NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt thế Đan Vương ở đô thị - Chương 29 Tiêu Vương

  1. Home
  2. Tuyệt thế Đan Vương ở đô thị
  3. Chương 29 Tiêu Vương
Prev
Next

Chương 29: Tiêu Vương
Chủ nhân của hòn đá thô vẫn còn do dự.
Sư phụ cắt đá cũng dừng máy móc đang hoạt động lại mà chờ mệnh lệnh tiếp theo.
“Người anh em, nếu tiếp tục sẽ có khả năng bị vỡ, năm trăm nghìn này tốt nhất là cứ giữ ở trong túi đi!”
Người ra giá là một người đàn ông trung niên mập mạp, vừa nhìn thấy chủ nhân của hòn đá thô do dự đã lập tức rèn sắt khi còn nóng.
“Năm trăm nghìn… Tôi cảm thấy viên đá thô này đáng giá năm trăm năm mươi nghìn!” Nhưng ngay lúc này, lại có một người khác tham gia vào tranh đoạt món đồ này.
Ngược lại Chúc Tỉnh Tỉnh thì hoàn toàn không có ý định ra giá, mà chỉ lẳng lặng quan sát.
“Sáu trăm nghìn!” Người đàn ông trung niên mập mạp cắn ráng tăng thêm năm mươi nghìn nữa.
Chủ nhân của hòn đá khô vô thức nhìn về phía người trả giá khác.
“Sáu trăm nghìn… Rủi ro thực sự quá lớn! Không đáng!” Một người ra giá khác lắc đầu, không có ý định ra giá nữa.
“Sáu trăm nghìn, cái này thuộc về anh!” Chủ nhân của hòn đá thô nhìn về phía người đàn ông trung niên mập mạp.
“Tôi lập tức chuyển khoản cho anh!” Người đàn ông trung niên mập mạp cũng rất thẳng thắn, lập tức chuyển khoản cho đối phương.
Rất nhanh chủ nhân của hòn đá thô đã nhận được tiền, thân phận lập tức được thay đổỉ, bây giờ đối phương đã trở thành một nhân vật quần chúng ở đây.
Nhưng nhìn sự vui mừng trên mặt anh ta cũng có thể biết, cái giá cuối cùng là sáu trăm nghìn này đã giúp cho anh ta kiếm được một món hời lớn.
“Tiếp tục mài!” Lúc này người đàn ông trung niên mập mạp bắt đầu đổ đá vào khuôn.
Người thợ cắt đá đã quen với việc loại vật liệu này được mau bán và thay đổi chủ bất cứ lúc nào, nên lập tức bắt tay vào làm ngay…
Điều đáng tiếc chính là, sau khỉ mài được một lúc thì màu xanh… Không còn nhìn thấy nữa!
“Cắt, cứ tiếp tục cắt cho tôi đi!” Người đàn ông trung niên mập mạp nhìn thấy tình huống này thì không giữ được sự bình tĩnh nữa, thậm
chí càng lúc càng mất kiên nhẫn.
Người thợ cắt đá cẩn thận hỏi nên cắt đá từ chỗ nào, sau đó anh ta lập tức điều khiển máy móc bắt đầu cắt đá ngay lập tức…
Toàn bộ vật liệu nhanh chóng bị cắt thành hai nửa, sau đó lại được rửa sạch bằng nước, các mặt của hòn đá lập tức được bày ra.
Đáng tiếc chính là người đàn ông kia không nhìn thấy được bất kỳ một mảnh màu xanh nào.
“Tiếp tục cắt đi!” Người đàn ông trung niên mập mạp không tin, nói tiếp tục mài, trên trán của anh ta đã lấm tấm đầy mồ hôi.
Thế nhưng khi tiếp tục cắt, cứ mỗi lần hạ dao xuống thì vẫn không nhìn thấy bất kỳ màu xanh nào xuất hiện!
Khối vật liệu này đã hoàn toàn mất màu.
Mà người cầm lấy sáu trăm nghìn ban nãy đã lặng lẽ rời đi từ lúc nào không hay, anh ta kiếm lờỉ thì người khác thua lỗ… Nếu anh ta tiếp tục ở đây thì không phải khỉêh cho người khác cảm thấy khó chịu sao? Chỉ bằng đi thì hơn.
“Đây chính là chuyện đánh cược trên đá, cho dù nó có chuyển sang màu xanh thì có thể anh cũng không phải là người chiến thắng cuối
cùng, chỉ có thực sự đào được ngọc bích thì lúc này anh mới có thể đặt cược vào nó!” Chúc Tỉnh Tinh nhẹ nhàng nói với Trương Phàm.
Trương Phàm gật đầu, tận mắt nhìn thấy tất cả những điều này thật sự khiến cho hắn rất chấn động.
Nhưng… Những chuyện này dường như cũng không có liên quan gì đến hắn, bởi vì hắn căn bản không cần đánh cược, hắn có thể gian lận!
“Đi thôi, đá thô đều ở đó sao?” Bình thường những sự thay đổi của việc đánh cược trên đá đều diễn ra rất nhanh, anh đã được định sẵn là không được trải nghiệm qua thứ này.
“Đi theo tôi!” Chúc Tinh Tinh lập tức dẫn đường, khóe miệng nở một nụ cười, cô ấy muốn biết sau khi Trương Phàm học được kiến thức về việc cắt đá này thì sẽ lựa chọn như thế nào.
Rất nhanh Trương Phàm đã đi đến khu đá thô, người ở đây đi lại rất nhiều giống như đang đỉ chợ mua sắm, mà trong một cái nhà kho lớn như vậy lại chứa đầy đá thô và ngọc bích có đủ loại kích thước và hình dáng khác nhau.
Cũng giống như những món đồ trang sức trước đây của Chúc Trang, mỗi một khối đá thô dều có số hiệu và yết giá.
Tổng số… ít nhiều cũng hơn một ngàn khối.
“Quy mô thật lớn nha!” Đôi mắt của Trương Phàm sáng lấp lánh.
Nhiều đá thô như vậy làm sao anh có thể tìm được những viên ngọc bích ẩn chứa trong đống đá thô này được chứ.
“Tất nhiên rồi, trên toàn bộ thị trường, quy mô của nhà họ Chúc chúng tôi là lớn nhất!” Chúc Tỉnh Tình vừa cười vừa nói: “Anh Trường cứ tùy tiện nhìn…”
“Được!” Trương Phàm cũng không khách sáo, trực tiếp đi từ hàng đầu tiên bắt đầu sờ từng viên đá.
Chúc Tinh Tinh im lặng quan sát, cô ấy phát hiện Trương Phàm nhìn những viên đá thô này hoàn toàn không giống cách những người khác nhìn chúng, bọn họ nếu không nhìn đá thô từ góc độ này đến góc độ khác thì cũng phải dùng kính lúp tỉ mỉ quan sát chúng, xem xét vô cùng kỹ lưỡng.
Mà Trương Phàm thì…
Hắn chỉ đặt tay lên kiểm tra đá thô, sau đó lại tiếp tục mò mẫm tìm một viên khác ở dưới…
Dù sao Chúc Tỉnh Tinh cũng không hiểu vì
sao và cũng không thể tìm ra được lý do và cơ sở cho việc mua đá thô của Trương Phàm.
Quan sát một hồi lâu, nhìn thấy động tác của Trương Phàm cứ lặp đi lặp lại như vậy, Chúc Tinh Tinh suy nghĩ một chút rồi lặng lẽ rời đỉ… Không cần tiếp tục ở lại đây xem nữa, động tác của anh vần luôn giống như cũ.
Hơn nửa tiếng sau, Trương Phàm thong thả đến tìm Chúc Tinh Tinh uống trà.
“Có tìm được thứ gì đáng giá không?” Chúc Tỉnh Tỉnh mỉm cười rót cho Trương Phàm một tách trà.
“Có!” Trương Phàm gật đầu nói: “Có rất nhiều!”
“Rất nhiều? Bao nhiêu khối?” Chúc Tỉnh Tỉnh hỏi.
“Chín mươi khối!” Trương Phàm rất ngạc nhiên trước tỷ lệ ngọc bích ẩn giấu bên trong đá thô, xem ra chất lượng của những viên đá thô này đều rất tốt.
“Chín mươi khối? Trương tiên sinh không nói đùa chứ?” Chúc Tinh Tinh không còn bình tĩnh nữa, từ nhỏ cô ấy đã tham gia kỉnh doanh đánh cược trên đá chưa từng gặp được có người muốn mua trọn vẹn chín mươi khối đá
thô trong một lần.
“Không có! Cô có giấy bút không? Tôi sẽ viết số liệu cho cò, cô tính thử xem tổng cộng hết bao nhiêu tiền!” Trương Phàm sợ sẽ có người khác mua đi đống đá thô mà anh đang để mắt đến, cho nên hắn muốn nhanh chóng giải quyết nút thắt này quyết định ghi tên nó ra giành về phía mình trước.
“Mời!” Chúc Tính Tinh lập tức lấy giấy bút đưa cho Trương Phàm.
Trương Phàm nhanh tay viết hết số hiệu này đến số hiệu khác.
Chúc Tinh Tinh phát hiện ra vào lúc Trương Phàm viết những số hiệu này anh căn bản không hề suy nghĩ… Trí nhớ này của anh ta thật sự có chút kinh khủng.
Đột nhiên cô ấy có cảm giác muốn cắt một viên đá thô trong số đá thô mà Trương Phàm đã chọn để nhìn xem rốt cuộc bên trong có ngọc bích hay không.
Đặc biệt là khi nhìn thấy bên trong số hiệu còn có ‘Tiêu Vương’, sự tò mò của Chúc Tinh Tinh càng tăng lên đến đỉnh điểm.
Bởi vì khối đá thô Tiêu Vương này cao gần bằng một con người, phải cần đến hai người
mới có thể ôm được khối đá này. Yết giá của nó hiện tại đã lên đến bốn mươi tám triệu tám trăm tám mươi tám nghìn.
Có thể nói, loại vật liệu đá thô như thế này trên cơ bản là vô dụng, bởi vì ngay cả một tay cờ bạc không thiếu tiền cũng không thể tùy tiện chạm vào khối vật liệu đá thô này.
Bản thân Chúc Tinh Tinh cũng rất tò mò liệu khối đá thô này có ngọc bích bên trong hay không, nhưng ngay cả cô ấy cũng không dám thử cắt khối đá thò này.
“Trương tiên sinh, anh có chắc chắn là anh muốn mua tất cả khối đá thô này không?”
Sau khi Trương Phàm cung cấp toàn bộ số hiệu của đá thô, đồng thời tính toán tổng chỉ phí có thể tổn thất về sau, Chúc Tinh Tinh buộc phải hỏi lại anh một câu nữa.
“Chắc chắn!” Trương Phàm nói rất chắc nịch.
Những khối đá thô này đều có chứa ngọc bích bên trong, đối với Trương Phàm mà nói chúng có tác dụng rất lớn, cho nên anh chắc chắn phải mua chúng.
“Được, Trương tiên sinh, chín mươi khối vật liệu đá thò này tổng cộng là tám mươi sáu
triệu bảy trăm ba mươi nghìn!” Có thể nói Chúc Tinh Tinh đã xử lý rất nhiều tiền nhưng con số bây giờ vẫn khiến cô ấy rất kỉnh ngạc.
Dù sao đây cũng là đánh bạc trên đá, bỏ ra hơn tám mươi triệu vào cuộc đánh bạc này… Thực sự quá điên rồ.
Có khi… có lẽ chỉ trong chớp mắt thôi toàn bộ số tiền khổng lồ này sẽ đổ xuống sông xuống biển.
“Được, số thẻ của cô vẫn là số trước kia phải không?” Trương Phàm lập tức muốn gọi điện thoại cho Hoa Vân.
Hoa Vân trước đây đã hứa đưa cho anh ta một trăm triệu nhân dân tệ, bây giờ chỉ mới hơn tám mươi triệu, chắc chắn là có thể thanh toán được phải không?
“Trương tiên sinh, chờ một chút, ừm, khối đá thô số 888 là Tiêu Vương của chúng tôi ở đây, nếu như anh Trương đồng ý cắt khối đá này tại đây thì chỉ cần thanh toán tám mươi triệu là được rồi!” Chúc Tỉnh Tỉnh khẽ cắn môi, hơn sáu triệu đã bị xóa sạch cùng một lúc.
“Được, cắt đi!” Trương Phàm chỉ suy nghĩ một chút rồi gật đầu, đưa ra câu trả lời rất chắc chắn.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 29 Tiêu Vương"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com