NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt thế dược thần - Chương 164

  1. Home
  2. Tuyệt thế dược thần
  3. Chương 164
Prev
Next

Lấy Lạc Hoa Phiêu Linh Kiếm đối địch, vừa tiết kiệm nguyên lực, cũng làm tê dại đối thủ, cớ sao mà không làm?

Diệp Viễn mặc dù bây giờ lửa giận ngút trời, nhưng cũng không đánh mất lý trí.

Là người của hai kiếp, nếu như ngay cả điểm này lòng dạ hăn cũng không có, vậy cũng có nghĩa là sống uổng phí một lần rồi.

Lạc Hoa Phiêu Linh Kiếm được tạo ra bằng cách mô phỏng hoa rơi, đáng coi trọng ở tùy phong tùy tính, phiêu dật tự nhiên, vô cùng tiết kiệm nguyên lực.

Đương nhiên, Lạc Hoa Phiêu Linh Kiếm cũng không phải là không có khuyết điểm, khuyết điểm chính là lực cỏng kích không đủ.

Có điều ở tình huống như vậy, Diệp Viền không cần lực công kích quá cao.

Hắn lợi dụng thản pháp phiêu dật linh động, thỉnh thoảng khiến cho những học viên này tạo thành một chút tốn thương, một lúc sau, sức chiến đấu của bọn họ liền giám xuống khá nhiều.

“Ôi chao! Cánh tay của ta!”

‘A! Bắp đùi của ta!’

Tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt, trong lúc bất giác, trên người những quản sự học viên này đĩ nhiên đều mang theo thương thế không hề nhỏ.

“Tên tiểu tử này rốt cuộc là quái vật gì? Nguyên Khí tầng sáu mà mạnh mẽ như thế này!”

“Dừng tay! Dừng tay! Chúng ta nhận thua!”

“Đúng vậy, nhanh dừng tay, chúng ta nhận thua!”

Một người dẫn đầu, tinh thần của những người khác lập tức tan rã, rất nhanh đã nộp khí giới đầu hàng.

Đột phá Nguyên Khí tầng sáu, Diệp Viễn Nguyên Khí cảnh bên trong khó đi nữa tìm tới địch thủ.

Diệp Viễn đương nhiên sẽ không phát điên đến đem tất cả mọi người giết, thấy những người này có ý nhượng bộ, hắn mặt không thay đổi vứt bỏ kiếm trong tay, đi tới nội viện.

Theo tay nắm lấy một tên ở bên trong viện làm việc vặt cho các học viên, cưỡng bách hắn dẫn đường, Diệp Viễn đi tới vị trí Lâm Thiên Thành

Diệp Viễn một cước đá văng cửa lớn, bên trong nhà cũng đã rỗng tuếch, không thấy Lâm Thiên Thành.

Cửa sau mở rộng ra, Lâm Thiên Thành hiển nhiên trốn ở nơi này.

Diệp Viễn cười lạnh một tiếng, xuất ra một đoạn Dẫn Hồn Hương, đi tới trước bàn đọc sách tiện tay cầm lên một quyến sách dẫn hỏa, Dẫn Hồn Hương hóa thành một luồng khói xanh, theo gió mà đi.

Võ giả thần hồn cường đại, bọn họ thường xuyên dừng lại nơi đây, sẽ lưu lại hơi thở thuộc về linh hồn của mình, Dẫn Hồn Hương có thể nhận ra loại hơi thở của linh hồn này cũng tăng thêm tính truy lùng.

Cường đại võ giả lúc chạy trốn sẽ che giấu hơi thở của linh hồn mình, cho nên tác dụng của Dẫn Hồn Hương cũng không lớn, kiếp trước

Diệp Viễn chẳng qua là cảm thấy thú vị nên mới nghiên cứu một phen.

Nhưng Lâm Thiên Thành hiển nhiên sẽ không ấn núp hơi thở của linh hồn, bất luận hẳn trốn tớl chỗ nào cũng vô ích.

Biều hiện của Diệp Viễn thật sự khiến Lâm Thiên Thành kinh ngạc, báy tám tên Nguyên Khí tầng chín, cứ như vậy bị hắn đánh bại nhứthái dưa thái rau!

Mặc dù hắn không cho rằng Diệp Viễn thật sự có thế đánh bại hẳn, nhưng chí ít, Diệp Viễn đã liều mạng thực lực với hắn!

Lâm Thiên Thành là cái loại điển hình của những kẻ chuyên bắt nạt kẻ yếu, cho nên hắn lựa chọn chạy trốn.

Diệp Viễn đã làm huyên náo phòng tạp sự, chỉ cần giáo viên biết chuyện này, kết quả là hắn nhất định bị khai trừ, cho nên hắn cũng không cần phải liều mạng với Diệp Viễn.

Hắn bây giờ sẽ đi ra ngọn núi phía sau tố cáo lão sư!

“Thật là một tên tiểu tử không có đầu óc! Thiên tài thì thế sao chứ? Còn không phải bị Lâm Thiên Thành ta chơi đùa cho tới chết?”

Hắn nghĩ tới chỗ này liền đắc ý, nụ cười trẽn mặt Lâm Thiên Thành làm sao cũng không thể che giấu được.

Lâm Thiên Thành vì đắc ý nẽn không có chú ý tới, một luồng khói xanh xoay mấy vòng trên đỉnh đầu hắn, biến mất không thấy gì nữa.

Sau một khắc, nụ cười của Lâm Thiên Thành như đông cứng ở trên mặt, bởi vì con đường phía trước của hắn bị người ta chặn lại, mà kẻ ngăn trở hắn chính là cái người kia, chính là Diệp Viên đáng giận!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 164"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com