NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt đại long y - Chương 12 Bí mật và điện thoại

  1. Home
  2. Tuyệt đại long y
  3. Chương 12 Bí mật và điện thoại
Prev
Next

Chương 12: Bí mật và điện thoại
Lý Sơ Ảnh bị răn dạy như vậy thì tâm trạng đã không vui càng thêm khó chịu.
Nhưng cô lại không thể giải thích rõ ràng, vẫn nên ít nói lại, lỡ miệng thì phiền phức.
Lý Thanh Nham thở dài, cũng cảm thấy vừa rồi mình đã có chút nghiêm khắc quá.
Vì vậy điều chỉnh lại giọng nói, bắt đầu kể về điều kỳ lạ của gia tộc mình.
“Sơ Ảnh, nhà chúng ta có vài vấn đề mà con cũng nên biết rồi!”
“Con cũng biết bệnh của em gái con cũng giống như con từng bị. Khi con còn nhỏ thì giống hệt Diệu Diệu hiện tại, nếu không có vị cao nhân kia, con hoàn toàn không thế sống sót tới giờ!”
Chuyện này tuy Lý Sơ Ảnh không nhớ nổi nhưng cô cũng từng nghe bố kế.
Cũng chính vì chuyện này nên cô mới nghiêm túc hỏi han Triệu Lâm bệnh tình của em gái như thế.
“Bổ, tuy lúc đó con còn nhỏ nhưng việc này còn nhớ mang máng!”, Lý Sơ Ảnh khẽ nói.
Lý Thanh Nham thấy cô bình tĩnh như vậy thì không nhịn được mà nói: “Con chỉ nhớ nhưng con
không biết đằng sau việc này có bão táp phong ba cỡ nào đâu!”
“A? Không phải bố đã nói là đây chỉ là chứng viêm bình thường thôi sao?”, Lý Sơ Ảnh hỏi lại.
Lý Thanh Nham hít sâu một hơi mới nói: “Hiện giờ con đã trưởng thành, bố sẽ kế lại chuyện năm đó cho con nghe để con không còn cảm thấy kháng cự về hôn ước này nữa!”
“Bố nói…”, trong lòng Lý Sơ Ảnh lộp độp, nhận ra được sự nghiêm trọng của việc này.
“Hơn hai mươi năm trước, nhà chúng ta vẫn chỉ là một gia đình bình thường, bổ cũng chỉ là một công nhân quèn!
Rồi đến một ngày, trên đường đi làm, bố nhặt được một bọc đò.
Trong bọc đồ kia toàn là tiền.
Đủ cho nhà chúng ta không cần lo cơm áo gạo tiền trong nhiều năm.
Bố nhất thời bị ma xui quỷ khiến nên đã chiếm lấy số tiền kia…
Rồi bố dùng nó làm vốn để khởi nghiệp, sau đó cũng xuôi chèo mát mái, như cá gặp nước, vô cùng thuận lợi.
Nhưng hai năm sau, con đột nhiên bị bệnh nặng, bố đi mời danh y khắp nơi cũng không có tác dụng, chỉ có thể trơ mắt nhìn con yếu dần”.
Nói tới đây, Lý Thanh Nham rơi lệ, như đang nhớ lại sự đau khổ năm đó.
Lý Sơ Ảnh sững người, đây là lần đầu cô nghe bố nhắc tới chuyện này.
‘Vê sau, trong một lần tình cờ bố quen biết một vị đại sư!
Người này vừa nhìn đã biết nhà chúng ta xảy ra chuyện không thể giải thích.
Bố trúng một loại thuật nguyền rủal
Vị đại sư kia nói cho bố biết đây là thuật nguyền rủa của vu sư vô cùng cao thâm, người ta ném tiền là để mua mạng, ai nhặt được thì lời nguyền ứng nghiệm lên người thân của kẻ đó, vậy nên nó ứng nghiệm vào con!”
Lý Thanh Nham nói tới đây trong mắt hiện lên tia phức tạp.
Thành công cũng nhờ tiền mà bại cũng vì tiền.
“Sau đó thì sao ạ?”, Lý Sơ Ảnh không nhịn được mà hỏi.
Lý Thanh Nham nói: ‘Vị cao nhân kia Tất lợi hại, lúc đó cũng giúp đỡ giải quyết, chỉ yêu cầu con và cháu trai ông ta kết hôn, chẳng những giúp chúng ta giải thuật nguyền rủa.
Mà người này còn giúp chúng ta nhiều việc mà con không thế tưởng tượng nổi đâu.
Sau khi lập hôn ước, con không sinh bệnh nữa, nhà chúng ta cũng phát triển tới hiện tại.
Chỉ là bố không ngờ lời nguyền vốn nên biến mất kia đã quay trở lại!”
Lý Thanh Nham nói tới đây, trong mắt hiện lên tia hận thù.
Đã 20 năm rồi!
Vì sao đối phương còn không chịu tha cho mình?
“Bố, có phải bố lo là nếu con không kết hôn với cháu trai cao nhân kia thì con sẽ bị dính lời nguyền rồi biến thành như em gái không?”, Lý Sơ Ảnh nghe hiểu ý trong lời của bố mình.
“Đúng!”, Lý Thanh Nham im lặng.
Nếu không phải để Lý Sơ Ảnh có thể sống.
Ông ấy cần gì gả con gái cho một người chưa từng gặp mặt chứ?
“Mà chuyện này không chỉ liên quan tới con mà còn dính dáng tới em gái con và bố nữa!”, Lý Thanh Nham bố sung một câu.
“…”, Lý Sơ Ảnh im lặng, cô đã hiểu ra vì sao bố mình luôn dễ nói chuyện trong mọi việc lại cổ chấp với hôn ước như thế.
“Con biết rồi, kế tiếp… con sẽ cấn trọng hơn!”, Lý Sơ Ảnh khẽ nói, từ nhỏ cô được bảo bọc
vô cùng tốt giờ biết nhà mình từng gặp sóng gió như thế thì trong lòng không khỏi hốt hoảng.
“Tiền thì bố kiếm quá nhiều, chết cũng không có gì nhưng con và em gái… không thế xảy ra chuyện, biết chưa?”, Lý Thanh Nham nhìn Lý Sơ Ảnh, chân thành nói.
“Sẽ không sao đâu ạ, nhà chúng ta đều sẽ bình an!”, mắt Lý Sơ Ảnh đỏ lên, chân thành đáp.
Khi hai bổ con đang nói chuyện, Lăng Nhạn Nam đã đi tới từ xa: “Hai vị có thấy Triệu Lâm không? Là thanh niên đã cứu cô hai nhà các vị trước đó!”
Cô ấy tìm Triệu Lâm có việc.
Vừa rồi mới nghe người khác bảo Triệu Lâm đang ở phòng điều dưỡng.
“Triệu… Triệu gì cơ?”, Lý Thanh Nham giật mình, hai chữ này như có ma lực, đánh mạnh vào tim ông ấy như búa tạ.
“Triệu Lâm… a, sao… sao thế?”, Lăng Nhạn Nam nghe Triệu Lâm hỏi thì chợt lắp bắp.
Cô ấy sợ đổi phương có nhận xét không tốt về Triệu Lâm.
Rồi cô ấy sẽ không giữ được người học trò này mất.
Trong lòng Lăng Nhạn Nam lo lắng, đây là nhà họ Lý, là người nắm quyền của một trong ba
gia tộc lớn nhất thành phố Trung Châu.
Triệu Lâm đắc tội Vương Diệu Thăng thì đối phương cũng chỉ chơi xấu một chút.
Còn nếu đắc tội người trước mặt thì phải rời thành phố, rời bỏ luôn cả tỉnh Nam mất.
Lý Thanh Nham không trả lời, quay qua dùng ánh mắt khó tin nhìn Lý Sơ Ảnh.
Sắc mặt Lý Sơ Ảnh đột nhiên tái nhợt.
Cô hoàn toàn không ngờ được thân phận của Triệu Lâm lại bị “vạch trần” một cách ngoài ý muốn như thế ngay lúc này.
“Con… từ đầu con đã gạt bố đúng không? Con đã biết cậu ta chính là Triệu Lâm đúng không?”, Lý Thanh Nham tức giận quát, trong giọng điệu là sự chỉ trích.
Lăng Nhạn Nam nghe thế thì kinh ngạc.
Hả? Hình như không phải muốn hỏi tội Triệu Lâm?
“Con… con chỉ muốn tiếp xúc với anh ta trước, đợi có cơ hội rồi báo cho bố!”, Lý Sơ Ảnh ấm ức giải thích.
Lý Thanh Nham hung dữ trừng con gái.
Nếu không phải Lăng Nhạn Nam đang có mặt thì ông âỳ đã lớn tiếng mắng Lý Sơ Ảnh rồi.
“Xin hỏi tôi nên xưng hô với cô thế nào?”, Lý
Thanh Nham nhìn Lăng Nhạn Nam.
“Cứ gọi tôi là bác sĩ Lăng là được, tôi là giáo viên hướng dẫn của Triệu Lâm!”, Lăng Nhạn Nam xấu hố cười.
“Cô là giáo viên của cậu ấy à, bác sĩ Láng, mong cô gọi cho Triệu Lâm một cuộc, tôi có việc muốn tâm sự riêng với cậu ấy!”, Lý Thanh Nham dứt khoát nói.
Nếu Triệu Lâm đã xuất hiện, vậy nhanh chóng định đoạt hôn sự giữa Lý Sơ Ảnh và cậu ấy thôi.
Nhà họ Lý không thể chịu thêm sóng gió nữa!
Năm đó, vị cao nhân kia đã nói, chỉ cần Triệu Lâm và Lý Sơ Ảnh kết hôn, nguyền rủa của nhà họ Lý sẽ dễ giải quyết.
“Được…”, Lăng Nhạn Nam vừa đáp thì Lý Sơ Ảnh bên cạnh đã vội lấy di động ra nói: “Không cần, không cần, tôi có sổ của anh ta, để tôi gọi cho anh ta…”
Nói xong cô sổt ruột cầm điện thoại, tìm sổ rồi gọi đi.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 12 Bí mật và điện thoại"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

chong-doc-tai-cu-cuong-hon-toi
Chồng Độc Tài Cứ Cưỡng Hôn Tôi
Tháng 10 25, 2021
võ thánh diệp hi hoà
Võ Thánh Diệp Hi Hòa
Tháng 1 16, 2024
Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây
Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây
Tháng 2 18, 2022
hùng binh cận chiến bìa
Hùng Binh Cận Chiến
Tháng 1 2, 2024
Tags:
#Bác sĩ, #Đô thị, #Sảng văn
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com