Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Chương 35
Cò ta giả vờ khóc lóc, trách móc anh rồi chạy ra ngoài
Sau khi Tống Thanh Di đi, Hy Nguyệt mở giọng trêu trọc anh
-Anh lạnh nhạt với thanh mai trúc mã của mình quá vậy?
-Nhiều chuyện
Á hặm hực rời khỏi LCK, miệng không ngùng lẩm bẩm
-Chác chân là con nhỏ đó quyến rũ Lục Lãnh Phong, nếu cứ như vặy thì mình vê coi như bâng không rồi. Không được, không được
Nói rồi Tống Thanh Di lấy điện thoại gọi cho ai đó
-Alo, điều tra về Diệp Hy Nguyệt cho tòi
-Vâng
Nhặn được câu trả lời từ đầu dây bèn kia, Tống Thanh Di nhếch mép như đang mun tính gì đó
Sau vài tiếng, Tống Thanh Di cũng đã nhận được kết quả điều tra. Đọc lướt qua một lượt cò ta vò cùng thích thú
-Tưởng cao sang gì hóa ra là con riêng
Nghĩ một hồi, ả lấy điện thoại rồi gọi cho ai đó
-Alo, xin hỏi có phải là Diệp Hy Tuyết phái khòng?
-Cò là ai? Tìm tòi có việc gì?
Hy Tuyết ngờ vực hỏi lại
-Tòi có chuyện cần gặp cò, địa chỉ tõi sẽ nhân
30 phút sau, tại nhà hàng ss
-Chào, tòi là Tống Thanh Di, tòi muốn họp tác với cò
Vừa gặp mặt Tống Thanh Di đã đi thắng vào vấn đề
-Họp tác? Họp tác việc gì?
Hy Tuyết ngờ vực nhìn Tống Thanh Di. Hai người là lần đầu gặp mặt mà cõ ta nói họp tác gì cơ
chứ. Trái với thái độ của Diệp Hy Nguyệt, cò ta chậm rãi nói
-Tôi biết cô không ưa gì Diệp Hy Nguyệt, tòi muốn họp tác với cò loại bỏ cò ta
-Bâng cách nào?
Diệp Hy Tuyết nhíu mày nhìn cò ta. Tống Thanh Di nghĩ một lát rồi nói
-Tạm thời cứ đế cò ta tận hưởng đi. Tỏi nhớ không nhầm thì hon hai tháng nữa là kỉ niệm ngày thành lặp tập đoàn LCK cò nghĩ chúng ta sẽ làm gì?
-Ý cò làaa
Thanh Di nhếch mép, rồi ra hiệu cho Hy Tuyết tiến gần, ghé sát tai cá hai thì thầm to nhỏ
Không ngờ hon ba tháng ở nước ngoài để níu kéo đối tác kí hợp đồng với Tống thị mà Lục Lãnh Phong đã nhanh chóng kết hôn
Tống Thanh Di tin rầng chỉ cần kéo Hy Nguyệt ra khỏi Lục Lãnh Phong thì cò ta mới có cơ hội làm con dâu nhà họ Lục, giúp Tống thị trờ mình, vụt sáng sau một đêm
-Cỏ chác làm như vậy ốn chú?
Hy Tuyết hơi nghi ngờ vê kế hoạch của Tống Thanh Di
-Chỉ cân có cõ hợp tác đương nhiên sẽ thành cõng
Đúng rồi, lo gì chứ bên cạnh cò còn có tiếu thư Tống thị- Tống Thanh Di cơ mà, nhất định sẽ thành còng thôi. Cái tát hòm ờ Diệp gia, Hy Tuyết vẩn còn nhớ rất rõ bây giờ là lúc trả thù đứa con hoang đó rồi
Tại LCK
Lục Lãnh Phong đang tập trung vào đóng hồ sơ trèn bàn thì Giai Lạc gọi đến
-Có chuyện gì không, anh đang bận
-Anh hai của em ơi, anh không nhớ ngày mai là ngày gì há?
Lãnh Phong hơi chau mày hỏi lại
-Ngày gì?
-Anh làm cháu kiểu gì mà sinh thần tám mươi tuổi của bà cũng không nhở vậy
Hóa ra là sinh thần của bà, mấy nay lu bu cóng việc nên anh có nghĩ ngợi gì khác nữa đâu. Giai Lạc dừng một lúc rồi nói tiếp
-Ngày mai anh nhớ về nha, bà muốn dùng bữa cơm với gia đình. À còn nữa nhớ dần chị dâu theo đó. Vậy thòi bye anh!!
Cả nhà mới gặp Hy Nguyệt có vài ba 1’ân mà xem ra họ còn coi trọng cô hơn anh nữa
Sau khi tắt điện thoại thì vài phút sau Hy Nguyệt đi vào trên tay câm theo một tách cà phê. Cò chưa kịp đặt tách xuống thì anh đã nói
-Ngày mai là sinh thần tám mươi tuổi của bà nên trưa mai cò theo tòi v’ẽ nhà dùng cơm với mọi người
-Chẳng phải trưa mai anh có buổi gặp mặt với vị giám đốc mới của TYT…..cõng ty con của W&B sao?
-Kêu trợ lý Giang dời lại sau hai tiếng đi
Hy Nguyệt gật gật đâu tỏ ý đã hiếu, cò quay người định ra ngoài thì sực nhớ lại lời anh nói
-À đúng rồi mai là sinh thần của bà vậy tòi có cần chuấn bị quà gì khòng?
-Cỏ nghĩ cò có tiền đế mua quà?