NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt Thế Long Thần - Chương 74 Chuyển giao mâu thuẫn

  1. Home
  2. Tuyệt Thế Long Thần
  3. Chương 74 Chuyển giao mâu thuẫn
Prev
Next

Chương 74: Chuyển giao mâu thuẫn
Nghe Hùng sở Sinh nói vậy, Dương Phàm mỉm cười, nhấc chân đi về phía hắn ta.
Mọi người xung quanh đều ngẩn ra, người trẻ tuổi này cũng bá đạo quá rồi.
Không chỉ ra tay ở quán bar Tâm Duyệt mà khi nghe đến tên tuổi của gia tộc Mộ Dung cũng không thèm để ý đến.
Là do hắn có chỗ dựa hay do hắn không biết sợ là gì?
Dù thế nào đi chăng nữa, xét theo thái độ của Dương Phàm, có lẽ hôm nay hắn sẽ không bỏ qua cho đám người Hùng sở Sinh.
Đây là một điều đáng để mọi người cảm thấy may mắn.
Dương Phàm bước đến trước mặt Hùng sở Sinh, giơ tay vồ nhẹ khuôn mặt mập mạp của hắn ta và nói:
“Tôi đã thấy những kẻ bắt nạt người khác nhiều rồi, nhưng tôi chưa bao giờ thấy người nào kiêu căng giống như anh.”
“Chú của anh có biết anh kiêu căng như vậy không?”
Hùng Sở Sinh nằm trên mặt đất, khóe miệng chảy máu.
Hắn ta vẫn giữ thái độ cứng rắn lên tiếng đe dọa: “Hừ, có bản lĩnh thì hôm nay mày giết tao (Ji, nếu khồng khi chú tao đến, cả nhà mày đều sẽ chết.”
“Tao sẽ không để bọn họ chết thoải mái như vậy, tao sẽ hành hạ bọn họ, cho bọn họ biết thế nào là tuyệt vọng, thế nào là sụp đổ.”
Dương Phàm cười khẩy, tát vào khuôn mặt mập mạp của hắn ta.
Hùng Sở Sinh lập tức nôn ra máu, trong máu còn có hai cái răng.
“Bốp, bốp, bốp…”
Dương Phàm tát liên tục mười cái tát làm cho khuôn mặt vốn tròn trịa của Hùng Sở Sinh sưng to hơn, gần như biến thành hình chữ nhật
Răng cũng bị đánh rụng hết.
“Đừng… đừng, đừng đánh nữa, tha cho tôi đi.”
Hùng Sở Sinh bị mười mấy cái tát này đánh cho choáng váng, cảm giác đau nhức trên mặt cộng thêm nỗi đau không thể chịu nổi ở miệng khiến hắn ta phải cầu xin tha thứ.
Nghe Hùng sở Sinh phát ra âm thanh ồ ồ ‘ô, Dương Phàm mỉm cười nói: “Xin lồi, tôi không nghe rõ anh nói gì.”
Ngón tay điếm lên ngực Hùng sở Sinh một cái.
Một tiếng xương gãy vang lên, một chiếc xương sườn của Hùng Sở Sinh đã bị gãy.
Hùng Sở Sinh lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
“Ồn ào.”
Dương Phàm giơ tay tát mạnh vào mặt hắn ta.
Hàm dưới của Hùng sở Sinh bị đánh văng ra, nửa khuôn mặt của hắn ta máu thịt be bét, có lẽ ngay cả mẹ hắn ta cũng không nhận ra hắn ta.
Những tiếng rắc vang lên liên tục, cho đến khi tất cả xương sườn của Hùng sở Sinh dều bị bẻ gãy, Dương Phàm mới dừng tay.
Những người xem bên cạnh gần như không thế nhìn nổi.
Thật sự là ngay cả khi nhìn từ xa cũng thấy đau.
Tô Lâm cũng run lên, ngơ ngác đứng đó, không nói nên lời.
Cô ấy chưa bao giờ nghĩ tới người anh rể thường ngày ngoan ngoãn dịu dàng của mình lại có một mặt như vậy.
Dương Phàm cười cười, đứng lên: “Vừa rồi anh nói muốn đánh gãy tứ chi của tôi phải không?”
Hùng Sở Sinh dùng hết sức lực cuối cùng, cố gắng lắc lắc cái đầu tròn trịa của hắn ta.
Miệng phát ra tiếng ‘ư ư a a’.
Dương Phàm không thèm đế ý tới hắn ta đang nói cái gì.
Chân hắn nhẹ nhàng đạp một cái, cánh tay to của Hùng Sở Sinh lập tức bị ép thành một đống thịt vụn.
Xương cốt của Hùng sở Sinh đều bị nghiền nát, đau đớn gần như khiến hắn ta sụp đổ, hắn ta nằm bất
động trên mặt đất, ánh mắt tuyệt vọng.
“Quản lý Cù đến rồi.”
Trong đám đông, không biết ai đã hét lên một tiếng, mọi ánh mắt dều bị thu hút về phía đó.
Chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp khoảng ba mươi tuổi đang bước đến một cách nhẹ nhàng.
Đi theo sau lưng người phụ nữ xinh đẹp là một người đàn ông trung niên vừa rồi đứng ra hoà giải.
“Có việc gì thì ra ngoài giải quyết, đừng gây rối ở quán bar.”
Giọng nói của Cù Cánh Cánh lạnh lùng, tuy giọng nói của cô ta không lớn, nhưng trong lời nói lại mang theo sự uy nghiêm, một khí thế không thể chối cãi.
Dương Phàm cũng khồng thèm quay đầu lại, giơ chân lên đạp vào ngực người đàn ông mặt vuông.
Một tiếng rắc giòn tan vang lên, một số xương sườn của người đàn ông mặt vuông bị gãy nát.
Chúng đâm vào tim và phối của anh ta.
Người đàn ông mặt vuông hét lên một tiếng thảm thiết, cơ thế co rúm lại thành một cục, không ngừng run rấy.
“To gan.”
Khi Cù Cánh Cánh thấy người này vẫn dám ra tay khi cô ta xuất hiện, cũng không thèm nhìn cô ta một cái, lập tức hét lên một tiếng, khí thế toàn thân bùng phát, đấm một cú đấm về phía Dương Phàm.
Lúc này Dương Phàm vừa quay người lại, Cù Oánh Oánh nhìn thấy khuôn mặt của Dương Phàm, trong lòng giật mình, vội vàng thu tay lại.
Mọi người xung quanh đều khõng hiếu, bọn họ không biết Cù Cánh Cánh đang diễn cái gì, sao lại cố tình thu lại cú đấm đã đánh ra.
Chẳng lẽ người thanh niên này khiến cô ta e ngại?
Cù Cánh Cánh nhìn thấy là Dương Phàm, khóe miệng nhếch lên, là hắn? Sao lại trùng hợp thế?
Trước đó, ông chủ đã dặn dò rất kỹ, tuyệt đối không được đắc tội với thanh niên trước mặt này.
“Xin lồi, tôi không nhìn thấy là anh.”
Cù Cánh Cánh vội vàng cúi thấp người, nói xin lỗi.
Dương Phàm mỉm cười: “Chỉ cần một câu xin lỗi là xong sao? Chúng ta đều là người trưởng thành, cô nên biết không phải cứ xin lồi là có thể thay đổi được chuyện gì.”
Sắc mặt Cù Cánh Cánh tối sầm, cô ta đang đi dạo phố thì nhận được điện thoại nói rằng có người đang gây rối ở quán bar.
Người quản lý không biết phải xử lý thế nào nên mới gọi điện cho cô ta.
Dù sao đối phương là người của gia tộc Mộ Dung, một mâu thuẫn như vậy không phải là chuyện anh ta có thể tham gia.
Nghe thấy một bên là Hùng sở Sinh, cô ta mới vội vàng quay về, muốn tự mình ra mặt.
Nhưng cô ta không ngờ rằng, người kia lại là Dương Phàm, một thanh niên mà ngay cả ông chủ Hứa Chí Cường cũng không coi trọng.
Cù Cánh Cánh không biết chuyện gì đã xảy ra nên không dám nói nhiều.
Khi Hùng Sở Sinh và những người khác thấy Cù Cánh Cánh đến, trong mắt bọn họ lập tức lóe lên một tia hy vọng.
Dương Phàm dù mạnh đến đâu cũng không thế làm gì trước mặt Cù Cánh Cánh, chỉ cần Cù Cánh Cánh bảo vệ bọn họ, gia tộc Mộ Dung đương nhiên sẽ không bỏ qua cho Dương Phàm.
Nhưng họ không ngờ rằng, Cù Cánh Cánh lại e ngại Dương Phàm đến vậy.
Dương Phàm nhìn Cù Cánh Cánh cười nói: “Nói đi, em vợ tôi bị đánh ở chỗ này của cô, cô định xử lý thế nào?”
Trong điện thoại, Cù Cánh Cánh biết được Hùng Sở Sinh đã đánh người trong quán bar, nhưng cô ta khồng ngờ rằng người bị đánh lại là em vợ của Dương Phàm.
Cù Cánh Cánh vội vàng nói: “Chuyện này là do tôi sơ suất, chúng tôi nhất định sẽ bồi thường…”
Dương Phàm trực tiếp cắt ngang lời cô ta: “Chuyện bồi thường chưa cần nói, tôi hỏi cô xử lý chuyện này thế nào?”
Cù Oánh Oánh cũng là người đã lăn lộn trên thương trường nhiều năm, đương nhiên cô ta biết Dương Phàm muốn cô ta xử lý Hùng sở Sinh và những người khác.
Đúng là một chiêu mượn đao giết người.
Dù sao thì gia tộc Mộ Dung dù sao cũng là người có quyền thế ở địa phương, nếu quán bar Tâm Duyệt dính vào mối thù này, sau này sẽ gặp nhiều rắc rối không đáng có.
Cô ta nói với Dương Phàm: “Ngài Dương, xin hãy đợi một chút, tôi cần xin ý kiến của cấp trên, dù sao tôi cũng không phải là ồng chủ, mong ngài có thể thông cảm.”
Cù Oánh Oánh mỉm cười, đi đến một nơi vắng vẻ để gọi điện thoại.
Hứa Chí Cường nghe Cù Oánh Oánh nói xong, khồng chút do dự nói: “Cậu ta bảo em xử lý thì em cứ xử lý đi, không cần hỏi, cậu ta chỉ đang muốn em trợ hứng cho cậu ta thôi, em cũng đừng chần chừ, vì em không có quyền lựa chọn.”
Õng chủ nói xong, trực tiếp cúp máy.
Khuồn mặt Cù Cánh Cánh tối sầm, cồ ta đã chọc ai mà bị bắt đi giúp người ta trợ hứng?
Nhưng cô ta càng thêm xác định, Dương Phàm tuyệt đối không phải là người bình thường, nhất định phải kết giao mới được.
Cô ta mỉm cười đi tới, nói với phó giám đốc nói: “Dọn dẹp đi.”
Phó giám đốc cũng không do dự, cúi đầu nói với mọi người: “Các vị, bây giờ chúng tôi cần xử lý một chút chuyện riêng, mời mọi người rời khỏi chỗ này, để thể hiện sự xin lồi của chúng tôi, hôm nay tất cả các khoản chi tiêu của moi nqười đều đươc miễn phí.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 74 Chuyển giao mâu thuẫn"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây
Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây
Tháng 2 18, 2022
co-vo-mu-ly-hon-anh-khong-dong-y-bach-hoai-an-hoac-tung-doc-truyen-full
Cô Vợ Mù: Ly Hôn Anh Không Đồng Ý- Bạch Hoài An – Hoắc Tùng (Đọc Truyện Full)
Tháng 10 25, 2021
Truyện Bảo Kỳ Vương – Dương Hạ – Trần Bảo Kỳ
Tháng 10 30, 2021
lua-chu-tich-ve-lam-chong-1
Lừa Chủ Tịch Về Làm Chồng
Tháng 10 24, 2021
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com