Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn - Chương 1351 Chém người
Chương 1351 Chém người
Du Dương Tư không phải là người có thể rảnh rỗi ở cùng mấy ông già, hắn ta mới ba mươi tuổi, đúng lúc đang tuổi trẻ khoẻ mạnh.
Vì vậy hắn ta thường xuyên đi loanh quanh bên ngoài để mua một số món đồ xa xỉ mà mình thích, đồng thời hắn ta cũng sẽ đến các hộp đêm để cố tình tìm một cô gái mình thích.
Hôm nay Du Dương Tư vẫn đi ra ngoài như thường lệ.
Hắn ta dự định sẽ ăn một món xào thập cẩm (chop suey) rất đặc biệt, sau đó đến câu lạc bộ thể thao cao cấp để chơi gôn.
Món Chop Suey là món ăn vặt ven đường, chắc chắn không nằm trên bàn ăn của giới nhà giàu trong mắt người ngoài nhưng lại là món ngon thường thấy ở các con phố, ngõ hẻm.
Vừa lúc hắn ta no căng bụng bước ra khỏi quán nhỏ này, một người đàn ông đỉ về phía hắn ta, cười hỏi: “Là anh Du phải không?”
Du Dương Tư hơi sửng sốt, vừa định gật đầu, hắn ta lại phát hiện đối phương đã rút một con dao găm ra, thọc thẳng về phía bụng mình!
Nhưng Du Dương Tư dù sao cũng được Vọng Nguyệt Các huấn luyện, võ công cũng
không hề yếu, hắn ta dùng tốc độ cực nhanh chặn cổ tay đối phương, trực tiếp bẻ gãy, sau đó đá tên kia bay ngược về phía sau.
“Cá nhỏ từ đâu tới, cũng muốn giết tao sao?” Du Dương Tư vừa nói vừa phong độ phủi tay áo, trên mặt lộ ra khỉnh thường nồng đậm nói như thế.
Vừa nói xong, hắn ta đã thấy thêm bốn người vây quanh mình, một tay đang sờ lưng rút ra một con dao rựa sắc bén.
Du Dương Tư cười lạnh, mấy con cá nhỏ này hắn ta dùng một tay cũng có thể hạ gục được.
Nhưng khỉ vừa định ra tay, hắn ta đã thoáng thấy hàng chục, hàng trăm người từ đầu đường cuối phố đố ra, những người này vừa nhìn thấy hắn ta đã rút dao rựa ra khỏi người, lập tức lao về phía trước.
“Mẹ kiếp!”
Trước cảnh tượng rút dao hàng loạt này, đồng tử của Du Dương Tư co rụt lại tức thì.
Võ công của hắn ta còn chưa đạt đến mức có thể tự do ra vào giữa hàng vạn quân, bị bao vây bởi rất nhiều tên côn đồ giang hồ cầm dao như thế thì cũng dữ nhiều lành ít!
Không chần chừ thêm nữa, hắn ta nhấc chiếc ghế dựa bên cạnh lên, xô ngã đám côn đồ trước mặt rồi sải bước lao ra ngoài.
“Chém chết hắn!”
“Đừng để hắn thoát!”
“Các huynh đệ, hạ tử thủ cho tôi, không cần thiết phải lưu tình, nếu xảy ra chuyện gì, đại ca sẽ xử lý!”
Đám côn đồ gầm lên lao tới như thủy triều, dao rựa trên tay múa may, một mảnh đao kiếm sáng loá lên.
Dù sao võ công của Du Dương Tư cũng không hề yếu, hắn ta hạ gục sáu tên côn đồ đang cản đường mình, vừa định lao ra khỏi vòng vây thì đã nhìn thấy hơn chục người từ góc đường phía trước đi tới. Vừa nhìn thấy hắn ta đã vén quần áo lên, rút dao rựa ra, đôi mắt đỏ ngầu lao về phía trước!
“Chuyện gì vậy, sao đột nhiên có nhiều tên côn đồ nhắm vào mình như vậy?” trong lòng Du Dương Tư giật nảy lên, chợt nhận ra có điều gì đó không ổn.
Chưa kịp suy nghĩ nhiều thì hàng chục tên côn đồ ở phía sau đã dùng dao rựa đuổi theo cách đó không xa.
Du Dương Tư bất đắc đr dựa vào địa thế né tránh trái phải, trong lòng thầm than thở, tư thế phog độ nhẹ nhàng kia đã không còn sót lại chút gì.
Bọn côn đồ cũng sẽ không khách khí với hắn ta, bọn họ đã nhận được lệnh tử hình từ Trần Bá Hạ, chỉ cần tìm được Du Dương Tư, bọn họ sẽ trực tiếp tìm cách chém chết hắn ta, aỉ chém chết hắn ta sẽ được thưởng tám triệu tiền mặt. Hơn nữa còn được thăng cấp trong câu lạc bộ.
Du Dương Tư tung ra hai cú đấm, vừa hạ gục hai tên côn đồ đã cảm thấy phía sau lưng ớn lạnh, quần áo của hắn ta bị dao rựa xé rách, da thịt cũng bị rạch toang, máu tươi lập tức chảy ra.
“Chém chết hắn!”
Đám côn đồ gầm lên giận dữ, người đông thế mạnh, tuy Du Dương Tư có vũ lực cao cường nhưng chúng không hề sợ hãi chút nào.
Du Dương Tư nghiến răng nghiến lợi, ôm đầu lao về phía trước, liên tiếp xô ngã mấy người, đồng thời lãnh thêm bốn nhát dao vào cánh tay và phía sau lưng, toàn thân chảy máu đầm dìa, chật vật không chịu nổi.
“Hắn muốn chạy, các huynh đệ sóng vai
cùng lên, ngăn hắn lại, chặt hắn thành từng mảnh!” Có người giơ tay lên hét lớn, dùng dao rựa trên tay thọc vào thắt lưng Du Dương Tư.
Du Dương Tư quay người để tránh thoát một dao này, nắm đấm thuận thế hất người đàn ông kia xuống đất, rồi lăn người xuống đất một vòng, giống như một con lừa lười biếng, lại né được bảy tám con dao.
Nhưng dù sao đối phương quá mức người đông thế mạnh. Lúc hắn ta vừa mới bò dậy từ mặt đất đã cảm thấy cánh tay trái chợt lạnh, sao đó lại nóng lên. Không cần nghĩ nhiều cũng biết chắc chắn là lại trúng một dao!
“Nhất định phải mau chóng xông ra ngoài, nếu không, thật sự sẽ bị bọn chúng chém chết!1′ trong lòng Du Dương Tư tràn ngập lạnh lẽo, lao về phía phương hướng ít người nhất, chỉ cần lao được ra ngoài, hắn ta có thể dựa vào thề năng của mình để bỏ lại những tên côn đồ này.
Sau khi trúng thêm bảy tám dao nữa, toàn thân Du Dương Tư đầy máu, quần áo rách rưới, bê bết máu, trong như một con huyết hồ lô khó coỉ.
Nhưng tốt xấu gì hắn ta cũng đã lao ra khỏi vòng vây. Sau khi nhịn xuống đau nhức cùng cảm giác choáng váng vì mất máu mang
đến, hắn ta tăng tốc chạy như điên!
Ngay khi hắn ta vận lực vào hai chân, đám côn đồ tất nhiên đã không thể đuổi kịp.
Sau khỉ bỏ lại đám côn đồ, Du Dương Tư cảm thấy nội tạng trong người như thiêu đốt, nhưng hắn ta vần nén cảm giác này lại liều lĩnh đi về phía nơi mình đang ở.
Trong khoảnh khắc lao vào sân biệt thự, Du Dương Tư cảm thấy thế giới quay cuồng, thể năng cuối cùng cũng không còn theo kịp nữa, ngã xuống đất.
“Ngài Du!”
Các thành viên do Tổng hội Long Môn phái đến trong sân không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy bộ dạng của Du Dương Tư, đều lao tới nơi, vội vàng nâng hắn ta vào phòng.
La Lôi nghe thấy tiếng động bèn đỉ ra xem, vừa nhìn thấy đã sợ tới mức hồn vía lên mây. Cháu trai của mình vậy mà bị người khác chém thành ra như vậy. Trên người dường như không có một chỗ nào lành lanhj, khăos nơi đều có vết dao!
“Xảy ra chuyện gì?” La Lôi tức giận nói.
“Chúng tôi không biết, lúc ngài Du trở lại đã trông như vậy rồi.” Có người nơm nớp lo sợ
trả lời.
La Lôi nghiến răng nghiến lợi nói: “Gọi xe cứu thương đưa nó đến bệnh viện!1′
Nhưng một trưởng lão khác trong phòng lại nói: “Không thể gọi xe cấp cứu, cũng không thể đến bệnh viện! Nếu cậu ta có thể bị chém đến thế này thì chắc chắn có người đang nhắm vào cậu ta. Nếu đến bệnh viện, thì đối phương có thể sẽ trực tiếp xông vào bệnh viện để giết người.”
La Lôi cảm thấy điều này có lý, chỉ có thể chịu đựng đau lòng nói: “Tìm kênh thuê bác sĩ riêng chữa trị cho nó. Trước tiên chúng ta sơ cứu đơn giản cho nó đã. Sau đó lập tức phái người đi điều tra chuyện này!”
Lý Hà Đồ cũng bị sự việc này làm cho kinh động, hỏi: “Tiểu Du xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao cậu ấy lại bị chém thành như vậy?1′
La Lôi thông qua điều tra đã biết chuyện gì đã xảy ra, đen mặt nói: “Chuyện này e rằng ngài phải hỏi tên khốn Tề Đẳng Nhàn! Những người chém nó đều là cấp dưới của Trần Bá Hạ, Trần Bá Hạ làm sao biết đến sự tồn tại của nó? Làm sao biết nó đang ở Hương Sơn. Hơn nữa vì sao lại có địch ý mạnh như vậy với nó chú?”
La Lôi không cần suy nghĩ cũng biết nhất
định là do Tề Đẳng Nhàn đã thông qua Trần Bá Hạ mượn dao giết người, nhằm vào Du Dương Tư.
Lý Hà Đồ nghe vậy, cau mày, sau đó sắc mặt trở nên lạnh lùng.
Du Dương Tư dùng thủ đoạn quỷ quyệt để gây sự với Hứa Trường Ca, khiến người ta phải vào bệnh viện. Hiện tại quả nhiên Tề Đẳng Nhàn đã quay lại trả thù.
Cho dù ngay bây giờ ông ta đi tìm Tê Đẳng Nhàn đối chất thì Tê Đẳng Nhàn chắc chắn sẽ sử dụng lý lẽ ban đầu của La Lôi và Du Dương Tư đề đối phó với mình – bằng chứng đâu?
Tên chó chết này có bao nhiêu thủ đoạn, tronq lònq Lý Hà Đồ biết rất rõ!