NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt thế Đan Vương ở đô thị - Chương 39 Đừng bao giờ đắc tội với phụ nữ

  1. Home
  2. Tuyệt thế Đan Vương ở đô thị
  3. Chương 39 Đừng bao giờ đắc tội với phụ nữ
Prev
Next

Chương 39: Đừng bao giờ đắc tội với phụ nữ
Tô Nhược Tuyết rất tức giận.
Tức giận vì người bán hàng không có mắt nhìn này đã không tin cô!
Càng tức giận hơn là vì Trương Phàm lại giả làm người giàu có!
Nghĩ đến những lời độc đoán mà Trương Phàm đã nói với cô lúc trước… Nghĩ đến số phận đáng thương của chính mình, cô tràn đầy oán hận và không đành lòng.
Tại sao!
Tại sao một cuộc hôn nhân như trò đùa tré con này lại trói buộc cô đến hết cuộc đời chứ?
Chẳng lẽ bời vì Trương Phàm là người của nhà họ Trương?
Cho dù Trương Phàm là phế vật mà nhà họ Trương không muốn chứa chấp, cô cũng không thể từ chốỉ?
Cô không tin, cô thật SƯ không tin!
Nếu cô không thể đỉ theo con đường của Trương Tân, cõ thật sự không còn con đường nào khác để đi sao?
Không, bây giờ cô nhìn thấy vô số con đường, dù sao cô cũng không phải vô cớ mà không sợ thế lực Trương gia, cô đây đều có thể tự dựa vào sức mình.
Hơn nữa cô tin rằng chỉ cần một số người nhìn thấy được ngoại hình của cô, cô chắc chắn sẽ trớ thành một mỹ nhân vạn người mê!
“Trương Phàm, anh không thế khống chế cuộc đời của tôi!”
“Vận mệnh của Tô Nhược Tuyết tôi chỉ có thế do tôi nắm giữ!”
Ánh mắt Tô Nhược Tuyết tràn đầy quyết tâm, sau đó cô đì theo anh đến phòng giao dịch.
“Tôi muốn chiếc xe này!” Tô Nhược Tuyết thẳng thừng nóì, muốn chặn đường của Trương Phàm.
Dù cho Trương Phàm có khả năng mua chiếc xe này hay không, anh cũng phải làm mọi cách để không cho Trương Hâm vui vẻ.
Chỉ cần Trương Phàm không vui, cô đều rất vui vẻ.
Trương Phàm mỉm cười nhìn biểu hiện của Tô Nhược Tuyết!
Anh có lẽ đã đoán được tằm lý hiện tại của Tố Nhược Tuyết… Thật ra, nói thế nào đi chăng nữa, nếu Tô Nhược Tuyết có thế biết điều, làm cho anh cảm thấy thoải mái, đừng làm chuyện gì khiến anh ghê tờm thì anh thật sự rất muốn để cho Tô Nhược Tuyết được tự do.
Nhưng Tô Nhược Tuyết lại cứ nhất định phải đối đầu với anhỉ
Vậy thì chỉ có thế đế cho anh đùa vui mà thôi. Cứ coi như hướng một chút quả ngọt sau khi gieo trồng đi…
“Thực xin lỗi, thưa cô, anh này sẽ là người quyết định trước!” Nhân viên bán hàng thầm than phiền trong lòng, tại sao cô ấy lại bị cuốn vào cuộc tranh chấp giữa hai người này cơ chứ?
Tuy nhiên, giống như lựa chọn vừa rồi của cô ấy, bây giờ cô ấy cũng đang đứng về phía Trương Phàm…
Bời vì dù sao cô ấy cũng muốn xem xem Trương Phàm có khả năng mua được chiếc xe này hay không!
Đừng hỏi tạỉ sao, đó chính là trực giác của phụ nữ!
“Cô…” Tô Nhược Tuyết tức giận.
Trương Phàm còn chưa có động thái gì nhưng cô đã bị nhân viên bán hàng này “vả” liên tiếp hai lần, thật không hợp lý chút nào!
“Cô ở đây đế ký tên sao?” Trương Phàm cảm thấy buồn cười, đong thời anh cũng cảm thấy người bán hàng này thật sự rất thú vị.
Dù sao thì khí chất của Tô Nhược Tuyết rất mạnh mẽ. Có thể giữ vững lập trường của mình bất chấp khí chất của Tỏ Nhược Tuyết như vậy… Sự kiên định này, tính cách này… Đột nhiên anh cảm thấy cô gái này chỉ là một nhân viên bán hàng thì có chút uống phí.
Tân Nhạc Khang cần đủ tất cả các loại nhân tài, đặc biệt là mảng phát triển thị trường. Trương Phàm cảm thấy không thể chỉ dựa một sản phẩm mà có thế đè bẹp được các đối thú được.
Đó chỉ là những điều cơ bản để xác định điếm xuất phát của anh cao bao nhiêu.
Còn nó có thế bay cao đến mức độ nào phụ thuộc vào hoạt động tiếp thị.
“Vâng thưa anh!” Nhân viên bán hàng gật đầu, hoàn toàn không đế ý đến ánh mắt càng ngày càng lạnh lùng của Tô Nhược
Tuyết.
“Tôi trả bớn trăm triệu! Tôi muốn chiếc xe này!” Tô Nhược Tuyết lựa chọn tăng giá, kích hoạt khả năng vung tiền của mình!
Nhân viên bán hàng rùng mình một cái, nhìn bằng mắt thường vần có thể thấy rõ.
“Hợp đồng vân là ba trăm sáu mươi triệu, số dư còn lạỉ sẽ là của cỏ hết!” Tỏ Nhược Tuyết thấy nhân viên bán hàng có phản úng, lập tức bổ sung thêm ít tiền tip.
Trương Phàm dừng tay… Anh không nói gì, rất tò mò không biết nhân viên bán hàng sẽ phản ứng như thế nào.
“Xin lồi, thưa cô!” Người bán hàng nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi nghiến răng nói.
Trương Phàm mỉm cười!
Tỏ Nhược Tuyết sửng sốt!
Cô ấy chỉ là người bán hàng thôi mà, ngay cả khi bán được một con xe loại G vớì cấu hình cao nhất thì cũng nhận được bao nhiêu hoa hồng cơ chứ?
Thua xa so với bốn mươi ngàn tiền tip này!
Nhưng cô ấy đã từ chối!
Tỏ Nhược Tuyết cảm thấy bây giờ mình như là một nhân vật phản diện… đang tự mình làm đủ loại trò ngu ngốc.
Thế nhưng, vì cô đã biến mình thành một kẻ ngốc, cò cũng không ngần ngại tiếp tục!
Nhưng mà, không thể cứ tiếp tục tăng giá.
Cô không quan tâm đến việc thử lòng nhân viên bán hàng nữa, và cô cũng không muốn làm hạ thấp giá trị của nhân viên bán hàng.
Tô Nhược Tuyết khoanh tay lạnh lùng nhìn, cô muốn xem Trương Phàm sẽ lấy cớ gì đế nói rằng sẽ không được mua chiếc xe này!
Cò cũng muốn xem khuôn mặt của nhân viên bán hàng sẽ thay đối như thế nào sau khi biết thông tin này.
“Tòi chuyển tiền thanh toán hóa đơn được không?” Trương Phàm mở miệng, khồng thể để nhân viên bán hàng tiếp tục gánh vác mọi thứ.
“Được, thưa anh!” Lúc này nhân viên bán hàng cũng rất e ngại, cô ấy biết rất rõ, một khi
Trương Phàm không trả được tiền thì tất cả những khăng khăng trước đây của cô ấy sẽ trờ thành trò hề ngu ngốc.
Trương Phàm mỉm cười, lập tức bắt đầu chuyến tiền…
Anh đã âm thầm gửi tin nhắn cho Hứa Vân.
Bây giờ tiền đã được chuyển đến, anh không hề gặp bất cứ khó khăn gì khỉ thanh toán các hóa đơn.
Cho nên, trong ánh mắt khó tin của Tó Nhược Tuyết, Trương Phàm đã thanh toán hóa đơn thành cõng!
Nhân viên bán hàng đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, trên mặt nở nụ cười:
“Tiên sinh, anh chờ một chút, tiếp theo vần còn một số thủ tục cần xử lý, còn cả biến số xe nữa… Sẽ mất một lúc nhưng cũng sẽ rất nhanh thôi!”
“ừm!” Trương Phàm gật đầu.
Nhân viên bán hàng ngay lập tức lấy hợp đồng và biên lai rồi làm việc của mình.
‘Anh, anh lấy tiền ở đâu ra?” Tô Nhược Tuyết vần còn sửng sốt.
“Tôi không cần phải báo cáo tiền cho cô! Hay trong mẳt cô tôi luôn là cậu bé tội nghiệp bị đuổi ra khỏi gia đình và không ai quan tâm hay hỏi han gì?” Trương Phàm cười nhẹ, vẻ mặt đầy khinh bí:
“Đừng cứ nhìn người khác bằng ánh mắt định kiến đó, mọi thứ rồi cũng sẽ thay đổi thôi!”
“Trương Phàm!” Tô Nhược Tuyết hít sâu một hơi rồi nói: “Đừng tự mãn, chẳng qua cũng chỉ là vài trăm triệu, không đáng để anh kiêu ngạo đến thế đâu!”
“Tỏi kiêu ngạo á? Đó là rắc rối mà cò gây ra cho tôi, được chưa?” Trương Phàm nhún nhún vai, cười nói:
“Cô nóng lòng muốn thoát khỏi tôi đến vậy sao? Tôi đang chờ ngày cô thành công đấy! Tôi có rất nhiều thời gian nhưng… không biết cô còn có thể giữ được cái vẻ mặt đó được bao lâu nhí?”
“Trương Phàm, tên khốn kiếp!” Tô Nhược Tuyết tức giận dậm mạnh chân, cố gắng ra vẻ mạnh mẽ:
“Anh chờ đấy! Tôi sẽ cho anh phải cảm thấy hối hận khi đắc tội với một người phụ nữ như tỏi!”
“Ha ha, tôi sợ ghê! Tôi đang chờ đây này!” Trương Phàm bước lên phía trước, đột nhiên đưa tay nhéo cằm Tô Nhược Tuyết:
“Tuy nhiên, cô nên nhớ rằng cô là người phụ nữ của tồi, và điều này mãi sẽ không thay đổi cho đến khi cỏ thoát khỏi tỏi! Cho nén, nhớ rõ thân phận cúa mình, nếu cô làm sai hoặc đi sai đường, Tô gia… sẽ bị diệt vong!”
Tô Nhược Tuyết ngỡ ngàng nhìn Trương Phàm đang độc đoán và áp bức khiến cô như một con cừu nhỏ, trong lòng cô sang chấn không hề nhẹ.
Khi tỉnh táo lại, cô phát hiện Trương Phàm đã rời đi rồi!
“Trương Phàm!” Tô Nhược Tuyết nghiến răng, ánh mắt đầy oán hận.
Tiếp theo đó cò cũng bỏ đỉ. Còn ở đây làm gì nữa? cỏ chợt nhận ra, cho dù cô có thắng Trương Phàm trong việc mua xe cũng không mang lại ý nghĩa gì lớn lao gì.
Vì vậy, không cần phải lãng phí thời gian nữa!
Cô cần tìm một người có thể đối phó với Trương Phàm và không sợ nhà họ Trương mà đứng ra bênh vực cô…
Và trước đó… Cô phải đế cho Trương Phàm trải nghiệm cảm giác kẻ thù ở khắp nơi xung quanh là thế nào.
Vì vậy Tô Nhược Tuyết – người vừa bước ra từ cửa hàng 4S đã đăng một bài viết lên trana cá nhân của mình…

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 39 Đừng bao giờ đắc tội với phụ nữ"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com