Truyện Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Chương 47
Quan sát cò qua kính phụ, Vương Huy nở một nụ cười nham hiếm y như đã đạt được mục đích. Hướng xe chạy không phái đường về Anotole mà là đến….khách sạn
Thì ra lúc nãy, hân ta cố tình đến sớm để gọi nước ra sau đó bỏ thuốc mẽ vào tách của Hy Nguyệt. Nhung cũng may lúc nãy cô chỉ uống vài ngụm nhỏ nên bây giờ vấn còn một chút ý thức
-Anh…anh đưa tôi đỉ….đi đâu vậy?
Hy Nguyệt cảm thấy bất an, thấp thỏm cô đề phòng hỏi Vương Huy
Hân ta không trả lời, tăng tốc độ lái nhanh về phía trước. Đến trước khách sạn F, hán mờ cửa xe, vòng tay qua ỏm lấy eo cò
-Buông ra, anh đưa tòi đi đâu vậy
Hy Nguyệt cô’ gâng vùng vầy nhung do tác dụng của thuốc mé nên cả người mềm nhũn như chẳng cần chút sức lực
Vương Huy đã tính toán từ trước, hân cũng đã đặt trước phòng của khách sạn. Tiếng cửa phòng đóng lại, Hy Nguyệt y như cá nâm trên thớt
Hân ném mạnh cò xuống giường, Hy Nguyệt cân chặt mõi, cố lấy lại ý thức
-Không được động vào tòi
-Cò có biết là từ lúc đại học tòi đã thèm khát được ăn trọn cò rồi không? Tòi tỏ tình tận ba lần nhưng lần nào cò cũng từ chối nhưng không sao. Há, chầng phải bây giờ cò cũng nâm ở đây đấy thòi
Lần này, Hy Nguyệt sai thật rồi. Không ngờ mình lại tự đâm đầu vào chỗ chết. Bây giờ cò vần còn chưa tin vi học trường Vương này hóa ra là một con sói đội lớp cừu
Quay về phần Lục Lãnh Phong, sau khi Hy Nguyệt ra ngoài tầm hai mươi phút, không thấy bóng dáng của cô đâu anh hỏi quân gia
-Quản gia Lâm, cò ấy đâu rồi
-Dạ, thiếu phu nhân vừa mới đi ra ngoài
Lục Lãnh Phong hơi nhíu mày lại, anh hỏi tiếp
-Hy Nguyệt đi đâu vậy?
-Cò ấy không có nói ạ
Anh gật đầu như đã hiểu rồi tự lấm bấm
-Ra ngoài giờ này sao?
Sau đó, anh lấy điện thoại gọi cho Tiếu Giang
-Alo, Lục tống
-Cậu tra xem Hy Nguyệt đang ở đâu. Tôi cho cậu năm phút
Nói rồi liền dứt khoát tắt máy. Còn Tiểu Giang, anh khố quá mà ngay cà ngày nghỉ cũng bị bốc lột sức lao động
Đúng năm phút sau, Tiểu Giang gọi lại cho Lục Lãnh Phong
-Lục tống, tòi tra ra được hòm nay thiếu phu nhân đi gặp Vương tống ở nhà hàng ss
Dừng một lúc, Tiếu Giang nói thêm nhung giọng lại có phần ấp úng
-Nhung…nhưng mà bây giờ…hai người đỏ đang ở…đang ở khách sạn F, có…có vài phóng viên theo dõi phu nhân
Lục Lãnh Phong nghe xong máu như dồn lên não, lại dám trốn anh đi gặp người khác báy giờ còn ở khách sạn. Đúng là giỏi mà
-Cậu và năm tên vệ sĩ khác đến đỏ trước đi tòi sẽ lái xe đến ngay
Vương Huy chậm chậm tháo từng chiếc cúc áo trên người mình như đang đùa giỡn với Hy Nguyệt. Cò cán chặt môi dưới mặc cho nó đang chảy máu, cô’ gáng ngồi dậy, cò loạng choạng bước đến phía tủ nhỏ ớ góc tường
Trên đó có một đĩa táo cùng với con dao gọt trái cây, cò với lấy dao chỉa tháng về phía trước ra sức tự vệ
-Anh…anh không được lại đây
Vưong Huy vẫn từng bước lại gần Hy Nguyệt, bởi hiện tại cò đang yếu thế. Hắn ta nắm mạnh lấy cố tay khiến con dao đang cầm rơi xuống đất. Sau đó kéo cò về phía mình, một lần nữa ném mạnh xuống giường
-Tòi….tôi là Lục phu nhân, anh không được động vào tòi
-Lục phu nhân sao? Tôi cũng rất hào hứng muốn nếm thử người phụ nữ bên cạnh Lục Lãnh Phong