Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Chương 37
Giai Lạc đưa mât ngưỡng mộ nhìn về phía hai vợ chồng cô và anh. Hy Nguyệt không trả lời cô chỉ cười nhẹ nhìn cõ em chồng tính khí trẻ con của mình
-Nguyệt, con ăn nhiều vào, dạo này tròng con hơi ốm rồi đấy
-Này, con dâu thử món này đi
-Chị dâu món tòm này ngon lâm này
Cả nhà cứ gắp thức ăn cho Hy Nguyệt, chắng mấy chốc chén thức ăn đã đầy lẽn. Mọi người cứgáp liên tục như vậy, một lát nữa bụng cò sẽ no căng lèn mất
Đây là cám giác của gia đình sao?
Đúng là ấm áp thật!!!
-Bà không ăn nữa sao?
Thấy bà nội không động đến thức ăn, Hy Nguyệt liền hỏi
-Mấy đứa cứ dùng bữa tiếp đi, ta no rồi
Dứỉ lời bà nhìn sang một người giúp việc. Bà ấy là một người phụ nữa độ tầm khoảng hơn bốn mươi lămtuối
-Dìu ta ra phòng khách đi
-Vâng
Cò giúp việc đó định dìu tay bà nội ra thì bị Hy Nguyệt ngăn lại
-Cò cứ làm việc của mình đi
Sau đó Hy Nguyệt nhìn sang nội mỉm cười
-Để con dìu bà ra phòng khách, dù sao con cũng no rồi
Nội Phong cười hiền từ nhìn lại cò. cả hai bà cháu cứ chầm chậm tiến về phía chiếc sò pha ờ phòng
khách
Sau đỏ, người làm bung lên một đĩa trái cây đế trên bàn. Biết nội Phong đã caotuối, người giúp việc cũng rất tinh tế cát nhỏ từng miếng một. Hy Nguyệt dùng tăm ghim cho bà một miếng xoài rồi nói
-Bà, bà ăn miếng xoài đi
-Con cũng ăn đi
Nội Phong cầm miếng xoài đưa vào miệng. Đúng là rất ngọt!! Đợi cõ ăn xong sau đó bà hỏi
-Nguyệt này, Phong nó có đối xử tốt với con không?
Nghe bà hỏi như vậy, cò có hơi đứng hình nhưng sau đó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tươi cười nói với nội
-Anh ấy đối với con rất tốt, lúc nãy bà cũng thấy mà
-Tốt là được
Nghe cò trả lời, bà nội như đã hài lòng, gật gật đầu. Một lúc sau bà tiếp lời
-Nguyệt này, hôn nhân của hai đứa tuy là sắp đặt trước nhưng ta mong con và Lãnh Phong vẩn có được hạnh phúc. Nếu một ngày, Phong bất đâc dĩ làm con buồn, hứa với ta đừng hận nó nha…Từ khi mẹ nó mất, thâng bé cứ như một người khác lạnh lùng, ít nói hơn hần. Ta luôn tin con chính là người sẽ thay đổi được nó
Thay đổi? Cò làm sao có thế thay đổi được cái tảng băng lạnh đó. Hình như nội kì vọng vào cỏ cao quá rồi
-Dạaa…
Hy Nguyệt hơi chần chừ, nhỏ giọng đáp lại bà
-Bà với chị đang nói gì vậy?
Giai Lạc đi lại ngồi ngay bén cạnh cò, vui tươi hỏi
Ngồi nói chuyện với bà một hồi thì mọi người cũng dùng bữa trưa xong rồi
-Nói mấy chuyện bình thường thòi ấy mà
*Reng, reng*
Là điện thoại của anh không biết là ai đang gọi nữa
-Lục tống, nhân viên vừa báo lại Chu tống của
TYT đến rồi hiện đang ở đại sảnh của còng ty
-Tòi biết rồi
Nói rồi, anh tât điện thoại bỏ rồi quay mặt sang nhìn bà nội và ba
-Còng ty có việc, châc con phải đi ngay
-ừm, đi đi dù sao còng việc cũng quan trọng hon mà
-Phong, sau này có thời gian nhớ dẫn Nguyệt về chơi với bà thường xuyên nhé
Ông Lãnh Hàn và bà nội nói
-Da con biết rồi
Trá lời bà xong, anh quay sang mím cười nhìn cò
-Chúng ta đi thòi, Hy Nguyệt
Cò gặt gật đầu nhìn anh rồi nhìn sang nội và ba
-Bà nội, ba con về rồi. Bà nhớ giữ gìn sức khỏe nha
Hy Nguyệt mím cười sau đó đúng dậy đi lại phía Lục Lãnh Phong
-À, chị đi nha Giai Lạc
-Có thời gian chị với anh nhớ vê Lục gia nha
Cò em chồng nhìn anh hai của mình nói
-Anh biết rồi
Sau đó cả hai người đi ra xe, anh lái chở cò về LCK
Dừng xe trước còng ty rồi bước xuống đi thẳng vào sảnh chính chẩng thèm mở cửa xe cho Hy Nguyệt. Đúng là lặt mặt nhanh thật!!
Thấy anh một nhân viên cúi đầu chào rồi nói với giọng nghiêm chỉnh
-Lục tống, giám đốc của TYT đến rồi hiện đang ngồi ở bàn chờ trong sảnh
Anh gật đầu, rồi sái bước vê phía bàn chờ
-Rất vui được gặp anh, Lục tổng