Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn - Chương 1349 Không có chứng cứ
Chương 1349 Không có chứng cứ
Hứa Trường Ca không khỏi rất khó chịu liếc nhìn Triệu Tân Lan, đang định khiển trách thì Tề Đẳng Nhàn tùy ý xua tay.
“Không sao, tôi quen rồi.” Tề Đẳng Nhàn cười ha ha nói. Anh đã thấy nhiều loại bình xịt, đẳng cấp còn cao hơn so với Triệu Tân Lan này. Bàng Tú Vân kia mới gọi là trâu chó. Chuyện này không tính là gì.
ở trước mặt Bàng Tú Vân, bình xịt đứng đầu trong quân đội, vốn dĩ Triệu Tân Lan không thể được vào bảng xếp hạng.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Chú Hứa, chuyện này chú không cần lo lắng, tôi sẽ giải quyết.”
Hứa Trường Ca thở dài: “Được!1′
Tề Đẳng Nhàn không ở lại quá lâu, sau khi trò chuyện với Hứa Trường Ca một lúc, anh xin phép rời đi, dù sao khả năng chửi người của Triệu Tân Lan không tốt, nhưng khả năng móc mỉa vẫn tương đối cao cấp.
Hứa Trường Ca cảm thấy cần phải giáo dục lại Triệu Tân Lan thật tốt một lần nữa.
Khi ra khỏi bệnh viện, Tê Đẳng Nhàn đã đỉ thẳng đến chỗ hôm qua để tìm Lý Hà Đồ.
“Huh? Tại sao cậu lại đến đây! Sau khi Lý
Hà Đồ nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, không khỏi giật mình hỏi.
“Tôi tới đây để hỏi La Lôi và Du Dương Tư một điều.” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói.
Lý Hà Đồ hừ một tiếng, nói: “Bọn họ dều ở đây, nhưng cậu đừng gây ra chuyện không hay gì, coi như nể mặt tôi đi.”
La Lôi và Du Dương Tư hình như đã sớm đoán trước được Tê Đẳng Nhàn sẽ đến, bọn họ đang uống trà trong phòng khách, thấy anh đến cũng rất khách khí mời anh ngồi xuống, sau đó lại sai người bưng lên một chén trà.
Sau khi Tê Đẳng Nhàn uống một ngụm trà, anh mỉm cười với Du Dương Tư nói: “Việc Hứa Trường Ca gặp tai nạn xe cộ là do cậu sắp xếp à?”
Du Dương Tư đương nhiên sẽ không thừa nhận mình thuê người làm loại chuyện này, hắn ta cười nhạt nói: “Sao có thể, Tề sư phụ, ngài nói chuyện nhất định phải đưa ra bằng chứng, được không?”
Lý Hà Đồ nghe xong, sửng sốt một lát, sau đó trở nên căng thẳng.
Ông ta biết tính tình Tề Đẳng Nhàn không tốt, nếu anh thật sự muốn giết người thì sẽ rất
phiền phức, ông ta căn bản không ngăn cản được.
“Không phải cậu làm sao?” Tê Đẳng Nhàn hỏi.
“Không!” Du Dương Tư đáp lại, nhưng trong mắt lại tràn đầy đắc ý cùng khiêu khích.
Giống như đang nói với Tề Đẳng Nhàn: “Chính là ông đây làm, có năng lực thì mày động thủ đu!”
Tề Đẳng Nhàn đương nhiên không muốn giết người ở đây, dù sao Du Dương Tư là do Vọng Nguyệt Các huấn luyện, còn có trưởng lão cao cấp tống hội Long Môn có mặt nữa.
Nếu người ta không thừa nhận chuyện này, anh lại không đưa ra được chứng cứ mà ra tay ở chỗ này thì khó tránh khỏi sẽ làm căng thẳng quan hệ với tổng hội Long Môn. Thậm chí ngay cả mặt mũi của Lý Hà Đồ cũng sẽ vì thế mà bị tổn hại.
Cho nên dù Du Dương Tư cố tình khiêu khích thì anh vẫn không có ý động thủ.
La Lôi nói: “Tề sư phụ, cậu có thể nghi ngờ một người, cũng có thể trực tiếp chất vấn. Tuy nhiên, nếu muốn chứng thực một số việc quan trọng, cậu vẫn cần đưa ra bằng chứng. Nếu
không, mọi người sẽ không đồng ý với cậu!”
Tề Đẳng Nhàn gật đầu, nói: “Tôi nghĩ lời của La trưởng lão không có gì sai, tôi chỉ tới đây để hỏi thôi. Nếu không phải do Du Dương Tư sắp xếp thì cũng không có gì để nói.”
Nói xong, Tê Đẳng Nhàn đứng dậy định rời đi.
Lý Hà Đồ đưa anh tới cửa, trầm giọng nói: “Đừng lộn xộn, hiện tại cậu đã tạo đủ kẻ thù rồi, nếu đay Long Môn về phía đối diện cậu thì không có lợi ích gì cho cậu cả”
Tề Đẳng Nhàn, mỉm cười nói: “Lý hội trưởng, ngài đang nói đùa gì vậy? Tôi không có bằng chứng. Làm sao tôi có thề hành động liều lĩnh? Đừng lo lắng, tòi sẽ không hành động liều lĩnh. Tôi là một tổng giám mục chính trực, tuyệt đối sẽ không bao giờ làm điều gì xấu xa!”
Lý Hà Đồ Đồ càng nghe càng không khỏi ớn lạnh, ông ta luôn cảm thấy trong bụng tên này đang nghẹn một đống ý nghĩ xấu, nhất định sẽ chuẩn bị xử lý nghiêm khắc hai người Du Dương Tư và La Lôi.
Nhưng Tê Đẳng Nhàn không chịu thừa nhận, ông ta cũng không thể nói nhiều, chỉ có thể khuyên anh đừng làm loạn.
Tề Đẳng Nhàn vẫy tay rời khỏi sân biệt thự, đúng lúc nhìn thấy chiếc xe sang trọng của phu nhân tài phiệt từ bên ngoài lái vào.
‘Tới rồi sao? Hôm nay mọi việc diễn ra suôn sẻ chứ?’r Nhìn thấy Tê Đẳng Nhàn, Tôn Dĩnh Thục không khỏi mỉm cười lộ ra lúm đồng tiền, hỏi rất nhẹ nhàng.
“Mọi chuyện diễn ra không được tốt lắm, nhưng không sao cả.” Tê Đẳng Nhàn mỉm cười nói.
Anh quyết định ngày mai lại đến nhà Trần Bá Hạ.
Tên nhóc Du Dương Tư này dám dùng thủ đoạn bẩn thỉu, gây ra tai nạn xe hơi cho Hứa Trường Ca, mặc dù Tề Đẳng Nhàn không có bằng chứng chứng minh hắn ta làm việc đó, nhưng chuyện đã xảy ra làm sao có thể buông tha cho hắn được!
Tôn Dĩnh Thục an ủỉ: “Không thuận lợi cũng không sao, bằng năng lực và bản lĩnh của anh, sớm muộn gì cũng sẽ giải quyết được. Tôi tin anh có thực lực này!”
Tề Đẳng Nhàn đưa tay ra, anh vòng tay ôm lấy vòng eo thon thả của vị phu nhân tài phiệt xinh đẹp này.
Vòng eo của Tôn Dĩnh Thục rất mảnh khảnh và mềm mại, Tê Đẳng Nhàn thích nhất dùng hai lòng bàn tay bóp chặt từ phía sau. Khi hai tay đã nắm chặt sẽ khoá lấy vòng eo thon thả, khiến cô ấy không còn đường trốn thoát.
‘Tôn phu nhân thật tốt bụng, thật dịu dàng, như một người chị đang an ủi người khác, nhưng… hơi đói khát.1′ Tề Đẳng Nhàn nghĩ đến thao tác đặt bảy chiếc xương cá của cò ấy lên lá cải, không khỏi cảm thấy ớn lạnh.
Nếu Tôn Dĩnh Thục thực hiện loại thao tác này thêm vài lần nữa, thì thỉnh thoảng anh thực sự sẽ phải chơi trò mất tích để chăm sóc tốt cơ thể.
Phu nhân tài phiệt xỉnh đẹp có chấp niệm rất lớn đới với Tê tổng giám mục. Sau khi ngỉ ngơi chốc lát lại lên ngựa, dường như muốn bù đắp lại mười năm thanh xuân mà mình đã lãng phí từ trên người của anh.
Tôn Dĩnh Thục cười với Tê Đẳng Nhàn: “Tôi đã nhờ đầu bếp làm cá, chúng ta mau vào trong phòng ăn cơm đỉ!”
Khóe miệng Tề Đẳng Nhàn lại giật giật, nói: “Lại là cá?”
“Ăn cá rất tốt, chất đạm cao mà không tăng cân, còn có thể có lợi cho trí não.” Tôn
Dĩnh Thục nhẹ nhàng nói, nhưng trên mặt lại hiện lên một tia đỏ bừng.
Việc hàng ngày cò kè mặc cả xem nên đặt bao nhiêu xương cá trên lá cải sau bữa ăn đã trở thành mối liên kết quan trọng nhất sau khi ăn giữa cô và Tê Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn không khỏi rùng mình, chị ơi, chất đạm mấy ngày nay chị ăn có thể còn nhiều hơn so với số thịt cá tôi án cả đời đây…
Quả nhiên, sau bữa ăn, phu nhân tài phiệt xinh đẹp lại bắt đầu gắp xương cá từ đống cặn bã trước mặt, đặt từng cái một lên lá cải.
Tề Đẳng Nhàn bắt đầu cò kè mặc cả với cô ấy, cuối cùng đạt được thỏa thuận là bốn cái.
“A, người phụ nữ này, nói trắng ra là tham lam thân thể của mình!1’ Tề Đẳng Nhàn không khỏi thở dài trong lòng.
Ngày hôm sau, Tề Đẳng Nhàn dậy sớm đánh quyền, tránh nguy cơ bị Tôn phu nhân kéo đi tập thể dục buổi sáng, hơn nữa anh còn mơ hồ cảm thấy thắt lưng hơi đau nhức.
Vì vậy, sau khi đánh ra một đòn Băng quyền, anh đột ngột lùi bước, đổi thành một chiêu “Thiết Bản Kiều”, rắc, trực tiếp bẻ ngược lưng lạỉ.
Tôn Dĩnh Thục tình cờ nhìn thấy cảnh này, không khỏi khẽ khịt mũi, lam bẩm: “Tôi đã đồng ý bốn lần, kết quả chỉ có ba lần, còn nói là không được. Tôi thấy thận a vẫn rất tốt đấy thôi!”
Rõ ràng ở đây không có cao thủ nào theo dõi, nhưng vào lúc này, Tề Đẳng Nhàn cảm thấy như đang bị một con mãnh hổ nhìn chằm chằm, qiật mình một cái, nổi da qà khắp nqười.