Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Chương 31
-Đô khốn! Tòi ghét anh
Anh tách đòi chân thon dài của cò sang hai bên, quâp vào hông mình rồi dùng tay mò mẩn xuống vùng tư mật của cò, giọng khàn khàn thỏ thẻ vào tai cò
-Em ghét tôi nhưng mà hình như nơi này thì không
-Đừng đừng
Hy Nguyệt nức nở cầu xin nhung đến đây rồi chẳng lẽ anh lại buông tha cho cò?
Mặc kệ lời cò nói anh trực tiếp dùng vặt nhỏ đâm tháng vào bên trong cô
-Áaa đau…đau
Phần dưới như bị xé toạt khiến nước mât đã trực trào nơi khóe mát
-Ngoan, thâ lỏng
Cơ thế cò mềm nhũn, đầu óc trồng rỗng chẩng nghĩ được gì, chỉ biết phối hợp theo anh. Cò nâm chặt tay cân rãng chịu đựng mặc cho anh xoay biết bao nhiêu tư thế
Mãi một lúc láu sau anh gầm lên một tiếng, phóng thích thứ chất lỏng trâng đục vào người cỏ rồi nâm sang một bên. Còn cò đã ngủ thiếp đi từ lúc nào
Sáng hòm sau
Hy Nguyệt từ từ mở mât, gáng gượng ngồi dậy. Cò lấy chăn kéo lên che đi phần cơ thế đang không một mảnh vải. Nuốt cơn đau ở thân dưới, cò cố gâng bước từng bước vào nhà tâm
*Cạch*
Nhìn mình trong gương mà không khỏi giật mình. Khắp nơi đều là vết đỏ ửng làm cỏ nhớ lại đẽm ân ái hôm qua mà hận không thế giết chết hân
Rốt cuộc thì anh xem cò là cái gì? Tại sao lại hạ nhục cô như vậy, cuối cùng thì Hy Nguyệt cũng không hiếu nối anh nghĩ gì nữa
Một lúc sau, sau khi vệ sinh cá nhân, thay quần áo xong Hy Nguyệt mở tú đầu giường cầm hộp thuốc lấy ra một viên
-Không có con cũng tốt coi như tòi yêu anh là sai đi
Sau khi uống xong, cò bước xuống nhà. Lục Lãnh Phong đang ngồi ở sô pha phòng khách, cô cứ như không thấy đi thẳng vào bếp
Không nóng không lạnh anh hỏi
-Cò đã uống chưa?
Nghe Lãnh Phong hỏi Hy Nguyệt đứng lại
-Uống rồi, không cần anh nhâc
Sau khi nghe cò nói anh tỏ ý hài lòng
-Uống rồi thì tốt
Dùng lại một lúc, anh nói tiếp
-Tuần sau cô đến LCK đi, chuyện ở C.M tòi đã nói với Cố Mộc rồi
Hy Nguyệt nám chặt tay lại xoay người nhìn thẳng vào mât anh
-Anh xem tòi là cái gi mà cứ hạ nhục tòi vậy.uến cả chuyện riêng của tõi anh cũng tự tiện giải quyết nữa hả?
-Đồ chơi hay là con nợ? Cò muốn cái nào?
Lục Lãnh Phong đứng dậy đi đến ghé vào tài cò thì thầm
-Cò nợ tôi hai triệu tệ, ngoan ngoãn đến LCK làm việc đi
Một tuần sau
Hòm nay là ngày đầu tiên Hy Nguyệt đến LCK làm việc nên cô thức dậy sớm hơn mọi ngày. Thay quần áo, nấu ăn xong xuôi cò dọn ra bàn rồi gọi anh vào dùng bữa
-Ăn mặc như vặy là đế quyến rũ người khác sao?
Giọng nói băng lãnh của anh vang lên
Cò chí mặc sơ mi cố chữ V phối với váy đen dài
đến gối mà anh nói là quyến rũ người khác?
Không hiếu nổi con mât nào của anh nhìn ra là quyến rũ nữa
Hy Nguyệt không hề quan tâm đến sâc thái trên gưong mặt Lãnh Phong mà chỉ nhàn nhạt đáp lại
-Anh đùng rảnh rồi suy diễn lung tung
Dừng một lúc rồi cò nói tiếp
-Chắng phái Lục tống nói không đế ngài mất mặt sao?
Không gặp nhau thì thỏi chứ mà gặp hai người lại như nước với lửa, hết cãi nhau thì lại châm chọc đối phưong
-Đi thôi
Lục Lãnh Phong đứng dậy
-Tòi chưa rửa bát đũa nữa
-Đế đó cho quán gia làm, nếu đến trễ tòi trừ lưong
cò
Anh cất giọng bá đạo nói rồi cầm lấy cố tay cò kéo ra xe
Một lúc sau, chiếc xe Rolls-Royce dừng lại trước LCK. Mở cửa xe bước xuống, Hy Nguyệt dưòng như bị choáng ngợp trước độ xa hoa của nó, cỏ đứng một chỗ nhìn không chớp mát
-Đứng đó làm gì, cò lề mề quá
Nghe tiếng phàn nàn của anh, cô mới hoàn hồn lại, đi theo phía sau anh. Bước theo anh vào tới sảnh chính thì không khỏi bất ngờ
Tất cả các nhân viên đều có mặt hết ờ đây. Họ xếp thành hai hàng đứng ngay ngân rồi cung kính chào
-Lục tống, Lục thiếu phu nhân