NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn - Chương 1333 Phá đám

  1. Home
  2. Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn
  3. Chương 1333 Phá đám
Prev
Next

Chương 1333 Phá đám
Khi võ công từ quyền cước luyện đến binh khí, sẽ có một sự tăng nhanh về chất, đây là điều không thể nghỉ ngờ.
Bởi vì rất nhiều quyền pháp, đều từ binh khí thoát thai mà ra.
Ví dụ như Hình Ý Quyền đại danh đỉnh đỉnh, coi Nhạc Phi như tổ sư, thoát thương thành quyền, xét đến cùng, đó là biến đổi từ thương pháp giết địch trên chiến trường mà thành.
Còn có các loại Thái Tổ Trường Quyền, Bát Cực Quyền, Bát Quái Chưởng, Thái Cực Quyền cũng đều từ thương pháp, đao pháp giết địch trên chỉêh trường thay đổi mà thành, sau khi luyện quyền cước đến một trình độ nhất định sẽ phải bắt đầu luyện bỉnh khí, khỉ đó mới có thể làm quyền pháp càng gần nguồn gốc hơn, đạt tới hiệu quả tiến bộ thêm một bước.
“Thế nào?” Sau khỉ Dương Quan Quan múa thương xong, hưng phấn quay đầu hỏi Tề Đẳng Nhàn, cò ta cảm giác được sức lực của mình đã tăng lên, năng lực khống chế trường thương cũng tiến một bước.
“Thực sự không tồi, thương rất trắng.” Tề Đẳng Nhàn nhịn không được tán thưởng một
câu.
“???”Dương Quan Quan không khỏi sửng sốt, thật ra nghe không hiểu lời này, thương trắng? Thương pháp có thể sử dụng từ này để hình dung sao? Cái quỷ gì vậy?
Tề Đẳng Nhàn phục hồi lại tinh thần, nói: “A! Luyện thương khá tốt, thương pháp cô luyện là một loại chỉnh kình, chờ khi cô có thể dung hợp lại tất cả chỉnh kính, ám kình xuyên suốt toàn thân, dung nhập vào cốt tủy, vậy sẽ có thể luyện ra được hóa kình. Sau khi hóa kình sẽ là cao thủ thực sự, không phải sợ súng, có thể tránh được đạn.”
Dương Quan Quan lập tức vui vẻ gật gật đầu, không nghĩ tới, võ công của mình, một ngày kìa có thể tới được cảnh giới như vậy.
Ăn xong bữa sáng, Tê Đẳng Nhàn lại gặp Hoàng Sung một lát, vết thương của anh ta cũng không quá đáng ngại, tĩnh dưỡng cho tốt là có thể khôi phục lại rất nhanh.
“Cũng sắp đến thời điểm thu lưới rồi, anh liên hệ với Tập đoàn tài chính Boston một chút, nói với bọn họ ra tay đi.” Tề Đẳng Nhàn gọi điện thoại cho Lý Vân Uyển.
Lúc này, bên nước Mỹ đang là buổi tối.
Lý Vân Uyển đáp ứng nói: “Tôi biết rồi, sáng mai sẽ lập tức bảo Jinva liên lạc với bên Tập đoàn tài chính Boston”
Tập đoàn tài chính Boston đặt đơn hàng đáng kể của nhà họ Hà, bảo nhà họ Hà vận chuyển ngọc thạch đến thị trường nước ngoài.
Nhà họ Hà cũng có giấc mộng mở rộng mối làm ăn ra toàn cầu, đổ lượng tài chính lớn vào Myanmar, mua rất nhiều rất nhiều nguyên thạch.
Chỉ cần Tập đoàn tài chính Boston vào thời khắc mấu chốt này tùy tiện tìm một cái cớ, hủy bỏ đơn đặt hàng, vậy thì tất cả tài chính nhà họ Hà đêu sẽ bị bọc vào nguyên thạch, tạo thành hậu quả nghiệm trọng đứt gãy chuỗi tài chính.
Hơn nữa, bên Hương Sơn còn có một Trang sức Trần thị có bối cảnh và tài chính mạnh mẽ.
Mượn cơ hội này, Trang sức Trần thị sẽ liên hợp với các công ty trang sức khác cùng tấn công nhà họ Hà, thông qua cách giảm giá làm cho công ty trang sức nhà họ Hà phải tuyên bố phá sản.
Ván cờ này của Tê Đẳng Nhàn thoạt nhìn rất đơn giản, nhưng trên thực tế lại liên kết chặt
chẽ, dù sao thì, nếu không có Lão Đồ Tể dẫn dụ quân đội cả ngày đánh nhau ở vùng tam giác vàng, nổ tung rất nhiều mỏ nguyên thạch, thế thì giá nguyên thạch cũng không lên cao đến vậy.
Hơn nữa, tên tuổi của Tập đoàn tài chính Boston thật sự quá lớn, Tề Đẳng Nhàn lại chấp nhận hạ vốn gốc, trực tiếp ném hơn một trăm triệu đô la Mỹ cho nhà họ Hà nếm được ngon ngọt.
Bên trên nhà họ Hà còn chậm chạp không phát hiện không được đây là cái bẫy cũng rất bình thường.
Sau khỉ kết thúc cuộc gọi với Lý Vân Uyển, Tề Đẳng Nhàn mặc đại hồng bào đỉ đến Nhà thờ lớn Hương Sơn.
Ba giờ chiều nay, lễ truy điệu Lôi Thiên Tứ tiến hành ở chỗ này, mà hắn là người chủ trì lễ truy điệu này.
Nhà thờ lớn đã được dọn dẹp qua, trong ngoài thòng thoáng, vô cùng sạch sẽ, bên trong, nhân viên thánh chức cũng đều phấn chấn tỉnh thần, áo mũ chỉnh tề.
Tề Đẳng Nhàn là một người không ngại học hỏi kẻ dưới, dù sao thì hắn cũng chưa từng chủ trì những chuyện như này, hắn trực tiếp tìm mục sư trong Nhà thờ lớn học tập, sau đó tự
mình biên soạn một hồi lý do thoái thác trong lòng.
Khoảng hai giờ chiều, di thể Lôi Thiên Tứ được chuyển đến Nhà thờ lớn Hương Sơn, sau đó, bạn bè thân thích biết được tin tức đều mặc lễ phục màu đen đến phúng viếng.
“Tâm trạng hôm nay của tôi, là bi thương, cũng là cao hứng.”
Tề Đẳng Nhàn mặc đại hồng bào, tay cầm quyền trượng Tổng giám mục, khuôn mặt đầy vẻ nghiêm túc đứng dưới pho tượng Thánh Chủ, đứng trước dỉ thể, nặng nề nói.
“Tại sao lòng tôi lại thấy bi thương? Bởi vì tôi và Lôi tiên sinh là anh em kết nghĩa, là tri kỷ hảo hữu. Vào ngày hôm qua, tôi mất đi một người bạn như ông ấy, cho nên, tôi cảm thấy bi thương.”
“Nhưng mà, tôi lại cảm thấy vui vẻ! Bởi vì Lôi tiên sinh rời đi một cách vô cùng phóng khoáng, linh cữu của ông ây, cũng là dưới sự chứng kiến của tôi, trở về Thần Quốc Thánh Chủ, có được sự vĩnh sinh.”
Tề Đẳng Nhàn cầm lấy Thánh Điển trên bàn, nắm trong lòng bàn tay, nhìn thoáng qua mọi người dưới đài, chậm rãi nói.
Mọi người ngồi trên băng ghế, thống nhất mặc lê phục màu đen, toàn bộ bầu không khí trong Nhà thờ lớn có vẻ vô cùng trang nghiêm.
Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói: “Nhìn lại cả đờỉ Lôi tiên sinh, tôi chỉ có hai chữ để hình dung — truyền kỳ!”
“Lôi tiên sinh là một tín đồ trung thành, sự hiểu biết của ông ấy, hành động chính nghĩa của ông ấy, so với hiến tế càng có thể được lòng Thánh Chủ!”
“Cho nên, ông ấy vẫn luôn làm những chuyện chính xác, vẫn luôn trợ giúp người yếu thế, vẫn luôn duy trì một trái tim cảm thông và yêu thương”
“Ông ấy là một cường giả thực sự, thậm chí là một người vĩ đại”
“Tại đây, tôi vô cùng tưởng nhớ ông ấy…”
“Amen…”
Nhưng vào ngay lúc này, trong đám người có một người phụ nữ mở miệng nói: “Tê giáo chủ, thứ cho tôi mạo muội, tại sao tôi lại nhớ, Lôi tiên sinh từng nói bản thân là tín đồ Phật giáo? Từ khi nào mà ông ấy sửa lại đức tin thành Thánh Giáo?!”
Người phụ nữ này, Tê Đẳng Nhàn không
quen biết.
Nhưng hắn biết rõ, đây là tới phá đám, hơn phân nửa là người do đám người thèm muốn Tàu thuyền Lôi thị sắp xếp tới.
“Vị phu nhân này, tôi rất chắc chắn mà nói với cô, Lôi tiên sinh tín ngưỡng Thánh Giáo. Bởi vì, tôi là Tổng giám mục, chính mắt chứng kiến trên người ông ấy có ánh sáng lỉnh thiêng.”
“Con người không có khả năng cảm ứng được Thánh Chủ, thường thường là Thánh Chủ lựa chọn phàm nhân, rồi sau đó giáng thánh lỉnh xuống, làm cho con người có được sự cứu rỗi”
“Từ trước đến nay, Lôi tiên sinh đêu là tín đồ Thánh Giáo, dùng hai chữ công nghĩa để chỉ hướng cho cuộc đời mình.”
Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt liếc mắt nhìn người phụ nữ kia một cái, bình tĩnh nói, nhưng trong ánh mắt lại có một chút sát khí.
Hắn rất kính trọng Lôi Thiên Tứ, cho nên không muốn vào thời điểm này có người đến quấy rối, nếu thực sự có ai không hiểu chuyện như vậy, có mắt như mù, vậy thì hắn cũng chỉ có thể cầm quyền trượng cho đối phương hai chữ “Avada kedavra”!
Người phụ nữ kia kinh ngạc nói: “Đúng không? Nhưng mà, Lôi tiên sinh rõ ràng từng quyên góp một số tiền cho chùa Bồ Đề ở Hương Sơn, hơn nữa còn là bạn tốt với phương trượng chủ trì của chùa bọn họ.”
Đúng vào lúc này, từ ngoài nhà thờ có một vị tăng già mặc áo cà sa đỏ đi vào.
Vị tăng già này dáng vẻ tầm hơn sáu mươi tuổi, gương mặt hiền từ, chậm rãi đi lên phía trước, nói: “A dỉ đà phật… Bần tăng nghe nói Lôi thí chủ mất, đặc biệt tới phúng viếng!”
Sắc mặt hai người Lôi Chấn Kỳ và Lôi Chấn Lân không khỏi trở nên âm trầm hơn vài phần, trước đây Lôi Thiên Tứ từng vì bảo vệ gia tộc bình an, thật sự có đi chùa quyên góp một số tiền hương khói.
Nhưng mà, chuyện đó cũng không có tác dụng, cuối cùng vẫn là gặp được lão đạo sĩ và Tê Bất Ngữ ở đạo quan, lúc này mới làm cho nhà họ Lôi vững vàng trải qua mấy nám nay.
“Anh nhìn xem, phương trượng chùa Bồ Đề Tuệ Ngộ thiền sư tới rồi, ông ấy có thể làm chứng.” Người phụ nữ mỉm cười nói với Tê Đẳng Nhàn.
Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn lạnh lẽo, ánh mắt bất thiện rơi vào người Tuệ Ngộ, lão hòa thượng
này, một chút tâm thái của người xuất gia cũng không có, vậy mà lại giúp đỡ những tên cấu tặc đó đến phá đám Tề Tổnq qiám mục hắn?!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 1333 Phá đám"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com