NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn - Chương 1335 Ấn Quy Xà

  1. Home
  2. Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn
  3. Chương 1335 Ấn Quy Xà
Prev
Next

Chương 1335 Ấn Quy Xà
“Người lần trước nói những lời giống cô bây giờ chính là Từ Ngạo Tuyết, kết quả của cò ta hiện tại thế nào?”
Tề Đẳng Nhàn chẳng thèm quan tâm tới mấy lời nói nhảm của Lục Thải.
Lục Thải hờ hững nói: “Được thôi, tôi rất chờ mong anh có thể vả mặt mọi người! Nhiều người như vậy muốn động vào Tàu thuyền Lôi Thị, tôi xem anh dùng cái gì để bảo vệ!”
Bây giờ thực sự có quá nhiều thế lực lớn muốn chia cắt nhà họ Lôi, ngay cả thế lực nước ngoài cũng muốn nhúng một tay vào, tình huống này còn hiểm ác hơn nhiều lần tình cảnh của Tập đoàn Hướng Thị ở trung Hải lúc trước.
Cho dù lúc này Tê Đẳng Nhàn thật sự đập vào năm mươi tỷ đô la Mỹ thì tình huống cũng sẽ vô cùng nguy hiểm, dù sao thì hai tổ chức lớn Tài Phiệt Thượng Tỉnh và Hội Huyền Dương cũng không phải là người thiếu tiền.
Nếu bọn họ cắn răng gặm khối xương cứng này, vậy thì Tề Đẳng Nhàn thật sự sẽ bị bọn họ đập chết.
“Vả mặt cô? Cô sai rồi, chẳng qua cô chỉ là một nha hoàn mà thôi, hơn nữa còn là một kẻ
tự nhận là ti tiện, tôi không có hứng thú để vả mặt cô.” Tề Đẳng Nhàn khinh thường cười nói.
Bây giờ đã là thời đại nào rồi? Còn đi làm nha hoàn cho người ta? Chuyện này trong mắt Tề Đẳng Nhàn đơn giản chính là chà đạp tôn nghiêm nhân cách của mình.
Lục Thải lại ngẩng đầu nói: “Có thể làm hạ nhân của Minh Luật công tử là vinh hạnh của tôi! Tùy anh nói như thế nào cũng được, tôi không để bụng.”
Tề Đẳng Nhàn nghe mà buồn nôn, lắc đầu nói: “Ghê tởm, buồn nôn!”
Lục Thải cười lạnh rời đi, nhưng lúc đi cô ta còn quay đầu lại liếc mắt nhìn đám người nhà họ Lôi một cái, như là đang cảnh cáo.
“Bố tôi vừa mới đỉ, đã có nhiều đầu trâu mặt ngựa gấp gáp không nhịn nổi nhảy ra làm loạn như vậy, thật sự đúng là kẻ xướng người họa, bên tôi lên sân khấu.” Lôi Chấn Kỳ bất đắc dĩ cười với Tê Đẳng Nhàn, lắc lắc đầu.
“Không cần để ý tới mấy tiếng chó sủa đó, lát nữa tôi sẽ chỉnh đốn hệt bọn họ, một đám phế vật thòi” Vẻ mặt Tê Đẳng Nhàn đầy khỉnh thường.
Đến lúc đó Giáo Hoàng vừa lên sân khấu,
hắn sẽ nói thẳng: “Các bị đang ngồi đây, đều là phế vật!”
Hắn không tin có ai dám đi vả mặt Giáo Hoàng!
Đến lúc đó người đứng đầu tôn giáo nói một câu, nếu ai dám không nể mặt ông ta, các quốc gia phương tây sẽ đêu nảy sinh sự căm thù, gây hậu quả xấu, tự mình gánh chịu.
Lôi Chấn Lân nói: ‘Vừa rồi cũng may có vị đạo trưởng kia đứng ra nói chuyện, nếu không thì hôm nay ít nhiều gì cũng sẽ có chút phiền toái. Bố tòi lúc trước thật sự có đến chùa Bồ Đề quyên góp tiền nhang đèn, cũng lễ Phật một khoảng thời gian.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Các anh xử lý những chuyện còn lại đi, tôi đi tìm vị đạo trưởng kia tâm sự một lát.”
Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy lão đạo sĩ đang nằm trên một viên đá lớn, rất là khoan thai tự đắc, hắn liền từ trong giáo đường đi ra ngoài nói chuyện với ông ta.
Lão đạo sĩ nghe thấy có tiếng bước chân tới gần, cũng không mở mắt.
Tề Đẳng Nhàn đi đến bên cạnh ông ta, hơi hơi ngồi xổm xuống, thấp giọng nói: ‘Vô Lượng
Thiên Tôn vạn tuế!”
Lão đạo sĩ vội vàng ngồi dậy, đường đường chính chính chắp tay nói: “Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn!”
Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Đạo trưởng hôm nay giúp tôi giải vây, tôi vô cùng cảm kích, không biết nên xưng hô với đạo trưởng như thế nào? Đạo quan ở đâu vậy? Sau này, tôi cũng cho người đi quyên chút tiền nhang đèn!”
Lão đạo sĩ cười ha ha, nói: “ông là ông nội cháu”
Gương mặt già của Tê Đẳng Nhàn lập tức tối sầm lại, cả giận nói: “ông nói năng đàng hoàng xem nào? Tuy rằng ông đây thân tại Tào doanh tâm tại Hán, nhưng cũng học được mấy loại ma pháp từ chỗ Giáo Hoàng, cho ông cơ hội một lần nữa sắp xếp lại tổ chức ngôn ngữ”
Lão đạo sĩ sửng sốt, sau đó trầm mặt: “Một thân công phu của bố cháu đều là bần đạo dạy, ông nói một câu ông là ông nội cháu, sai ở đâu?!”
Tề Đẳng Nhàn nghe được lời này, lập tức giật mình một cái, kinh ngạc nhìn ông ta, nóỉ: “Thì ra ông chính là vị đạo sĩ sư gia thần long thấy đầu mà không thấy đuôi của tôi? Vô Lượng Thiên Tôn, thật là thất lễ!”
Lão đạo sĩ ngồi trên tảng đá, liếc mắt nhìn tên đồ tôn này của mình, nói: “ông và Lôi Thiên Tứ có chút duyên phận, Lân này đến đây cũng coỉ như là chấm dứt đoạn duyên phận này đì! Đám hòa thượng bây giờ đúng là đáng ghét thật sự, một đám không học Phật pháp, chỉ nghĩ xem kiếm tiền như thế nào, làm sao để được vui vẻ, một chút dáng vẻ của người xuất gia cũng không có”
“Thật ra tôi chưa từng nghĩ tới vậy mà lại có thể gặp được lão nhân gia ngài, ngài hiện tại đang làm gì vậy? Có muốn đến chỗ tôi ở vài ngày hay không, tôi sẽ chiêu đãi ngài ăn ngon uống tốt” Tề Đẳng Nhàn hóa thân thành chó liếm.
Lão đạo sĩ cười lạnh nói: “Muốn lôi kéo ông về làm tay chân à?”
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Điều đó sao có thể chứ! Cháu chỉ muốn mời ngài ăn bữa cơm, nhưng nếu có tên mù nào tới tìm chết, cháu cũng không có cách nào khác đâu, đúng không?”
Lão đạo sĩ khỉnh thường cười, tiện tay lấy từ trong tay áo đạo bào ra một cái ấn đồng, ném vào tay Tề Đẳng Nhàn, nói: “Cầm lấy!”
Sau khi Tê Đẳng Nhàn nhận lấy, cẩn thận
đánh giá, là một cái Ấn Quy Xà, vô cùng cổ xưa, không biết có niên đại bao nhiêu xa xăm, hỏi: “Khẩu quyết đâu?”
“Khẩu quyết gì?!” Lão đạo sĩ bị những lời này của hắn hỏi cho ngốc luôn, mắt chớp chớp, ngạc nhiên nói.
“Cái này không phải pháp bảo giúp cháu bước lên con đường tu tiên sao? Cháu niệm khẩu quyết một lần, nhìn trời bái tế, lập tức hóa thành một chùm thần quang, trấn áp tất cả kẻ địch” Tề Đẳng Nhàn vô cùng đắc ý nói.
Lão đạo sĩ muốn tát cho Tê Đẳng Nhàn một cái dính xuống đất, nhưng mà thấy võ công của tiểu tử này cũng không thấp, phỏng chừng rất khó làm thế được, liền lắc lắc đầu, nói: “Đây là Ấn Quy Xà của Chân Vũ Đại Đế, tượng trưng cho thân phận cao nhất của đạo môn.”
Tề Đẳng Nhàn tay phải bấm tay niệm thần chú, quát: “Chân Vũ Đại Đế cấp cấp như luật lệnh!”
Đầy đầu lão đạo sĩ là hắc tuyến, ngoài cười nhưng trong không cười mà nhìn Tê Đẳng Nhàn, nói: “Có phải cháu ngứa da hay không? Có phải cháu muốn ông quất chết hay không?!”
Tề Đẳng Nhàn ho khan một tiếng, bỏ Ấn Quy Xà vào đại hồng bào, nói: “Không phải chỉ
là thử xem thôi sao, nhỡ đâu có thể thành công thì sao? Không ảnh hưởng đến toàn cục, không ảnh hưởng đến toàn cục, không cần đề ý đến những chi tiết này.”
“Sư gia, lão nhân gia ngài cho cháu cái Chân Vũ Đại Đế Ấn Quy Xà làm gì? Cháu chính là Tổng giám mục Thánh Giáo khu vực phương nam đấy, không dùng được cái này đâu!”
“Hơn nữa, nếu món đồ này bị lộ ra trước mặt Giáo Hoàng…”
/zVậy không phải hắn ta sẽ biết cháu chính là gián điệp hai mang cao cấp, đại danh đỉnh đỉnh của Thánh Giáo phương tây và Đạo môn phương đông, danh hiệu Xuyên Sơn…”
Lão đạo sĩ thật sự nhịn không nổi nữa, một cái tát mạnh mẽ vỗ vào sau gáy Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn dùng một chiêu Vương bát nghe sấm, ô quy phơi lưng” trốn sang chỗ khác.
Lão đạo sĩ đen mặt nói: “Không cần thì trả lại đây!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Cháu cứ cầm tạm đã, về sau sẽ trả lại cho ông sau. Trong đại hội Tôn giáo chắc chắn sẽ có kẻ có mắt không tròng muốn tìm cháu gây phiền toái, đến lúc đó cháu
lấy ra cái ấn này, hớ hớ…”
Lão đạo sĩ hừ lạnh một tiếng, vươn tay ra trước mặt Tê Đẳng Nhàn.
“Cái gì?” Tê Đẳng Nhàn nhìn tay ông ta, có hơi không hiểu ý, “Xem chỉ tay đoán mệnh?”
Trên mặt lão đạo sĩ lộ ra nụ cười vô sỉ, nói: “Đưa tiền”
Khóe miệng Tê Đẳng Nhàn giật giật, nói: “Không đến mức đó chú? Người trong nhà cả, còn phải đưa tiền?”
Lão đạo sĩ nói: “Thứ này vô cùng trân quý, giá trị vô song, cháu đánh mất thì làm sao bây giờ? ít nhất cũng phải đưa cho ông ít tiền thế chấp thì ông mới yên tâm.”
Tề Đẳng Nhàn nhớ tới những lời Lôi Thiên Tứ nói với hắn, Tê Bất Ngữ đã từng cầm theo hai rương tiền lớn đỉ tìm lão đạo sĩ này, lập tức cảm thấy có hơn đau răng, hoá ra sư gia nhà mình cũng là “Thêm tiền cư sT?!
Cuối cùng, Tề Đẳng Nhàn vần đưa tiền.
Lão đạo sĩ còn chỉ cầm đô la Mỹ.
“Thiên Tôn bảo ông đến phương tây truyền bá Đạo giáo, không được dùng đô la Mỹ à?l” Lão đạo sĩ nói, làm cho Tề Đẳng Nhàn không phản bác được gì.
Tề Đẳng Nhàn bỏ ra năm triệu đô la Mỹ mua Ấn Quy Xà trong tay sư gia, đánh giá một chút, như suy tư gì đó nói: “Có phải ông còn từng dạy người khác Thái Cực quyền đúng khônq?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 1335 Ấn Quy Xà"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com