NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt Thế Long Thần - Chương 69 Bất ngờ đạt được Ngưng Đan Cảnh

  1. Home
  2. Tuyệt Thế Long Thần
  3. Chương 69 Bất ngờ đạt được Ngưng Đan Cảnh
Prev
Next

Chương 69: Bất ngờ đạt được Ngưng Đan Cảnh
Trong lòng Hầu Hiểu Linh thầm mắng Dương Phàm là đồ lưu manh, cô ta nhìn chằm chằm hắn bằng ánh mắt đầy xem thường.
Dương Phàm đã tỉnh ý nhận ra nét mặt của cô ta, hắn nở một nụ cười xấu xa.
Hầu Hiểu Linh có khuôn mặt thanh tú, tuy không phải kiểu xỉnh đẹp tuyệt trần như Vương Lệ Trữ hay Tô Mộng Dao, nhưng cũng có một vẻ đẹp riêng.
Đặc biệt là đôi mắt mơ màng của cô ta, rất có sức hấp dẫn.
Cô ta có mái tóc ngắn ngang vai, mặc quần jean màu xanh da trời phối với áo phông trắng, bên ngoài khoác một chiếc lụa mỏng, trông rất năng động.
Thân hình hơi gầy của cô ta cũng khiến người ta phải xiêu lòng.
Dương Phàm trực tiếp ném quả câu thuỷ tính vào ngọc bội không gian.
Hắn nói với Hầu Hiểu Linh: “Bây giờ đã tìm ra nguồn gốc của tà khí, đã đến lúc loại bỏ khí âm sát trong cơ thể cô.”
Hầu Hiểu Linh gật đầu, duỗi tay ra trước
mặt Dương Phàm.
Lúc nãy ở Bách Thảo Đường, cô ta đã thấy Dương Phàm loại bỏ tà khí cho ba mình như vậy.
“Không thể làm như vậy được.” Dương Phàm nghiêm túc nói: “Tà khí trong cơ thể ba cô được tạo ra do tiếp xúc gần, hoàn toàn khác với đẳng cấp tà khí trong người cô.”
Hầu Hiểu Linh hơi cau mày, nói: “Vậy tôi phải làm gì?”
Dương Phàm do dự một chút, sau đó nói: “Phải cởi quần áo.”
Trái tỉm Hầu Hiểu Lỉnh run lên, cởi quần áo? Làm vậy sao được? Trai đơn gái chiếc mà làm thế đúng là xấu hổ chết đi được.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt xỉnh đẹp của cô ta đỏ bừng: “Nhưng mà… không còn cách nào khác sao?”
Dương Phàm lắc đầu nói: “Tà khí đã xâm nhập vào các cơ quan nội tạng của cô, muốn loại bỏ thì rất phức tạp.”
“Nếu không loại bỏ hoàn toàn, cô có thể bị đột tử bất cứ lúc nào.”
Hầu Hiểu Linh ngượng ngùng cúi đầu, suy
nghĩ một lát, nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.
Cô ta nhẹ nhàng hỏi: “Nếu giữ lại tà khí trong cơ thể thì chuyện gì sẽ xảy ra.”
Cô ta cũng biết câu hỏi này có chút ngây thơ, nhưng cô ta vẫn muốn hỏi.
Dù sao thì việc cởi quần áo trước mặt một người đàn ông xa lạ có chút xấu hổ.
Dương Phàm nhìn cô ta, giải thích: “Lúc đầu thì cả người vô lực, dễ bị lạnh, giống như ba cò, bảy ngày sau cả người sẽ đen sạm, cơ thể cứng đờ.”
“Thêm bảy ngày nữa da sẽ lở loét, bắt đầu rụng tóc, có thể tổn hại đến tâm trí, trở nên điên dại, còn bảy ngày nữa…”
“Được fôí, được rồi, đừng nói nữa.”
Dương Phàm còn chưa kịp nói xong, cả người Hầu Hiểu Linh đã run ray, cắt ngang lời nói của hắn.
Dương Phàm xấu hổ cười nói: “Yên tâm, tôi sẽ không chạm vào cô.”
Nghe vậy, Hầu Hiểu Lỉnh hơi thả lỏng, nhưng trong lòng lại cảm thấy không vui.
Nóỉ như vậy là có ý gì, không phải là đang
xúc phạm người khác sao?
Không chạm vào cò ta là sao, dù sao cô ta cũng là một người đẹp, không phải hắn đang coi thường sức quyến rũ của cô ta hay sao?
Tất nhiên, tốt nhất là không nên chạm vào, mặc dù nói như vậy có chút tổn thương.
“Vậy… anh… xoay người sang chỗ khác đi.”
Cuối cùng Hầu Hiểu Linh cũng chịu khuất phục, dù sao thì những triệu chứng mà Dương Phàm đê cập quá đáng sợ.
Cả người sẽ đen sạm, làn da lở loét, còn có thể phát điên, đây là điều mà một cô gái yêu cái đẹp không thề chấp nhận được.
Dương Phàm không nói thêm gì nữa, hắn quay người lại, quay lưng về phía Hầu Hiểu Lỉnh.
Một lúc sau, giọng nói của Hầu Hiểu Linh vang lên.
“Như vậy được chưa?”
Dương Phàm xoay người lại thì thấy Hầu Hiểu Linh đang nằm trên giường chỉ mặc một bộ đồ lót màu hồng.
Da trắng như pha lê, sáng bóng như ngọc, hắn không nhịn được nuốt nước bọt.
Dù sao đây là lần đầu tiên hắn nhìn một người phụ nữ một cách toàn diện như vậy nên khó tránh khỏi cảm giác có chút không quen.
Khuôn mặt Hầu Hiểu Linh đỏ bừng vì xấu hổ, hơi quay người sang hướng khác.
Dương Phàm lấy châm bạc ra, dùng khí điều khiển châm, đâm ba mươi sáu cây châm bạc vào cơ thể Hầu Hiểu Linh.
Thấy Hầu Hiểu Linh đã xấu hổ như vậy, hắn cũng không lại gần nữa, trực tiếp dùng khí điều khiển châm, tránh làm cho cô ta càng thêm xấu hổ.
Sau khi ba mươi sáu cây châm bạc được đâm vào các huyệt đạo chính, Dương Phàm cảm nhận được sự dao động trong cơ thể Hầu Hiểu Linh, một luồng khí lạnh lẽo đang phản kháng kịch liệt, vô cùng bài xích sự xâm nhập của kim bạc.
Dương Phàm sử dụng Thiên Huyền Công, truyền linh khí vào trong châm bạc, cưỡng ép áp chế lực bài xích kia xuống.
Khí âm sát tựa như có linh trí, thấy không thể chống lại Dương Phàm, nó nhanh chóng xông thẳng về phía đầu tìm của Hầu Hiểu Lỉnh.
Dương Phàm tăng cường phóng thích linh
khí, cố gắng ngăn chặn sự di chuyển của khí âm sát.
Một luồng linh khí cuồn cuộn xông vào cơ thể Hầu Hiểu Linh, lập tức tan biến như muối bỏ bể.
Dương Phàm giật mình, thấp giọng lẩm bẩm: “Tại sao lại như vậy?”
Sư phụ Huyền Cơ đạo trưởng đã từng nói hắn là Linh Thể Tiên Thiên, lỉnh khí trong cơ thể hắn là sự tồn tại mạnh mẽ nhất trên thế giới, làm sao có thể bị khí âm sát này hấp thu.
Tịnh tâm ngưng tụ linh khí, Dương Phàm cảm nhận được tình hình bên trong cơ thể Hầu Hiểu Lỉnh.
Kỳ lạ thay, không chỉ linh khí của hắn bị hấp thu, mà ngay cả khí âm sát trong cơ thể Hầu Hiểu Linh cũng bị thứ gì đó hấp thu.
Trong cơ thể Hầu Hiểu Linh không còn chút khí âm sát nào nữa.
Trong khỉ đó, thứ không rõ là gì kia vẫn đang không ngừng hút lấy linh khí trong cơ thể Dương Phàm một cách tham lam.
Hầu Hiểu Linh giống như cảm nhận được thứ gì đó, vẻ mặt không thể tin được.
Đương nhiên Dương Phàm có thể thu hồi
lỉnh khí, nhưng nếu làm như vậy, cơ thể Hầu Hiểu Linh sẽ phải chịu phản phệ ở mức độ nhất định.
Vê phần phản phệ nghiêm trọng đến mức nào thì hắn không xác định được.
Dương Phàm lại gia tăng phóng thích lỉnh khí, muốn áp chế lực lượng hấp thu kia, thu hồi linh khí đã mất của mình. Đáng tiếc, lực lượng đó căn bản không sợ bị áp chế, đã hút hết linh khí mà Dương Phàm phóng vào.
“Mẹ kiếp.”
Dương Phàm chửi thề, Lân này hắn bị lỗ to rồi.
Hắn vội vàng từ bỏ ý định thu hồi lỉnh khí đã bị hút mất, vội vàng rút châm bạc ra, cắt đứt đường liên kết giữa hai người.
Dương Phàm cảm thấy chóng mặt, cảm giác như cơ thể bị hút cạn.
Ngược lại Hầu Hiểu Lỉnh trông rất thỏa mãn, cảm nhận được trong cơ thế mình thoải mái khó tả, trong lòng vui mừng khôn xiết.
“Tôi trở thành võ giả rồi à?”
Cô ta ngạc nhiên ngồi dậy, nhìn Dương Phàm và hỏi.
Dương Phàm rất không vui nói: “Cô có thể mặc quần áo vào trước được không?”
Sau đó Hầu Hiểu Linh mới nhớ ra mình chỉ mặc một bộ đồ lót, khuôn mặt lập tức đỏ bừng, nhanh chóng nhặt quần áo bên cạnh mặc vào.
Sau khỉ mặc quần áo xong, cô ta cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ trong cơ thể mình, lại hỏi: “Có phải tôi trở thành võ giả rồi không?”
Dương Phàm không để ý đến cô ta, lặng lẽ tự hỏi.
Có lẽ khi âm sát trong cơ thể Hầu Hiểu Linh vừa đạt đến giới hạn.
Lỉnh khí của hắn là khí thuần dương, vò tình dung hợp với khí âm sát trong cơ thể Hầu Hiểu Linh, trực tiếp trở thành đan điền của Hầu Hiểu Linh.
Nhìn tu vỉ của Hầu Hiểu Linh đã ở Ngưng Đan Cảnh, Dương Phàm đành cười khổ.
Phần lớn đều là tu vỉ mà hắn vừa bị hấp thu trước đó.
“Không chỉ là võ giả, mà còn trực tiếp thăng cấp đến Ngưng Đan Cảnh.” Dương Phàm tức giận nói.
“Ngưng Đan Cảnh?” Hầu Hiểu Linh vô cùng
ngạc nhiên khi nghe những lời của Dương Phàm.
ở Giang Thành, Ngưng Đan Cảnh tuyệt đối là chiến lực đỉnh cao, ngay cả ba cô ta đang là sở trưởng sở cảnh sát cũng chỉ ở nửa bước Ngưng Đan Cảnh.
Hầu Hiểu Linh nhìn Dương Phàm với vẻ mặt biết ơn: “Cảm ơn anh.”
Dương Phàm mỉm cười: “Không có gì, không phải chỉ là một chút tu vi thôi sao, trên người ai cũng vậy thôi.”
Dù có khó chịu đến mấy cũng chẳng có ý nghĩa gì, cũng không thể thay đổi được, chi bằng mỉm cười đối mặt với nó.
Lúc này Hầu Hiểu Lỉnh mới nhận ra, tu vi trong cơ thể cô ta là do hút từ Dương Phàm mà ra.
Cô ta cũng không ngờ Dương Phàm còn trẻ như vậy đã có tu vi Ngưng Đan Cảnh, bây giờ lại bị cô ta hút sạch, vậy thì…
“Anh sẽ không bị tôi hút khô chứ?” Hầu Hiểu Linh cảm thấy vô cùng áy náy nên hỏi.
Dương Phàm mỉm cười nói: “Cô đoán đi.”
Sớm biết như vậy hắn đã không xuống núi, Lân này tu vi chẳng những không có tiến bộ mà
còn bị thụt lùi.
Đôi mắt Hầu Hiểu Linh mở to, không thể tin được nên dùng tay che miệng lại.
“Vậy… vậy anh…”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 69 Bất ngờ đạt được Ngưng Đan Cảnh"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

kết hôn thay thế được chông như ý
Kết hôn thay thế được chồng như ý
Tháng 9 4, 2022
thieu-tuong-vo-ngai-noi-gian-roi-doc-truyen-online
Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi – Doc Truyen Online
Tháng 10 24, 2021
lua-chu-tich-ve-lam-chong-1
Lừa Chủ Tịch Về Làm Chồng
Tháng 10 24, 2021
Tổng Tài  Hoắc Tổng Anh Tàn Nhẫn Lắm
Tổng Tài, Hoắc Tổng Anh Tàn Nhẫn Lắm
Tháng 2 1, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com