NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn - Chương 1343 Phu nhân tài phỉệt xinh đẹp

  1. Home
  2. Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn
  3. Chương 1343 Phu nhân tài phỉệt xinh đẹp
Prev
Next

Chương 1343 Phu nhân tài phỉệt xinh đẹp
Khi Tê Đẳng Nhàn gõ cửa nhà Tôn phu nhân thì nữ tài phiệt xinh đẹp này đang bảo dưỡng.
Khi nhìn thấy là anh, sắc mặt lập tức tối sầm, phanh một tiếng, trực tiếp đóng sầm cửa lại.
Rõ ràng, sự độ lượng của phu nhân tài phiệt xinh đẹp không quá lớn. Mấy ngày nay Tề Đẳng Nhàn không liên lạc với cô ta thì vẫn là một chuyện không hay.
Tuy nhiên, đây không phải là chuyện gì khó khán đối với Tề Đẳng Nhàn. Dù sao trong nhà tù u Đô, có những kẻ hung hãn chuyên đánh cắp đầu đạn hạt nhân, anh có thể tìm người học cách bẻ khóa. Theo logic thì không thành vấn đề phải không?
Vì vậy, Tê Đẳng Nhàn dê như trở bàn tay mở được lỗ khóa.
“Anh vào bằng cách nào?” Tôn Dĩnh Thục tức giận ngồi trên sô pha bôi kem dưỡng da lên bắp chân, khi thấy Tê Đẳng Nhàn vẫn có thể đì vào cô không khỏi kinh ngạc lắp bắp.
“Xuyên tường! Luyện võ đến trình độ của
tôi, có thể xuyên tường, có thể độn thổ.” Tê Đẳng Nhàn nói.
Sắc mặt Tôn Dĩnh Thục tối sầm, cô ta chỉ vào cửa nói: “Ra ngoài, hiện tại tôi không muốn nhìn thấy anh!”
Tề Đẳng Nhàn mặt dày tất nhiên người thường không thể so sánh được, anh nhàn nhã ngồi xuống ghế sô pha, nói: “Mấy ngày nay tôi bện quá, cô biết đấy, anh Lôi đã qua đời, tôi cần phải xử lý rất nhiều việc phức tạp”
Sắc mặt Tôn Dĩnh Thục dịu đi một chút, nhưng trong lòng vẫn tức giận, lạnh lùng nói: “Tôi gọi anh, vì sao anh thường xuyên không nhận điện?”
Trong đầu Tề Đẳng Nhàn nghĩ: “Tôi có thể nhận được à? Nếu thư ký Dương nghe được, anh em còn ổn được không?”
Nhưng ngoài miệng anh lại nói: “Không phải là do quá bận sao? Cô không biết đâu, gần đây xảy ra nhiều chuyện đến mức một cái đầu của tôi cũng sắp thành hai cái. Hôm nay tôi đến được vì tình cờ đến chỗ này làm việc cùng người khác.”
Tôn Dĩnh Thục hỏi: “Cho nên, anh nhân tiện đến tìm tôi sao?”
“Đương nhiên là không. Nói chuyện xong tôi đã nóng lòng muốn đến đây! Dù sao, tôi nhớ phu nhân hết lần này đến lần khác, thưa cô.” Tề Đẳng Nhàn đưa tay lấy kem dưỡng da ra, bôi lên lòng bàn tay. Kéo đôi chân có thể nói là hoàn mỹ của phu nhân tài phìêt xỉnh đẹp kia đến tay, giúp cô ta bòỉ kem lên.
Bắp chân của Tôn phu nhân thật sự rất đẹp, thon dài mảnh khảnh, đường cong duyên dáng, giống như một yêu đao, quả thực không thể chê vào đâu được.
Cơn giận của Tôn Dĩnh Thục cũng đã tiêu tan khỉ thấy anh ân cần như vậy.
“Cốc cốc cốc–”
Lúc này, có tiếng gõ cửa.
Thư ký của Tôn Dĩnh Thục tới, cô ta trông hơi vội vàng.
Tôn Dĩnh Thục thu chân lại, nhẹ nhàng hỏi thư ký: “Có chuyện gì?”
Thư ký nói: “Phu nhân… Cô Lý đã đưa ra yêu cầu với tổng bộ, muốn tổng bộ lấy lại một phần quyền lực ở thị trường Hoa Quốc của cô, giao cho cô ta xử lý.”
Tôn Dĩnh Thục nghe vậy lập tức tức giận, lạnh lùng nói: “Con khốn này thật sự chống lại
tôi ở khắp nơi! Cho rằng có thể yên tâm lấy được vốn cổ phần của tàu thuyền Lôi thị sao?”
Thư ký vẻ mặt khó coi nói: “Phu nhân, ngay cả bên trong Thôi gia cũng đang hoảng sợ, cho rằng thị trường Hoa Quốc sẽ bị cô Lý cướp đi.”
Tôn Dĩnh Thục cười lạnh nói: “Bọn họ sợ quái gì, muốn chết cùng là tôi chết trước! Bọn họ chỉ lo lắng số tiền năm nay kiếm được sẽ ít đi.”
Nói xong, Tôn Dĩnh Thục nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn.
“Nếu Lý Toàn Chân thực sự có được một phần cổ phần trong tàu thuyền Lôi thị thì cô ta có thể lấy đây làm điểm tựa để lợi dụng vấn đề, từ đó ảnh hưởng đến quyền lực của tôi trên thị trường Hoa Quốc…” Tôn Dĩnh Thục nghiêm túc nói với Tê Đẳng Nhàn.
Xét cho cùng, quy mô của Tàu thuyền Lôi thị không hề nhỏ, nếu Lý Toàn Chân thực sự có được cổ phiếu thì có thể tự mình lên tiếng trong Tàu thuyền Lôi thị. Tài phiệt Thượng Tỉnh tất nhiên sẽ suy xét đến việc có nên chia thêm quyền lực ở thị trường Hoa Quốc cho cô ta để cô ta thuận tiện vận hành hay không.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Yên tâm, tôi đã nói rồi,
không ai có thể động tới Tàu thuyền Lôi thị, Tàu thuyền Lôi thị cuối cùng vẫn sẽ ở trong tay Lôi gia!”
Tôn Dĩnh Thục hít một hơi thật sâu và nói: “Ý tôi là, anh có thể cho tôi tham gia không? Chia một chút là đủ, không cần quá nhiều.1′
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, nói: “Chuyện này tuyệt đối không được. Yêu cầu này của cô quá quá đáng, tôi không thể đáp ứng.”
Tôn Dĩnh Thục nói: “Nếu anh có thề giúp Tàu thuyền Lôi thị, vậy việc nhỏ này đương nhiên anh cũng có thể làm được.”
“Tôi có thể mời cô và Lôi Chấn Kỳ cùng Lôi Chấn Lâm nói chuyện, có thế nói chuyện hay không, còn phải xem sự thành tâm của cô. Để tự tôi lên tiếng thì tuyệt đối không được!” Tê Đẳng Nhàn vẫn rất có nguyên tắc. Tuy rằng đã thân mật với Tôn phu nhân đến mười tám centimet, nhưng loại chuyện này, tuyệt đối không được dê dàng nhả ra.
Bằng không, có một thì sẽ có hai, có hai thì sẽ có ba.
Tôn Dĩnh Thục vẫy tay cho thư ký lui ra, bất đắc dĩ thở dài nói: “Vậy lát nữa tôi sẽ nói chuyện với bọn họ, hy vọng sẽ có tác dụng gì đó.”
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy điều này gần như không thể xảy ra, dù sao tàu thuyền Lôi thị cũng không đầu tư nước ngoài.
Cho dù Tôn Dĩnh Thục đến với ý tốt thì cô ta cũng là thành viên của Tài phiệt Thượng Tinh thuộc về đầu tư nước ngoài.
Tàu thuyền Lôi thị trước đây không chấp nhận đầu tư nước ngoài và trong tương lai cũng sẽ không chấp nhận đầu tư nước ngoài.
Đương nhiên, Giáo Đình không thể tính là ngoại vốn, dù sao cũng chỉ là danh xưng dùng để răn đe những người có dã tâm kia mà thôi.
Thư ký vừa rời đi, khung cảnh trở nên có chút lúng túng, Tôn Dĩnh Thục cũng có chút khó chịu, lẽ ra cô ta không nên đề cập chuyện này với Tê Đẳng Nhàn, bầu không khí nhất thời trở nên có chút cứng ngắc.
Tuy nhiên, Tề Đẳng Nhàn lại tự nhiên nắm lấy bàn tay mảnh mai của phu nhân tài phiệt xỉnh đẹp, nói: “Đừng lo lắng, tôi có thể đảm bảo rằng, có tôi ở đây, cô sẽ có thể giữ được quyền sở hữu tài sản cho riêng mình.”
Tôn Dĩnh Thục nói: “Trong mắt anh, tôi chỉ là một người phụ nữ quan tâm đến tiền bạc và quyền lực ư?”
Trong đầu Tề Đẳng Nhàn nghĩ: “Đúng vậy.”
Nhưng anh lại trái lương tâm, nói: “Tất nhiên là không, trong mắt tôi, cô là một người phụ nữ dịu dàng, tốt bụng, tháo vát, xinh đẹp và đáng yêu”.
Trong lòng Tôn Dĩnh Thục cảm thấy rất thoải mái. Hiện tại nghe anh nói chuyện đã không còn chói tai như trước kia. Thường xuyên nói vài lời rất ấm lòng, khiến cô ta cảm thấy được khuây khỏa.
“Việc con người bị ám ảnh bởi sự giàu có và quyền lực là điều dễ hiểu. Suy cho cùng thì aỉ cũng muốn sống một cuộc sống giàu có. Tuy nhiên, chúng ta cũng phải bảo vệ cho điểm mấu chốt, không để ham muốn nuốt chửng nhân cách và tính cách của mình.” Tề Đẳng Nhàn nói.
“ừm…” Tôn Dĩnh Thục ngoan ngoãn nghe lời.
Trò chuyện một lúc, Tôn Dĩnh Thục sai người hầu chuẩn bị bữa tối, còn đặc biệt gọi món cá hấp.
Khỉ Tê Đẳng Nhàn nhìn thấy cá, đầu không khỏi đau nhức.
Phu nhân tài phiệt xinh đẹp này đang khao khát điều đó, cuối cùng thì thể xác và tinh thần
đã ở không ba mươi nám, thật vất vả mới có một người đàn ông có thể lấp đầy. ở phương diện này, nhu cầu lớn hơn một chút cũng là điều hết sức bình thường.
Dù sao Hương Sơn ở phía Nam nên muỗi rất nhiều.
Tề Đẳng Nhàn cũng là người ân cần chu đáo, ấm áp, là người tình cảm nhất Trung Hải cho nên đã giúp Tôn phu nhân bạch bạch đánh muỗi đến tận hai ba giờ đêm, mới coi như đâm chết hết lũ muỗi khó chịu.
Sáng sớm hôm sau khi mở mắt ra, Tê Đẳng Nhàn cảm giác như mình đang bị trói lại, nhìn kỹ thì hóa ra là vị phu nhân tài phiệt xinh đẹp đang quấn lấy anh như một con bạch tuộc.
“Tê tổng giám mục.” Tôn phu nhân mở mắt ra, nhẹ giọng gọi.
“Hả?” Tê Đẳng Nhàn hỏi.
■’Chữ Đại trước chữ giám mục là một động từ.” Tôn Dĩnh Thục đỏ mặt, giọng nói êm ái, chậm rãi cọ xát thân hình thướt tha.
“Đại sáng sớm không tốt lắm đâu, đề tôi nghỉ ngơi đi” Tề Đẳng Nhàn nói.
“Làm thì làm, không được là không được. Nghỉ ngơi một chút là có ý gì?” Tôn Dĩnh Thục
hống hách lại tức giận quát lên.
Tề Đẳng Nhàn hít thở không thông, ôi, khó trách thần tượng Mạnh Đức lại có đam mê như vậy, quyến rũ lại phóng khoáng như vậy, con gái thật sự khônq có.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 1343 Phu nhân tài phỉệt xinh đẹp"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com