NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt Thế Long Thần - Chương 76 Tôi ngủ trong phòng của anh

  1. Home
  2. Tuyệt Thế Long Thần
  3. Chương 76 Tôi ngủ trong phòng của anh
Prev
Next

Chương 76: Tôi ngủ trong phòng của anh
Nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Đường Ngữ Yên, Dương Phàm cười nói: “Đừng sợ, chỉ là mấy tiếng sét đó thôi, sẽ không có nữa đâu ”
Đường Ngữ Yên làm sao có thể tin được? Anh nghĩ anh là ai, anh có quyền quyết định cuối cùng liệu có sấm sét hay không?
Thấy cô không tin, Dương Phàm bất lực lắc đầu nói: “Tôi đi tắm, nếu cô sợ thì cứ bịt tai lại.”
Hắn đang định xoay người đi tắm thì Đường Ngữ Yên đã nắm lấy cánh tay hắn.
“Không, anh không được đi, tôi sợ.”
Đường Ngữ Yên chưa bao giờ nghe thấy tiếng sấm nào lớn như vậy, như thế nó sắp nổ tung trên đầu cô khiến cô sinh ra cảm giác sợ hãi.
Thấy Đường Ngữ Yên cứ lôi kéo hắn không chịu buông, Dương Phàm bất đắc dĩ cười nói: “Được rồi, tôi đưa cô về phòng trước, chờ cô ngủ rồi mới đi tắm.”
Đường Ngữ Yên vội vàng nói: “Không được, hôm nay tôi ngủ trong phòng của anh.”
Dương Phàm nghe vậy thì giật mình, tình cảm đã tốt đến mức này à, trên mặt hắn không khỏi lộ ra một tia vui mừng.
Đường Ngữ Yên cũng thấy có gì đó không ốn, đỏ mặt, nhanh chóng giải thích: “ừm, tôi… tôi ngủ trên sàn nhà.”
Dương Phàm mỉm cười, chỉ vào chiếc giường lớn nói: “Đi ngủ trên giường đi.”
Đường Ngữ Yên có chút xấu hố hỏi: “Vậy… anh…ngủ ở đâu?”
Đường Ngữ Yên biết tình huống này không thích hợp, nhưng cô thực sự không có can đảm quay về phòng ngủ của mình.
Dương Phàm cười nói: “Nằm chung là được, nằm chung cũng không có thai, cô sợ cái gì?”
Đường Ngữ Yên còn muốn nói gì đó, nhưng sau khi do dự hết lần này đến lần khác, cô vẫn không từ chối.
Cô đặt chiếc gối vào giữa giường, nói với Dương Phàm: “Không được lấn qua.”
Dương Phàm giật giật khóe miệng, chỉ một cái gối nằm để mà muốn chặn hắn, coi thường ai vậy?
Hân trực tiếp bước tới, đặt chiếc gối trở lại vị trí cũ, không một lời giải thích, kéo chăn lên đắp cho Đường Ngữ Yên.
“Cái gối này không có tác dụng gì đâu, mau ngủ đi.”
nghịch điện thoại di động.
Đường Ngữ Yên thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm, hỏi: “Tại sao phòng của anh lại thơm như vậy?”
Vừa rồi cô rất căng thẳng nên đã không ngửi thấy mùi này, nhưng bây giờ cô cảm thấy căn phòng của Dương Phàm tràn ngập hương thơm nồng nàn.
Trước đó Dương Phàm chưa kịp cất lò luyện đan đi, hắn đành bịa chuyện: “Tôi đốt nhang thơm, giúp ngủ ngon hơn.”
Không phải hắn cổ ý giấu diếm, chỉ là cảm thấy nếu nói ra sự thật, chắc chắn sẽ phải giải thích thêm.
Đường Ngữ Yên tiếp tục hỏi: “Nham thơm này mua ở đâu? Tôi cũng muốn mua một ít.”
Bây giờ tỉnh táo lại, cô phát hiện mùi hương trong phòng Dương Phàm Tất sảng khoái.
Dương Phàm suy nghĩ một chút rồi nói: “Cái này là lúc còn trên núi sư phụ đã cho tôi, trên thị trường không có, đây là cây cuối cùng.”
Hân nói như vậy là do sợ Đường Ngữ Yên sẽ nhờmuadùm.
Cái “nhang thơm” này không dễ mua, dù sao nó cũng cần nguyên liệu là nhân sâm dại nghìn năm tuổi.
Đường Ngữ Yên lấm bấm nói một câu hẹp hòi rồi nhắm mắt ngủ.
Cơ thế cô thỉnh thoảng vần còn run rẩy, rõ ràng vừa rồi bị dọa cho sợ hãi.
Dương Phàm kéo tay cô ra khỏi chăn, Đường Ngữ Yên lập tức tỉnh lại: “Anh đang làm gì vậy?”
Dương Phàm liếc cô một cái rồi nói: “Cô đừng ngạc nhiên như vậy, có được không? Nếu tôi muốn làm gì, cô nghĩ cô có cơ hội phản kháng không?”
“Tôi thấy cô đang run rây, nên muốn cho cô cảm giác an toàn.”
Nói xong, hắn kéo cánh tay Đường Ngữ Yên ra ngoài chăn, nắm lấy bàn tay mảnh dẻ của cô.
Đường Ngữ Yên cho rằng những gì Dương Phàm nói rất có lý, nếu hắn có ý định muốn làm gì, cô cũng không có cơ hội phản kháng nên đã ngủ thiếp đi.
Cảm nhận được sự đụng chạm mềm mại và tinh tế trên tay mình, Dương Phàm hơi xúc động.
Đợi đến khi Đường Ngữ Yên yên tâm chìm vào giấc ngủ, Dương Phàm muốn ra ngoài tắm, nhưng tay của bị Đường Ngữ Yên nắm chặt.
Dương Phàm không kiên trì nữa, cô gái này thật sự sống không dễ dàng, từ nhỏ đã bị đuổi khỏi nhà, không nơi nương tựa, còn phải kiếm tiền
cho em trai mình đi học.
Nghĩ đến đây, suy nghĩ xấu xa trong lòng Dương Phàm cũng biến mất, hắn nằm xuống nhìn cô gái trước mặt, hồi lâu mới chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau, khi Dương Phàm thức dậy, Đường Ngữ Yên đã đi làm.
Dương Phàm đứng dậy đi tắm, sau đó nhìn thấy bữa sáng đã được chuẩn bị sân trên bàn.
Ăn xong, Dương Phàm bắt đầu việc tu luyện của ngày hôm nay, cảm nhận được linh khí trong cơ thể tăng lên, Dương Phàm hài lòng gật đầu.
Sau khi chơi game được một lúc, Dương Phàm nhận được cuộc gọi từ Tô Mộng Dao.
Dương Phàm tưởng cô ấy biết chuyện của Tô Lâm nên gọi điện để trách mắng hắn đã không bảo vệ được em gái mình.
Nhưng hắn vẫn trả lời điện thoại.
Giọng nói của Tô Mộng Dao vang lên bên kia đầu dây điện thoại.
“Dương Phàm, hôm nay anh có rảnh không?”
Dương Phàm trực tiếp hỏi: “Có chuyện gì không?”
Tô Mộng Dao ngập ngừng nói: “Hôm nay là sinh nhật bà nội của em, bà thích đồ cổ, em muốn nhờ anh cùng em đến chợ đồ cổ xem một chút,
em không hiểu mấy cái này.”
Sau khi hẹn xong, Tô Mộng Dao lái xe đến trước cổng Tân Giang Hoa Uyển để đoán Dưong Phàm.
Trò choi của Dương Phàm vừa mới bắt đầu, Tô Mộng Dao lái xe đến đây mất khoảng mười phút, nghĩ vậy nên hân chơi cho xong.
Sau đó mới thay quần áo và đi ra ngoài.
Hân không ngờ là Tô Mộng Dao đã đến cống tiếu khu rồi mới gọi cho hắn.
Tô Mộng Dao không hề tỏ ra mình đã đợi lâu, mỉm cười hỏi: “ở nhà làm gì vậy?”
Dương Phàm trả lời: “Không làm gì hết, nhận được điện thoại của em thì ra ngoài ngay.”
Tô Mộng Dao nhếch miệng, không vạch trần hắn.
Dương Phàm lên xe rồi nói: “Nghe nói nơi đó lừa đảo rất nhiều.”
Tô Mộng Dao cười nói: “Anh không phải cũng là một kẻ lừa đảo sao?”
Dương Phàm mỉm cười: “Vậy em dẫn anh theo là đúng rồi.”
Tô Mộng Dao khó hiếu hỏi: “Tại sao lại nói như vậy?”
Dương Phàm đáp: “Đường Tăng đi thỉnh kinh
sợ gặp phải yêu quái trên đường nên tìm yêu quái đế bảo vệ mình.”
“Em đi mua đồ sợ gặp phải kẻ lừa đảo, nên em tìm một kẻ lừa đảo để bảo vệ em. Thật tình cờ, anh cũng là một kẻ lừa đảo.”
Tô Mộng Dao cười lớn: “Anh đúng là một thiên tài về logic.”
Khi đến phổ đồ cổ, Tô Mộng Dao đỗ xe, bắt đầu đi dạo với Dưong Phàm.
Tô Mộng Dao mặc một chiếc váy màu xanh da trời, đi một đôi giày cao gót, trông rất tao nhã, giống như một nữ hoàng.
Kết hợp với khuôn mặt sắc nét và xinh đẹp đó, cô âỳ ngay lập tức thu hút sự chú ý của vô sổ người xung quanh.
Tô Mộng Dao hỏi Dưong Phàm: “Anh có hiểu mấy cái này không, em thực sự không hiểu, nên mới tìm anh hỗ trợ.”
Dương Phàm mỉm cười nói: “Đương nhiên là anh hiểu, nhắm mắt lại cũng có thể biết được đâu là đồ giả.”
Tô Mộng Dao bĩu môi, cầm một món đồ sứ trên quầy hàng bên cạnh lên, cười nói: “Vậy anh nhắm mắt lại xem đây có phải là đồ giả không.”
Dương Phàm trợn mắt nhìn cô, nhắm một
mắt nói: “Đồ giả.”
Tô Mộng Dao làm nũng nói: “Lần này không tính, rõ ràng anh đang mở mắt.”
Dương Phàm cười cười: “Nhâm một con mắt không tính là nhắm à?”
Tô Mộng Dao kêu lên một tiếng, buông đồ sứ trong tay xuống, hỏi Dương Phàm: “Vậy cái nào là thật?”
Dương Phàm mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Đều là đồ giả, chúng ta đi quầy tiếp theo nhé.”
“Chờ một chút, cái mà cô vừa chạm vào trị giá 100 vạn.”
Ngay lúc hai người chuẩn bị rời đi thì có tiếnq mắnq chửi vanq lên.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 76 Tôi ngủ trong phòng của anh"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

hùng binh cận chiến bìa
Hùng Binh Cận Chiến
Tháng 1 2, 2024
Mất Rồi Xin Đừng Tìm (Full)
Tháng 10 29, 2021
be-con-chu-khong-the-cho-du-anh-tuyet-truyen-full
Bé Con, Chú Không Thể Chờ – Du Ánh Tuyết – Truyện Full
Tháng 10 28, 2021
Tổng tài cưng chiều mẹ đơn thân
Tổng tài cưng chiều mẹ đơn thân
Tháng 2 23, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com