Tuyệt thế Đan Vương ở đô thị - Chương 43 Bên trong và bên ngoài viện
Chương 43: Bên trong và bên ngoài viện
Trương Phàm biết Chúc Tinh Tinh sẽ hỏi như vậy.
Cho nên hắn trả lời cũng rất dứt khoát: “Những thứ này đều là nguyên thạch phỉ thuý tôi chọn ra từ các cửa hàng khác nhau!”
“Mà nguyên thạch phỉ thuý tôi cung cấp cho bọn họ, đều là cố ý báo sai!”
“Hèn chi lúc trước Trần Thiếu Sơn nổi giận đùng đùng muốn đập xe anh!” Trên mặt Chúc Tinh Tinh tràn đầy vả giật mình.
Có lẽ số tiền nguyên thạch phỉ thuý này đổi với Trần Thiếu Sơn mà nói thật sự không tính là gì.
Nhưng đây rõ ràng không phải là vấn đề tiền nhiều hay ít!
Đây là vấn đề thể diện!
Càng là vấn đề ai bị ai chơi.
Đổi lại là cô, cô thoáng đặt mình vào một chút, cô cảm thấy cũng sẽ tức giận giống như Trân Thiếu Sơn.
“Những nguyên thạch này đều mở ra ngọc bích sao?” Chúc Tinh Tinh nhìn chằm chằm Trương Phàm hỏi.
“Cô đoán xem!” Trương Phàm chớp chớp mắt.
Trương Phàm khinh thường việc nói dối, nhưng hắn lại không thế nói cho Chúc Tinh Tinh biết tình hình thực tế, cho nên chỉ có thể trả lời vấn đề này như vậy.
Chúc Tinh Tinh có chút không nói nên lời, nói: “Anh dẫn tôi đến đây, để tôi nhìn thấy những thứ này, chắc chắn không phải là muốn tôi nói cho Trần Thiếu Sơn anh mới là người thắng cuối cùng, đúng chứ?”
“Nói chuyện với người thông minh thật sảng khoái!” Trương Phàm vừa cười vừa nói: “Tôi muốn càng nhiều nguyên thạch, càng nhiều càng tốt, không giới hạn! Nhưng xem ra Nam Tuyền bây giờ đã không còn nguyên thạch mà tôi muốn nữa!”
“Cô khẳng định có đường, đúng không!”
“Chắc chắn là có, nhà chúng tôi chính là làm cái này!” Chúc Tinh Tinh tự tin cười, sau đó nói với hắn: “Tôi có thể giúp anh, nhưng tôi có thế được cái gì chứ?”
“Chẳng lẽ thu hoạch được hào cảm cùng với án tình của tôi còn chưa đủ sao?” Trương Phàm cười híp mắt nói: “Hơn nữa, con đường này, tôi cũng không phải là tìm không thấy, chỉ là không có thu hoạch thuận lợi như cô bên này mà thôi, không phải sao?”
“Tôi muốn cụ thể hơn!” Chúc Tinh Tinh nhìn chằm chằm Trương Phàm, nghiêm túc nói.
“Vậy bye bye cô!” Trương Phàm nhìn thấy Trình Dũng xuất hiện, biết nguyên thạch mà mình chọn bây giờ đã được mua toàn bộ về, hắn trực tiếp lên xe.
Chúc Tinh Tinh ngây ngấn cả người!
Vừa rồi Trương Phàm, hẳn là cầu cô làm việc hoặc là muốn trợ phải không?
Cô mặc cả một phen, điều này không phải rất bình thường sao?
Cái này cũng quá tùy hứng đi?
“Này!” Chúc Tinh Tinh bước lên phía trước gõ cửa xe Trương Phàm nói: “Tiền tôi trả hết, chia một nửa phỉ thuý cho tôi!”
“Thế nào!”
“Không được tốt lắm!” Trương Phàm lắc đầu.
Hắn chỉ muốn thông qua Chúc Tinh Tinh tiếp xúc được với càng nhiều nguyên thạch phỉthuý mà thôi.
Nhưng hắn không có ý định chia phỉ thuý cho Chúc Tinh Tinh, dù sao bất cứ khối phỉ thuý nào đối với hắn mà nói đều có tác dụng rất lớn.
Hơn nữa, Chúc Tinh Tinh chỉ bỏ tiền ra mà thôi.
Tiền, Trương Phàm thật đúng là không để vào mắt.
“Anh!” Chúc Tinh Tinh không nghĩ tới cô đã đưa ra loại điều kiện này, mà vẫn bị từ chối không chút do dự, cô lập tức có chút tức giận: “Trương tiên sinh, anh không sợ tôi đem năng lực chọn nguyên thạch phỉ thuý của anh nói ra ngoài sao?”
“Đến lúc đó, bất kể anh có đi đâu, chỉ sợ đều rất khó mua được nguyên thạch phỉ thuý mà bản thân ngưỡng mộ!”
Trong mắt Trương Phàm chợt lóe lên sự lạnh lùng, nhiệt độ xung quanh gần như hạ thấp xuống trong nháy mắt: “Nếu cô dám làm như vậy, cô nhất định sẽ phải hối hận!”
Nói xong, Trương Phàm trực tiếp khởi động xe phóng đi.
Chúc Tinh Tinh đứng tại chỗ, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.
“Ai vậy ạ?”
“Khương Nhạc Nhạc!” Chúc Tinh Tinh lấy điện thoại ra gọi cho Khương Nhạc Nhạc:
“Cô ở đâu? Bây giờ tôi muốn gặp cô được không? Đúng, ngay bây giờ!”
“Nhất định phải gặp cô!”
“Tiên sinh!” Trình Dũng ngồi ở ghế lái phụ của Trương Phàm nhẹ nhàng nói: “Nơi sản xuất chủ yếu nguyên thạch phỉ thuý là Myanmar, trong nước cũng có một ít mỏ phỉ thuý, nhưng số lượng không nhiều, ngoại trừ các thị trường nguyên thạch phỉ thuý bên ngoài thành phố thì ở Vân Điền là có nhiều nguyên thạch phỉ thuý nhất!”
“Nếu như có thế trực tiếp đi Myanmar, đương nhiên sẽ đạt được nhiều hơn, tình huống cụ thế bên kia là gì tôi không rõ lắm, nhưng nếu như tiên sinh anh cần thì tôi có thế giúp anh hỏi thăm một chút!”
“ô? Cậu có tâm rồi!”
“Vậy thì đi hỏi thăm đi, càng chi tiết càng tốt!” Trương Phàm không từ chối ý tốt của Trình Dũng.
“Tiên sinh cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ lấy tốc độ nhanh nhất thời gian ngắn nhất cho anh một cái kết quả hài lòng!” Trình Dũng vội vàng gật đầu.
“Ừ!” Trương Phàm gật đầu.
Trình Dũng, không tệ!
Bên cạnh hắn thật đúng là cần một người có thể làm việc.
Lại quan sát cấn thận thêm, nếu như Trình Dũng thật sự có thế dùng, vậy thì cho cậu ta chút chỗ tốt.
Rất nhanh, Trương Phàm về tới viện Táy Giao, xe tải cũng đi theo tới.
“Chuyển toàn bộ nguyên thạch đến hậu viện đi!” Trương Phàm tạm thời che chắn trận pháp ở cửa chính.
Trình Dũng lập tức kêu mọi người bắt đầu vận chuyến, ngay cả bản thân cậu ta cũng tự mình động tay.
Khi cậu ta mang một khối nguyên thạch phỉ thuý tiến vào sân, thì đột nhiên sợ ngây người.
Bởi vì ngoài sân cùng với trong sân dường như là hai thế giới khác nhau, ở đây, linh khí ở đây lại nồng đậm như vậy!
Chỉ là thoáng hít thở, cậu ta cũng cảm giác thu được linh khí nhiều hơn nhiều so với bản thân cậu ta bình thường vất vả khổ sở hấp thu.
Thế nhưng, cậu ta không dám hỏi, chỉ là vừa chuyển nguyên thạch phỉ thuý vừa tham lam hút nhiều thêm vài ngụm linh khí, nhất thời thật giống như chiếm tiện nghi thật lớn, hạnh phúc đến mức sắp bay lên.
Trương Phàm thật ra thấy được những phản ứng này của Trình Dũng, nhưng hắn không nói gì.
Đối với cố võ giả mà nói, có thế cảm nhận được linh khí thay đổi bên này, rất bình thường.
Dù sao bọn họ cũng thu nạp linh khí đế tăng cường sức mạnh cho bản thân.
Chỉ là người bình thường cảm thấy được sự khác biệt có lẽ chỉ là nơi này không khí trong lòng hơn, tốt hơn thôi!
Cùng với cổ võ giả cảm nhận vẫn là hoàn toàn không giống nhau.
“Tiên sinh, tổng cộng một trăm ba mươi bảy khối nguyên thạch phỉ thuý đều ở đây!” Cuối cùng cũng đem hết tất cả nguyên thạch phỉ thuý đều vận chuyển đến hậu viện, Trình Dũng lúc này nói với Trương Phàm đang nằm ở trên ghế tựa giống như đang ngủ
“Được, cậu vất vả rồi!” Trương Phàm không mở mắt, chỉ khoát khoát tay: “Nhanh đi hỏi thăm chuyện lúc trước đi!”
“Váng, tiên sinh.” Trình Dũng gật gật đầu, lưu luyến không rời cáo lui.
Một mực thối lui đến ngoài sân, ra cửa lớn, cậu ta cảm nhận được linh khí ngoài sân, cái loại cảm giác tương phản này khiến cả người cậu ta khó chịu.
Không có sự tương phản thì sẽ không có sự tổn thương.
Ngẫm lại linh khí trong viện, theo Trình Dũng đó thật sự là thiên đường!
Chờ đến khi Trình Dũng rời đi, Trương Phàm khởi động trận pháp ở cửa chính.
Sau đó hắn bắt đầu cắt đá.
Một trăm ba mươi bảy khối nguyên thạch phỉ thuý, tự nhiên tất cả đều có phỉ thuý.
Cho nên chẳng mấy chốc, trước mặt Trương Phàm đã có một đống lớn phỉ thuý màu xanh biếc, đẹp chói mắt.
Trương Phàm không nói hai lời, trực tiếp phân ra một nửa phỉ thuý, tăng cường tụ linh trận.
Linh khí trên địa cầu mỏng manh, nhưng cũng không phải là không có.
Chỉ cần uy lực của tụ linh trận mạnh, nồng độ linh khí ở đây thật đúng là có thế một trình độ vô cùng khoa trương.
Cho nên chỉ cần có điều kiện tăng cường tụ linh trận, đây là chuyện cần kiên trì lâu dài.
Một nửa nguyên thạch phỉ thuý khác, Trương Phàm đều nghiền ép thành bột phấn, trực tiếp đưa vào bên trong linh điền.
Vừa mới bận rộn xong những thứ này!
Điện thoại reo lên.
Hoa Vân gọi tới.
“Alo!” Trương Phàm lập tức nghe máy, Hoa Vân giúp hắn rất nhiều, lần này lại lấy ra hơn ba ngàn vạn.
“Trương tiên sinh, anh đang có nhà không? Tôi… cha tồi muốn gặp anh một lần!” Trong giọng
nói của Hoa Vân tràn đầy bất đấc dĩ.