NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt thế Đan Vương ở đô thị - Chương 27 Tự hoài nghi

  1. Home
  2. Tuyệt thế Đan Vương ở đô thị
  3. Chương 27 Tự hoài nghi
Prev
Next

Chương 27: Tự hoài nghi
Chúc Tinh Tinh với Khương Nhạc Nhạc là bạn thân, không phải là loại chỉ là bạn giả tạo bên ngoài.
Hơn nữa, Khương Nhạc Nhạc còn dặn dò Chúc Tinh Tinh chiêu đãi Trương Phàm thật tốt, còn gửi một bức ảnh của Trương Phàm cho cô ấy.
Với sự hiểu biết của Chúc Tỉnh Tỉnh đối với Khương Nhạc Nhạc, cô ấy lập tức phán đoán ra Trương Phàm rất không tầm thường.
Cho nên, cho dù Trương Phàm ăn mặc rất bình thường, nhưng cô ấy cũng không coi thường hắn.
“Là tôi quấy rầy rồi!”
Trương Phàm âm thầm cảm thán, trên trái đất có nhiều mỹ nữ thật, Chúc Tỉnh Tinh trước mắt này, mặc dù không thể so sánh với Khương Nhạc Nhạc đã khôi phục lại được tướng mạo thật, lại so với Tô Nhược Tuyết có vẻ như vẫn kém một chút, nhưng chỉ kém hơn một chút mà thôi.
Nghiêm túc mà nói, thì loại khí chất tự tin giỏi giang trên người Chúc Tinh Tỉnh đã bù đắp cho khoảng cách nhỏ giữa tướng mạo của cô
ấy và Tô Nhược Tuyết làm cho hai người có thể được xếp vào cùng một đẳng cấp.
■’Làm sao có thể làm phiền được chứ! Trương tiên sinh, chúng ta vô bên trong đi!” Chúc Tinh Tinh cười rất rạng rỡ, nụ cười của cô ấy thoải mái giống như ánh mặt trời, như có thể xua tan mọi u ám.
Giống như sự lạnh lùng trong trẻo của Tô Nhược Tuyết, hay sự đa dạng của Khương Nhạc Nhạc, tất cả đều có phong cách riêng của mình.
Bên này, Trương Phàm đỉ theo Chúc Tinh Tỉnh rời đỉ.
Tô Hạo và người bán hàng đang đứng tại chỗ trợn tròn mắt.
Mặc dù Trương Phàm không nói gì với bọn họ, cũng không yêu cầu Chúc Tinh Tỉnh làm gì cả. Nhưng nghĩ đến thái độ lúc trước của bọn họ, bất kể là Tô Hạo hay là người bán hàng, dường như tất cả đều đã im lặng cảm nhận được cảm giác nóng rát do cái tát trên mặt mang lại.
“Anh ta thật sự biết Chúc tổng, Chúc tổng còn coi trọng anh ta như vậy! Tôi xong đời rồi! Xong đời rồi!” Trong lòng người bán hàng là một mảnh tro tàn.
“Tại sao hắn lại quen biết Chúc Tinh Tinh chứ? Hừ, cho dù hắn có biết Chúc Tỉnh Tinh thì thế nào? Làm sao cũng không thể thay đổi bản chất vô dụng của hắn mà thôi! Nhà họ Trương…” Lúc này tâm lí của Tô Hạo hoạt động cũng rất phong phú.
“Tô thiếu gia, nếu không thì, anh đến bệnh viện kiểm tra xem?” Ngay lúc tâm lí của Tô Hạo đang hoạt động phong phú, thì người phụ nữ bên cạnh anh ta khẽ nói.
Sắc mặt Tô Hạo thay đổi, anh ta tức giận trừng mắt nhìn người phụ nữ của mình:
“Cô đừng nghe Trương Phàm nói hươu nói vượn, hắn… Khoan đã, cô có ý gì?”
“Tô thiếu gia, anh đừng hiểu lầm, em chỉ lo lắng cho anh thôi! Chứ việc kia thì anh rất lợi hại nha!”
“Hiểu lầm? Mẹ nó hiểu lầm! Cô mới là người khiến tôi phải hiểu Lâm! Cút đi! Lập tức cút đi cho tôi!”
“Tô thiếu, em sai rồi!”
Tút!”
Tô Hạo thở phì phò, tức giận đuổi người phụ nữ đáng ghét này đỉ, nhưng khi anh ta bình tĩnh lại, lời nói của Trương Phàm giống như bùa
chú không ngừng vang lên bên tai anh ta.
Nghĩ đến biểu hiện của mình ở trên giường thật sự lần này không bằng lần khác, anh ta thực sự có chút nghỉ ngờ bản thân:
“Chẳng lẽ, chẳng lẽ thận của mình thật sự có gì vấn đê sao?”
Không nói đến việc Tô Hạo vì một câu nói của Trương Phàm mà đá cô bạn gáỉ nhỏ của mình, còn rơi vào sự nghi ngờ bản thân, thì lúc này Trương Phàm đã đi theo Chúc Tỉnh Tinh tới văn phòng của cô ấy.
“Nhạc Nhạc đã nói với tôi rồi, Trương tiên sinh muốn xem ngọc bích, tốt nhất là một loại ngọc bích khác biệt, phải không?” Chúc Tinh Tinh pha cho Trương Phàm một chén trà rồi hỏi.
“Đúng vậy!” Trương Phàm gật gật đầu.
“Có rất nhiều loại ngọc bích trong tiệm của tôi, thậm chí nửa phần, hay đá thô đêu có! Chắc chắn có thể thỏa mãn được nhu cầu của Trương tiên sinh! Chỉ là tôi có một vấn đê muốn hỏi trước!” Chúc Tỉnh Tỉnh uống trà, vẫn cười rạng rỡ nói.
“Cô nói đi!” Trương Phàm gật gật đầu.
Dù sao cũng là nhờ người ta giúp đỡ, người ta có vấn đê cần hỏi cũng là điều bình thường,
cũng có thể hiểu được.
“Anh có quan hệ gì với Nhạc Nhạc? Tôi đã biết Nhạc Nhạc nhiều năm như vậy, nhưng tôi chưa bao giờ thấy cô ấy quan tâm đến một người đàn ông nào như này!” Chúc Tinh Tỉnh lập tức bật chế độ hóng chuyện.
“Tôi là nhân viên của công ty cô ấy!” Trương Phàm nghiêm túc nói.
Hắn không nói dối nha, dù sao hắn vẫn chưa từ chức ở Nhạc Khang.
“Nhân viên… Một nhân viên làm sao có thể khiến Nhạc Nhạc quan tâm như vậy chứ!” Chúc Tinh Tỉnh hiển nhiên không tin.
Trương Phàm cười cười không nói gì nữa.
Bất kể là hợp tác với Khương Nhạc Nhạc, hay chuyển nhượng cổ phần công ty còn có việc khôi phục lại diện mạo của Khương Nhạc Nhạc… Hắn đều không thể nói.
Ai biết được Chúc Tỉnh Tỉnh là người như thế nào, dù sao cũng không hiểu rõ, lắm lời chính là sai.
“Được rồi, tôi dẫn anh đi xem ngọc bích!” Chúc Tinh Tinh nhìn thấy thái độ này của Trương Phàm, liền biết không hỏi được gì, nên lập tức đổi chủ đề.
Không bao lâu sau, Trương Phàm liền đi theo Chúc Tinh Tinh đến kho hàng.
Sau đó, Chúc Tỉnh Tinh chỉ vào đủ loại ngọc bích rực rỡ đã qua xử lý, còn có nửa vật liệu, đá thô, cô ấy cười khẽ nói: “Trương tiên sinh, mời!”
“Cảm ơn!” Trương Phàm gật đầu nói cảm ơn, sau đó không chút khách khí trực tiếp bắt đầu.
Ngay khi vừa chạm vào một miếng ngọc bích có màu không tối lắm, hắn lập tức cảm nhận được linh khí ẩn chứa trong đó.
Trong lòng Trương Phàm vui vẻ, lập tức bày ra gương mặt vô cảm tiếp tục chạm vào các viên ngọc bích khác.
Có rất nhiều loại ngọc bích ở đây, cũng có gì không khác biệt lắm… Nhưng đã là ngọc bích thì đều có linh khí, tuy nhiên những linh khí này có phần không giống nhau!
Thế nhưng, điều này đã khiến Trương Phàm vô cùng hài lòng.
Sự không chắc chắn tồn tại trong lòng hắn lúc trước, cuối cùng cũng biến mất hoàn toàn.
Sau khi hỏi Chúc Tinh Tinh về giá của những viên ngọc bích này, Trương Phàm đã âm
thầm tặc lưỡi, có chút đắt!
Mặc dù theo nhu cầu mà nói, bất kể giá có đắt bao nhiêu, chỉ cần hữu dụng thì đáng để xuống tay.
Nhưng mấu chốt là bây giờ Trương Phàm không có nhiều tiền!
Cho dù rút hết một trăm triệu nhân dân tệ mà Hoa Vân đã đồng ý sẽ dự chi… Thì có vẻ như hắn vẫn không thể có được lượng ngọc bích mà hắn có thể hoàn toàn hài lòng.
“Nửa vật liệu là gì?” Trương Phàm không quên mục đích tìm hiểu thị trường ngọc bích, cho nên hắn không chút do dự thỉnh giáo Chúc Tinh Tinh – một chuyên gia trong lĩnh vực này.
“Nửa vật liệu là để cắt ra sẽ thấy đá thô, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn nhìn thấy đá thôi, có thật sự có ngọc bích hay không, chất lượng của ngọc bích rốt cuộc ra làm sao thì giống như đánh cược vậy!”
“Rất nhiều nửa vật liệu, lúc đầu thì tưởng là ngọc, nhưng nếu tiếp tục cắt thì sẽ bị vỡ! Kết quả là thành một mớ hỗn độn!”
Chúc Tinh Tỉnh cười giải thích.
Trương Phàm gật gật đầu, nhìn vào một viên đá thô nửa vật liệu. Bên trên đúng là có
một phần giống ngọc, nhưng chỉ nhìn bằng mắt thì lại nhìn không ra trong rốt cuộc có cái gì.
Trương Phàm lập tức hiểu vì sao Chúc Tinh Tỉnh lại nói có yếu tố đánh cược… Trong trường hợp không chắc chắn liệu có ngọc bích trong đó hay không, chất lượng của ngọc bích ra làm sao, mua một viên đá thô nửa vật liệu như vậy, không phải là một canh bạc sao?
Một dao là nghèo, một dao là giàu, một dao là thiên đường, một dao là địa ngục… Đây chính là ngọc bích thô!
Chơi đùa với nhịp tim!
Trương Phàm thử chạm vào viên đá thô nửa vật liệu này, lại ngoài ý muốn phát hiện, vậy mà lại không cảm giác được có linh khí gì!
Lập tức hắn liền biết khối nửa vật liệu này nên bị phế bỏ.
Đặc biệt là sau khi đổi mục tiêu tiếp xúc thành một viên đá thô nửa vật liệu khác, nhưng lại cảm nhận được linh khí, Trương Phàm càng chắc chắn rằng khối nửa vật liệu trước đó là đồ bỏ.
Tất nhiên, đây không phải là quan trọng, điều quan trọng là cho dù hắn có chạm vào đá thô, cũng có thể thông qua việc cảm nhận linh
khí để phán đoán bên trong có ngọc bích hay không… Cái này có rất nhiều không gian để thao tác nha.
Cho nên, ánh mắt Trương Phàm nhìn về phía khối ngọc bích thô chân chính.
Chúc Tinh Tỉnh thu thập được không ít những viên đá thô này, các viên cũng có cái nhỏ cái lớn.
Sau khi Trương Phàm đụng vào, có thể cảm nhận được linh khí, nhưng nó yếu hơn nhiều so với lực cảm ứng của đá thô nửa vật liệu, có cái hoàn toàn không cảm ứng được linh khí.
Bây giờ Trương Phàm đã hiểu rõ năng lực của mình!
“Có thể mua ngọc bích thô ở đâu?” Trương Phàm nhìn về phía Chúc Tinh Tỉnh hỏi.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 27 Tự hoài nghi"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com