng lưỡi ra sức trêu đùa với nhũ hoa
Lục Lãnh Phong đã nhanh chóng thoát y cho mình rồi lột luôn chiếc quần lót màu đen còn sót lại trên người cô
Hy Nguyệt cân chặt mòi dưới để không phát ra nhũng âm thanh rên rỉ
-Em nói em cần tòi đi