Xuyên Thành Nữ Phụ Đơn Thuần Xinh Đẹp Trong Ngôn Tình (full) - Chương 57
Một người nhảy xuống hố của người khác, ông ta tính toán, lựa chọn không cứu ông ta với việc nhảy thì còn ác độc hơn.
Tô Quốc Cường chính là người như vậy.
Ông ta không ngừng kể lể về sự đáng thương và cùng cảnh tuyệt vọng của bản thân, bản thân ông ta dường như cũng dần dần chìm đắm vào trong câu chuyện mà ông ta vẽ ra.
Là người bị cả thế giới ghét bỏ…..
Người sẽ bị chính bản thân lừa dối.
Tô Trăn nhận thấy biểu cảm trên mặt Tô Quốc Cường bắt đầu thu bớt, không khoa trương và kích liệt như lúc nãy nữa.
Trong ánh mắt thậm chí còn hiện ra vẻ bi thương và mờ mịt với con đường phía trước.
Tô Trăn cảm thấy có điều không tốt, nên đã cố tình lao về phía trước bất chấp lời đe dọa lúc trước của ông ta.
Quả nhiên, Tô Quốc Cường vừa xoay đầu liền nhảy xuống.
Quần chúng kinh hãi.
Tô Trăn dù có chạy nhanh đến đâu cũng không thể so được với tốc độ của người thật sự muốn chết.
Cô đến quần áo của Tô Quốc Cường cũng không túm được.
Chân Tô TRăn mềm nhũn quỳ xuống đất.
“tuu…..’ Tiếng xe cảnh sát.
Cùng đến còn có cả xe cứu thương.
Trăn Trăn được người dìu xuống ngồi trong xe cứu thương.
Đến hiện tại cô vẫn còn cảm thấy không chân thực.
Tô Quốc Cường thật sự đã nhảy xuống.
Đầu của Tô Quốc Cường chảy rất nhiều máu, người hiện tại đang hôn mê.
” Đây là ba của em?” nhân viên điều dưỡng hỏi.
“Đúng”. Tô Trăn cúi đầu, thít thở khó khăn.
“Tiểu cô nương, tuổi nhỏ, bố mẹ cũng không dễ dàng a”.
Y tá mặc dù không có trực tiếp chỉ trích cô, nhưng trong lời nói cũng là có ý đó.
Thiếu nữ với tướng mạo xinh đẹp, khuôn mặt tái nhợt, giọng nói mềm mại có một loại cảm giác nhàn nhàn vô lực, vẫn như cũ cúi đầu.
” Cũng có thể cô rất may mắn có được ba mẹ tốt, thế nên cho rằng ba mẹ trên thế giới đều giống như ba mẹ cô. Nhưng trên thế giới này còn có rất nhiều bậc cha mẹ không đáng tin cậy.”
Lời nói của y tá bị đồng nghiệp của cô ta phản lại, biểu ý cô ta nói ít thôi.
Cảnh sát cùng đi theo đến bệnh viện.
Tô Quốc Cường bị đẩy vào bên trong phòng cấp cứu, cửa phòng cấp cứu “phập——” đóng lại, ngăn bước chân của Tô Trăn.
Tất cả mọi người đều bị chặn ở bên ngoài, chỉ có thể vô lực chờ đợi kết quả của bệnh viện.
“Nói đi, ba của cô vì sao lại xảy ra chuyện? Vì sao lại nhảy lầu?”
Có lẽ ở trong mắt cảnh sát, Tô Trăn quá mức bình tĩnh.
Không hề có một giọt nước mắt nào, không có hoảng loạn, lạnh nhạt giống như người ngoài cuộc.
Tô Trăn giống như là một cảnh sát thuật lại nguyên nhân Tô Quốc Cường nhảy lầu.
” Theo lý mà nói thì đây là chuyện nhà của cô, cảnh sát chúng tôi cũng không tiện xen vào. Nhưng ba ruột của cô đã náo đến tận mức này rồi, cô thân là con gái, nên thông cảm cho ba cô hơn, có thể giúp được thì giúp đi. Gia đình hòa thuận vạn sự vui vẻ.”
Cảnh sát nhẹ nhàng buông xuống một câu gia đình hòa thuận vạn sự vui vẻ, dường như tất cả trách nhiệm đều là do Tô Trăn vậy.
Chỉ trong một giờ, Tô Trăn bị Tô Quốc Cường, y tá, còn có cảnh sát không biết hết mọi chuyện răn dạy.
Từ lúc nào mà ” Gia đình hòa thuận vạn sự vui vẻ” lại biến thành một loại bắt ép đạo đức vậy?
***
Tô Quốc Cường được cứu sống.
Chảy nhiều máu như thế, não bị chấn động, phải nằm lại kiểm tra.
Tô Quốc Cường tỉnh lại, đeo mặt nạ dưỡng khí, ánh mắt trống rỗng nhìn trần nhà.
Có thể ông ta đang nghĩ ông thế nhưng thật sự nhảy lầu.
Mặc dù chỉ có 2 lầu.
Nhưng nếu như ngã không khéo, cũng là có khả năng ngã chết.
“Con đưa ta đến bệnh viện làm gì, ta chết rồi, đầu xuôi đuôi lọt”.
Tô Quốc Cường gối lên hai tay, mắt đầy lệ.
Tô Trăn không nói gì.”
” Cứu sống có tác dụng gì, ta không muốn sống nữa, ta muốn đi tìm mẹ con…”
“Ba muốn làm sao?”
Tô Quốc Cường vừa thấy giọng điệu của Tô Trăn mềm xuống, ánh mắt lóe lên tia sáng đạt được ý đồ.
” Con đi cầu xin Từ gia đi Trăn Trăn, ba xin con đó, ba đều sống dở chết dở như này rồi, công ty là tâm huyết cả đời của ba.
Tô Trăn vẻ mặt vô cảm.
“Trăn Trăn, con người tâm sống thì mới được coi là đang sống a, ba không muốn sống như người chết Trăn Trăn”.
Tô Quốc Cường còn đang nói, Tô Trăn đã đứng dậy đi ra ngoài.
Lúc Tô Quốc Cường nhảy xuống, Tô Trăn cảm thấy trái tim cô như ngừng đập.
Không phải là luyến tiếc ông ta, không phải là có tình cảm với ông ta, là đột nhiên nhìn thấy một sinh mạng kết thúc trước mặt mình, đó là bản năng bi thương của con người.
Tô Quốc Cường đối xử với con gái ông ta quá hung ác.
Đến Tô Trăn còn chịu không nổi, huống chi là nguyên chủ.
Nếu như là nguyên chủ, nếu như Tô Quốc cường thật sự nhảy xuống và chết, thế thì nguyên chủ cả cuộc đời này đều không chạy thoát khỏi bóng ma ba ruột tự sát chết trước mặt mình.
Hơn nữa còn ôm trong lòng cảm giác tự trách ” là bởi vì bản thân từ chối ba ông mới tự sát”.
“Con đi, ba không cần tìm chết nữa”.
Tô Trăn đẩy cửa, Tô Quốc Cường vừa nghe thấy câu đó, lập tức nở nụ cười.
“Trăn Trăn, con gái ngoan của ba, ba biết, con…..”
Vẻ mặt khoa trương của Tô Quốc Cường vừa mới bắt đầu, Tô Trăn đã ” bộp” đóng cửa rồi.
Tô Trăn theo ý của Tô Quốc Cường đi tìm Từ gia, nhưng lại không có gặp được chủ nhà.
Bảo mẫu nhà họ nói, thiếu gia mấy ngày trước bị tiên sinh đột nhiên đưa ra nước ngoài rồi.
Tô Trăn hiểu rõ rồi.
“Ông xem Tô Trăn đứa trẻ này tốt biết bao a, tôi không giống như mấy người phụ nữ kia chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài, tiểu cô nương yêu mị, nhưng thật ra là người rất ổn trọng. Nếu gả cho con trai nhà ta thì tốt biết bao.”