Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Chương 38
Hy Nguyệt đứng phía sau Lục Lãnh Phong, cò nghe giọng nói này…hình như có chút quen
Nhớ không nhầm thì đây là giọng của Chu Kiệt!!!
-Tôi cũng vậy
Nhìn thấy vị trưởng phòng Chu là giám đốc của TYT, anh có phần hơi bất ngờ nhung sau đó đã nhanh chóng lấy lại vẻ mặt băng lãnh thường ngày nói
-Rất vui được gặp lại em, Hy Nguyệt
-À..ừm em rất vui khi gặp lại anh Chu Kiệt
Bỏ qua màn chào hỏi, cả ba người cùng đi vê phía phòng làm việc của Lục tống đế bàn bạc về còng việc
-Hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ
-Họp tác vui vẻ
Sau khi bàn bạc xong thì theo lý người làm thư ký như Hy Nguyệt sẽ phải tiền khách đúng chứ??
-Đế em tiền anh nha, Chu tống
-ừm, cũng được
Chu Kiệt và Hy Nguyệt xuống sảnh chính của LCK, cả hai nói chuyện vò cùng vui vẻ
-Anh không làm ỞC.M hâ? Không ngờ là Chu tổng của TYT đó nha
-Anh nghỉ làm ở đó rồi, may mân được TYT nhặn làm giám đốc đó
Dừng lại một lúc, Chu Kiệt nói tiếp
-À, em làm ở LCK cũng tốt chứ
-Hmmm cũng khá tốt trừ việc gặp tên ác ma đó
-Ảc ma? Sao em nói chồng mình như vậy?
-Ây ây thòi đùng nói chuyện này nữa
Sau khi Chu Kiệt rời đi, Hy Nguyệt cũng trở về phòng làm việc. Vừa mở cửa bước vào đã thấy vẻ mặt khó coi của Lục tổng nhung mà cò cũng không nghĩ gì nhiều. Tiến gần lại chờ anh giao việc
-Gặp tên đó hình như cò vui vẻ quá ha?
-Anh đùng có nói điên khùng nha
Lục Lãnh Phong đúng dậy, bước tùng bước về phía cò, theo phản xạ Hy Nguyệt từ từ lùi lại phía
sau. Không may vấp phải chiếc ghế sò pha làm cò ngã xuống đó
-Câu dẩn người khác ngay trước mặt chồng mình? Cò là loại người gì vậy?
Anh dùng thân thể to lớn của mình đè lên người Hy Nguyệt
-Nè anh làm gi vậy? Anh nói ai câu dần hả? Sao anh cử thích suy diền vậy
-Đến giờ mà còn mạnh miệng. Được lâm xem ra phải dạy dỗ lại cò mới được
Vừa nói anh vừa nới lỏng chiếc cà vạt sau đó dùng tay sờ soạng cặp đùi trâng nõn của cỏ
-Buông raaa, đây là còng ty anh đang làm cái quái gì vậy. Buông tòi raaa!!!
-Buông raaa, đây là còng ty anh đang làm cái quái gì vậy. Buông tôi raaa!!!
-Nói chuyện với tên chết tiệt đó thì tươi cười vui vẻ. Tòi hỏi cò, cò yêu hắn sao?
-Tòi yêu ai thích ai liên quan gì đến anh. Phải đó, tôi yêu Chu Kiệt đó thì sao?
Tới nước này, Hy Nguyệt vẩn còn mạnh miệng cố tình nói như vậy đế chọc tức anh
-Còn gọi tên hân thân thiết nhưvậy. Được, được lâm
Dứt lời, Lục Lãnh Phong không thương tiếc xé toạt chiếc sơ mi cò đang mặc trên người làm cho hàng nút rơi cả ra sàn
-Aaa không được
-Cò chắng coi tỏi ra gì cá, xem ra cần phái dạy dỗ lại mới được
Bỏ qua lời Hy Nguyệt nói, anh khóa trụ tay cò đem lén đỉnh đầu. Đoạn dùng tay vén chiếc áo lót màu kem của cò lên cao
-Không um…um