NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt thế Đan Vương ở đô thị - Chương 28 Đổ thạch

  1. Home
  2. Tuyệt thế Đan Vương ở đô thị
  3. Chương 28 Đổ thạch
Prev
Next

Chương 28: Đổ thạch
CÓ chợ giao dịch ngọc bích thô ở thành phố Nam Tuyền, thậm chí còn có nơi liên quan đến kinh doanh của nhà họ Chúc.
Mà giá của đá thô thấp hơn rất nhiều so với ngọc bích thành phẩm.
Cho nên sau khi cẩn thận lắng nghe câu trả lời tỉ mỉ của Chúc Tinh Tinh, Trương Phàm càng chắc chắn hơn về cách thu hoạch ngọc bích.
‘Trương tiên sinh, nếu anh có hứng thú với cá cược đá, thì anh có thể tùy ý lựa chọn đá thô bên tôi.” Chúc Tinh Tinh thấy Trương Phàm vô cùng có hứng thú với ngọc bích thô thì liền thăm dò nói.
Cho dù cò âỳ không xem thường Trương Phàm, nhưng cô ấy vẫn nhìn thấy cách ăn mặc của Trương Phàm, trông hắn không giống người có tiền.
Như vậy hắn lấy cái gì để mua những khối ngọc bích giá trị này chú?
“Thật sao?” Trương Phàm có chút ngượng ngùng.
Dù sao hắn cũng không cá cược đá, tất cả đá thô mà anh chọn, ở một mức độ nào đó, hắn
cũng được xem như là lợi dụng Chúc Tinh Tinh, hơn nữa còn là một món hời lớn.
“Đương nhiên là thật rồi! Những viên đá thô này cuối cùng cũng chảy về chợ cá cược thôi. Chúng tôi kinh doanh đá thô, nhưng không cược đá!” Chúc Tỉnh Tình cười nói.
“Nếu đã nói như vậy thì tôi không khách sáo nữa!” Nghe Chúc Tinh Tinh nói như vậy, Trương Phàm lập tức cảm thấy không có gì phải xấu hổ.
ở đây có rất nhiều đá thô, ước chừng có nám mươi, sáu mươi viên, Trương Phàm cẩn thận chọn từng viên một.
Sau đó, mười ba viên đá thô có thể cảm ứng được lỉnh khí được chọn từ trong số đó.
“Mười ba viên này đi, bao nhiêu tiền?” Trương Phàm nhìn về phía Chúc Tinh Tinh.
Chúc Tinh Tỉnh lấy ra một cái đĩa phẳng, sau đó đưa cho Trương Phàm xem, những viên đá thô này đều được đánh số, mỗỉ con số cũng được đánh dấu một cái giá.
“Tổng cộng là bảy triệu bốn mươi ba nghìn, nể mặt Nhạc Nhạc, anh chỉ cần đưa tôi bảy triệu là được rồi!” Chúc Tinh Tinh chớp chớp chớp mắt, cô ấy rất tò mò không biết Trương Phàm
có thể lấy ra bảy triệu hay không.
Hay là nói, hắn vẫn cần Khương Nhạc Nhạc trả số tiền này?
“Bảy triệu đúng không, cho tôi số thẻ!”
Trương Phàm lập tức gọi điện thoại cho Hoa Vân.
“Trương tiên sinh!” Giọng điệu của Hoa Vân có chút kích động.
“Làm sao vậy?” Nghe thấy cảm xúc của Hoa Vân có chút không thích hợp, Trương Phàm quan tâm hỏi, dù sao xin tiền người ta mà trực tiếp mở miệng thì có chút không tốt lắm.
“Hiệu quả thí nghiệm rất tốt, ba mươi đối tượng thí nghiệm bây giờ đều đã mọc tóc rồi.” Không phải Hoa Vân chưa từng thấy các loại sản phẩm mọc tóc, nhưng cô chưa bao giờ thấy một loại sản phẩm mọc tóc nhanh như của Trương Phàm.
“Như vậy không bình thường sao? Tiếp tục quan sát! Đúng rồi, tôi cần bảy triệu, cô ghi lại số thẻ, rồi chuyển tiền vào tài khoản này!” Trương Phàm tràn đầy lo lắng nói.
“Được, tôi chuyển ngay đây!” Hoa Vân nói không chút do dự.
Tác dụng ban đầu của kem mọc tóc đã
xuất hiện, mặc dù bây giờ không có cách nào đưa ra kết luận hoàn chỉnh, nhưng kết hợp với y thuật phi phàm của Trương Phàm, Hoa Vân cảm thấy sẽ không có vấn đê gì với kết quả thí nghiệm tiếp theo.
Cho nên đừng nói bảy triệu, cho dù bây giờ Trương Phàm mở miệng đòi bảy chục triệu, Hoa Vân cũng sẽ không chút do dự.
Châng mấy chốc, Chúc Tỉnh Tỉnh đã nhận được bảy triệu.
“Trương tiên sinh, mười ba viên đá thô này đã thuộc về anh rồi, anh có cần cắt đá ở đây không?” Chúc Tỉnh Tỉnh càng tò mò về Trương Phàm hơn, cuộc điện thoại vừa rồi rõ ràng không phải gọi cho Khương Nhạc Nhạc, vậy aỉ sẽ không ngần ngại đưa cho Trương Phàm bảy triệu chứ?
“Không cần, cô có thể chuyển về nhà tôi được không?” Những viên đá thô này dều có ngọc bích, Trương Phàm sợ cắt đá ở đây thì tâm lý của Chúc Tinh Tinh sẽ không ổn định mất.
Bởi vì cho dù chất lượng ngọc bích trong đá thô có như thế nào đi chăng nữa, giá trị của ngọc bích sẽ tăng lên gấp ba, gấp năm lần. Trước tình huống như vậy, Chúc Tỉnh Tinh sẽ
nghĩ như thế nào chú?
Quan trọng hơn nữa là Trương Phàm không muốn Chúc Tình Tỉnh biết hắn có năng lực giám định đá… Nếu không thì, sau này hắn muốn kiếm đá thô có chứa ngọc bích chỉ sợ cũng sẽ không đơn giản như vậy.
“Không thành vấn đề!” Chúc Tinh Tinh có chút thất vọng, nhưng cô ấy cũng không thể ép Trương Phàm cắt đá ở đây được, cho nên chỉ có thể sắp xếp nhân viên và xe cộ.
“Đúng rồi, Chúc tổng, chợ giao dịch đá thô của chúng ta ở chỗ nào Nam Tuyền vậy?” Sau khi tất cả những viên đá thô được chất lên xe, Trương Phàm hỏi.
Ngọc bích trong mười ba viên đá thô ráp vẫn còn cách xa nhu cầu của Trương Phàm. Hắn cần thêm ngọc bích, cho nên hắn cần tiếp xúc với nhiều đá thô hơn nữa.
“Trương tiên sinh còn muốn cược đá sao? Tôi đi với anh!” Chúc Tinh Tỉnh cười nói.
Mua đá thô mà lại không cắt, quả thật khiến người khác cảm thấy kỳ quái, nhưng dù sao Trương Phàm cũng là một khách hàng lớn, một khách hàng như vậy rất đáng để lôi kéo.
“Có tiện không?” Ánh mắt Trương Phàm
sáng lên hỏi.
‘Tất nhiên là tiện rồi, Trương tiên sinh lên xe tôi đi!” Chúc Tinh Tinh lấy chìa khóa xe ra ấn vào, đèn của một chiếc Porsche ở cửa lóe lên.
Trương Phàm lên xe, nghĩ thầm, hắn có nên mua xe hay không. Sau này còn phải thu thập thêm đá thô, nếu không có xe thì sẽ rất bất tiện.
Chúc Tinh Tinh vừa lái xe vừa trộm nhìn Trương Phàm, cô ấy không nhìn ra được Trương Phàm rốt cuộc là người như thế nào.
Hắn rất nhiệt tình với đá cược, nhưng cố tình hắn lại không cắt đá.
Hắn dường như không có nhiều tiền, nhưng một cuộc điện thoại lạỉ có thể khiến người khác chuyển bảy triệu mà không chút do dự.
Hắn tự xưng là nhân viên của công ty của Khương Nhạc Nhạc, nhưng Khương Nhạc Nhạc là sếp của hắn lại gọi điện thoại trực tiếp đến để cô phải chú ý chiếu cố hắn.
Những chuyện này đan xen vào nhau khiến Chúc Tinh Tinh thật sự không thể phân biệt được Trương Phàm là người như thế nào.
Mà càng không biết được, thì cô ấy lại
càng muốn hiểu được…
Cho nên, cô ấy quyết định quan sát người đàn ông này nhiều hơn.
Không bao lâu sau đã đến chợ ngọc bích ở Nam Tuyền, Chúc Tỉnh Tinh trực tiếp lái xe đến cửa hàng lớn của nhà mình.
Mới vừa xuống xe, Trương Phàm nhìn thấy một đám người to lớn tụ tập lạỉ với nhau. Từng đợt âm thanh ồn ào, thỉnh thoảng có thể nghe thấy ‘gặp ngọc rồi’, ‘đá rồi’…
“Đó chính là cắt đá, chính là lúc một cắt thì nghèo, một cắt thì giàu, Trương tiên sinh có muốn xem qua không?” Chúc Tỉnh Tỉnh cười nói.
“Đi nhìn xem!” Trương Phàm chưa từng thấy cắt đá, cho nên hắn đương nhiên cảm thấy rất có hứng thú.
“Cô chủ Chúc!”
“Chúc tổng!”
“Chào Chúc tổng!”
Độ nổi tiếng của Chúc Tinh Tinh rất cao, ngay khi cô ấy vừa mới tới gần, không chỉ có rất nhiều người chào hỏi cô, mà còn có người tự động nhường đường.
Cho nên Trương Phàm lập tức đến vị trí đầu dưới sự mở đường của Chúc Tinh Tinh, cuối cùng hắn cũng thấy được cắt đá.
Hai sư phụ đang cắt đá, một máy cắt đá, còn có chủ của viên đá thô đang lo lắng, toàn bộ cảnh tượng cho thấy sự căng thẳng phấn khích.
“Mài, mài cho tôi, tôi không tin tôi không thấy được ngọc!” Lúc này, chủ của viên đá thô đang nghiến răng nói với sư phụ cắt thạch, dáng vẻ trông giống như dân cờ bạc.
“Tôi nói này, viên đá thô này này mài cái gì mà mài, cắt một cái là xong rồi…”
“Đúng vậy, đá thô này không thể có ngọc bích được!”
Có người châm chọc khiêu khích.
“Đá thô của tôi, tôi làm chủ!” Chủ của viên đá thô phớt lờ sự chế giễu của những người xung quanh, rất kiên trì.
Sư phụ cắt đá đương nhiên là nghe theo chủ của viên đá thô, bật máy bắt đầu mài đá, đồng thời dùng nước sạch để rửa, để đảm bảo rằng chỉ cần có ngọc thì có thể nhìn thấy nó đầu tiên.
“Thấy ngọc rồi! Thấy ngọc rồi!
Đột nhiên, giọng nói ngạc nhiên của chủ viên đá thô vang lên, mọi người đêu nhìn chăm chú, quả nhiên, một màu xanh lục mờ nhạt đã xuất hiện.
“Ngọc hả? Ghê thật. Bề ngoài viên đá kia không tốt như vậy mà lại có thể thấy ngọc! Thật không hợp lý!”
“Cái này kiếm lợi lớn rồi!”
“Cũng không thể nói như vậy, bên trong như thế nào mới là quan trọng nhất! Người anh em, tôi khuyên anh không nên tiếp tục, viên đá thô này tôi mua năm trăm nghìn!”
Ngay khi vừa nhìn lớp ánh sáng màu xanh bên ngoài, việc báo giá cũng xuất hiện ngay lập tức.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 28 Đổ thạch"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com