NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt đại long y - Chương 22 Ngủ ngon, mơ đẹp

  1. Home
  2. Tuyệt đại long y
  3. Chương 22 Ngủ ngon, mơ đẹp
Prev
Next

Chương 22: Ngủ ngon, mơ đẹp
Từ nhỏ Lý Sơ Ảnh tiếp xúc với kẻ xấu rất ít, cô luôn được Lý Thanh Nham bảo vệ rất tốt, cho nên trước đây cô chỉ có một hiếu biết mơ hồ về kẻ xấu.
Nhưng hôm nay…
Hoàn toàn khác.
Lữ Nam Nam cũng được, bố con nhà họ Vương cũng được, bọn họ thật là khinh người quá đáng!
Lý Thanh Nham im lặng không nói gì, ông ấy đang cầm tài liệu trong tay, trên đó có ghi thông tin về lễ đính hôn của Vương Vũ và Lữ Nam Nam.
Địa điểm đính hôn là khách sạn “Thanh Ca”.
Khách sạn Thanh Ca là một trong những tài sản quan trọng của nhà họ Lý.
Lý Sơ Ảnh lại nói: “Bố, con nghĩ, tuyệt đối không thể để cho đôi nam nữ kia tổ chức hôn lể ở khách sạn của chúng ta!
Nếu không, chúng ta cũng là người gián tiếp làm tổn thương Triệu Lâm!
Cứ để bọn chúng cút đi, cút càng xa càng tốt”.
Giọng nói của Lý Sơ Ảnh mang theo một chút lửa giận.
Sắc mặt Lý Thanh Nham ám trầm, nói: “Chưa
đủ”.
“Chưa đủ?”, Lý Sơ Ảnh nhìn về phía đối phương.
Lý Thanh Nham nói: “Chỉ hủy bỏ hôn lễ thì căn bản không đủ đế trừng phạt bọn họ!”
Lý Sơ Ảnh ngồi thẳng người, cô biết bổ mình vẫn chưa nói xong.
“Nếu như chỉ hủy bỏ hôn lễ ở khách sạn Thanh Ca thì đó không phải là hình phạt. Nó chỉ có thế được coi là gia đình chúng ta né tránh. Nhà họ Vương hoàn toàn có thế tổ chức đám cưới ở những nơi khác”. Lý Thanh Nham nói.
“Vậy ý của bố là gì?”, Lý Sơ Ảnh gật đầu, tán thành lời nói của bố mình.
“Còn vài ngày nữa là đến ngày cưới. Bố sẽ suy nghĩ kỹ lại. Hơn nữa… chúng ta cần bàn bạc chuyện này với Triệu Lâm”. Lý Thanh Nham nói.
Đây dù sao cũng là chuyện riêng của Triệu Lâm. Nếu không có sự cho phép của Triệu Lâm, việc họ xen vào can thiệp thì về bản chất là một sự xúc phạm.
Cùng lúc đó, cửa phòng bị gõ.
Người quản gia của nhà đứng ngoài cửa nói: “Gia chủ, Vương Thánh Thủ đã đợi ở phòng khách của chúng ta rồi.
Ngoài ra, một số dược liệu mà chúng ta đã mua cũng đã đến. số còn lại sẽ có vào sáng mai”.
Lý Thanh Nham đứng dậy nói: “Bố đi gặp Vương Thánh Thủ đây”.
“Bố, còn Triệu Lâm thì sao ạ?”, Lý Sơ Ảnh hỏi.
Lý Thanh Nham nói: “Con gọi điện cho cậu ấy bảo cậu ấy sáng mai đến nhà chúng ta”.
“ơ, để anh ấy đến nhà chúng ta ư? Có phải hơi nhanh quá không ạ?”, Lý Sơ Ảnh vô thức nghĩ đến một chuyện khác.
“Đừng suy nghĩ lung tung, về chuyện của cậu ây, bổ cần phải nói chuyện trực tiếp, nghe ý kiến của cậu ây. Hơn nữa, vào ngày mai khi Vương Thánh Thủ chữa trị cho Diệu Diệu nếu cậu ấy có mặt thì sẽ an toàn hơn”. Lý Thanh Nham nói.
Mặc dù Lý Thanh Nham đã chọn Vương Thánh Thủ, người có kinh nghiệm hơn, đế chữa trị cho Diệu Diệu thay vì Triệu Lâm
Nhưng điều này không có nghĩa là Lý Thanh Nham hoàn toàn tin tưởng Vương Thánh Thủ tuyệt không xảy ra nửa điểm ngoài ý muốn nào.
Dù sao Triệu Lâm cũng là cháu của Triệu Trường Tiên, bản lĩnh không cần nói nhiều.
Nếu có anh đứng bên cạnh hỗ trợ, cũng coi như là cách xử lý an toàn nhất.
Lý Sơ Ảnh gật đầu, lúc này mới hiểu được
suy nghĩ của bố mình.
Trăng sáng treo cao, gió nhẹ thối.
Sau khi Triệu Lâm tắm rửa cũng không đi vào giấc ngủ mà nằm trên giường, thanh lọc mọi ký ức liên quan đến Lữ Nam Nam.
Anh không lưu luyến bất cứ thứ gì.
Dù là những bức ảnh ngọt ngào ngày xưa, hay những tin nhắn qua lại, anh đều không màng.
Anh mở từng bức ảnh, từng ứng dụng, xóa đi tất cả những kỷ niệm mà hai người đã tích lũy trong nhiều năm.
Anh từ đầu đến cuối thậm chí còn không mở ra xem một lần.
Xác nhận muốn xóa?
Xác nhận.
Triệu Lâm như một con robot, không ngừng lặp đi lặp lại những thao tác tương tự.
Người phụ nữ này không phải là nơi trú ngụ của linh hồn anh, mà là thứ rác rưởi lừa dối và quấy fây anh.
Anh càng nhìn lâu, càng đắn đo một giây, về bản chất đều là sự thiếu tôn trọng đổi với bản thân và mẹ anh.
Tuy nhiên, cũng chính vào lúc này.
Zalo của Triệu Lâm nhấp nháy.
“Anh ngủ chưa?”
Lý Sơ Ảnh gửi cho anh một tin nhắn, thậm chí còn kèm theo một biếu tượng cảm xúc dễ thương.
Triệu Lâm cau mày, đêm hôm khuya khoắt đối phương lại nhắn tin cho mình, chẳng lẽ là Diệu Diệu gặp chuyện gì rồi sao?
Nhưng anh nhanh chóng bác bỏ suy nghĩ này.
Nếu Diệu Diệu thực sự gặp chuyện, đối phương sẽ không nhắn tin qua Zalo để hỏi thăm, mà rất có thể sẽ gọi điện trực tiếp cho anh.
“Làm sao vậy?”, Triệu Lâm gõ chữ trả lời.
Sau khi Lý Sơ Ảnh gửi tin nhắn cho Triệu Lâm xong, liền nằm trên giường lớn mềm mại của mình, điều chỉnh tư thế của mình thành một chữ “đại” thoải mái.
Cặp đùi đẹp thon dài cùng với cánh tay trắng nõn mịn màng.
Ánh sáng dịu nhẹ chiếu rọi lên người cô gái đang mặc chiếc váy ngủ ren màu trắng, khiến cô trông như một vị thánh nữ được thần thánh ban tặng.
Lúc này, cô đang phân vân không biết có nên gọi điện cho Triệu Lâm hay không.
Nhưng lỡ đối phương đã ngủ thì làm sao bây
giờ?
Gọi điện thoại như vậy chẳng phải là rất bất lịch sự sao?
Đang lúc Lý Sơ Ảnh đang phân vân không biết có nên gọi điện cho Triệu Lâm không, Zalo của cô vang lên.
Nghe thấy âm thanh thông báo Zalo vang lên.
Lý Sơ Ảnh lập tức lật người dậy, nhanh chóng lấy điện thoại ra xem dòng chữ trên đó.
Sau khi nhìn rõ lời trả lời của Triệu Lâm, không khỏi hơi chu miệng.
“Sao vậy chứ?”
Lạnh lùng quá.
“Chẳng lẽ tôi không có việc gì thì không thể tìm anh nói chuyện?”
Trong lòng Lý Sơ Ảnh nghĩ như vậy, nhưng tay cô lại nhanh chóng gõ chữ: “Diệu Diệu đã được chuyến từ bệnh viện Bàn Bắc về nhà chúng tôi rồi.
Ngày mai, anh có tiện qua một chuyến không?”
“Ý của bố tôi là, Vương Thánh Thủ là người chữa chính, nhưng anh có thể ở bên cạnh xem và giúp đỡ một tay”.
Sau khi Lý Sơ Ảnh gõ xong đoạn văn dài này.
Cô rối rắm, nhìn đoạn “giúp đố’ ở cuối, có chút lo lắng, sợ Triệu Lâm cảm thấy mình coi thường đối phương.
Cuối cùng, cô đã xóa đoạn này và sửa lại thành: “Anh có muốn qua một chuyến, xem Diệu Diệu không?”
ừ, chỉ vậy thôi, cứ như vậy, nhẹ nhàng một chút, vẫn giữ thể diện.
Khi tin nhắn được gửi đi.
Lý Sơ Ảnh liền chống tay lên đầu, chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình, chờ đợi avatar kia trả lời.
Triệu Lâm thấy lời nói của đối phương, đã hiếu ý của nhà họ Lý.
Đây là lo lắng trong khi Vương Thánh Thủ chữa trị thì gặp chuyện gì ngoài ý muốn.
Triệu Lâm nhanh chóng soạn một chữ “Được”, sau khi trả lời, lại hỏi địa chỉ của nhà họ Lý ở đâu, bao gồm thời gian cụ thể.
Lý Sơ Ảnh nhìn thấy thông báo Triệu Lâm đang soạn tin nhắn trong khung chat, không nhịn được cười khẽ.
Đợi khi Triệu Lâm gửi tin nhắn tới, cô lập tức bấm ra địa chỉ nhà mình, nhanh chóng gửi đi, đồng thời hỏi anh có muốn cô gọi xe đến đón
không.
Triệu Lâm tỏ vẻ, tự mình đi taxi qua là được rồi, đồng thời và sau khi xác nhận thời gian, thì không trả lời nữa.
“Vậy ngày mai gặp, ngủ ngon, mơ đẹp nha”. Lý Sơ Ảnh soạn một đoạn văn như vậy, bấm gửi, lập tức chờ đợi Triệu Lâm “Trả lời”.
Chỉ là…
Một phút trôi qua.
Năm phút trôi qua.
Mười phút trôi qua.
Cho đến…
Hai mươi phút trôi qua!
Lý Sơ Ảnh thấy Triệu Lâm không trả lời tin nhắn “Ngủ ngon, mơ đẹp” của mình, cô bĩu môi, trực tiếp ném điện thoại sang một bên, thở phì phò nói lấm bẩm: “Cứ tỏ ra cao ngạo như thế thật là thiếu lịch sự, tôi đã nói tạm biệt với anh rồi, anh không trả lời một câu là sao?”
Nhỏ nhen chết đi được!
Ghét anh, sau này không bao giờ thèm để ý tới anh nữa!”
Cô bực dọc.
Lý Sơ Ảnh đợi cho tâm trạng bình ổn lại, không thể kìm lòng được mà cầm lấy điện thoại.
Triệu Lâm đã trả lời cô một câu bố phút trước: “Cô cũng ngủ ngon, vừa rồi đi rửa mặt, ngủ ngon, tôi ngủ rồi”.
Sau khi Lý Sơ Ảnh nhìn thấy câu nói ngắn ngủi này.
Gương mặt cau có ban đầu đột nhiên trở nên rạng rỡ như ánh nắng mặt trời, khóe mắt không khỏi conq thành hình trănq lưỡi liềm.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 22 Ngủ ngon, mơ đẹp"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Thần thám đến từ tương lai
Thần thám đến từ tương lai
Tháng 1 5, 2022
chang-re-so-mot
Chàng Rể Số Một
Tháng 10 25, 2021
Thần y vô song bìa
Thần y vô song
Tháng 1 12, 2024
co-vo-mu-ly-hon-anh-khong-dong-y-bach-hoai-an-hoac-tung-doc-truyen-full
Cô Vợ Mù: Ly Hôn Anh Không Đồng Ý- Bạch Hoài An – Hoắc Tùng (Đọc Truyện Full)
Tháng 10 25, 2021
Tags:
#Bác sĩ, #Đô thị, #Sảng văn
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com