Tuyệt Thế Thần Y - Chương 356: Vương Tử Phàm đến
Chương 356: Vương Tử Phàm đến
“Đánh người, ông đây đánh loại hồ ly tinh như các cô đấy thì sao! Mặt hàng như xe buýt công cộng mà còn muốn quyến rũ ông đây!”
Dứt lời, Sở Vân Phi lại tát thêm mấy cái lên mặt Liễu Phi Phi và người phụ nữ trung niên kia.
Mà mấy bạt tai này cũng hoàn toàn chọc giận Liều Phi Phi.
Liễu Phi Phi siết chặt tay muốn đánh trả.
Nhưng lại bị người phụ nữ trung niên ngăn cán một lần nữa.
Mà khung cành xảy ra ở đây đều bị fan của Liễu Phi Phi ở bên ngoài nhìn thấy.
Thấy thần tượng của mình bị đánh, sao đám fan cuồng có thế chịu được.
Mỗi người đều như phát điên, đỏ mắt hét to rồi xông đến.
Mấy quân nhân trước cửa lập tức tạo thành một bức tường người muốn ngăn cản những người này.
Nhưng sức mạnh của fan cuồng thật sự rất đáng sợ, chẳng mấy chốc đã phá vỡ bức tưởng người.
Đương nhiên chủ yếu là những quân nhân này cũng không dám mạnh tay, nếu không những người này chắc chắn không phái đối thủ của bọn họ.
“Ngăn bọn họ lại!”
Lúc này, Vương Khải Điền ra lệnh, tất cả nhân viên của khách sạn lập tức xông lên chặn cửa lại.
Dù những người hâm mộ này rất điên cuồng nhưng đối mặt với số lượng nhân viên khách sạn nhiều hơn gấp mấy lần, cuối cùng bọn họ cũng không thể xông vào cửa lớn.
Chí có thế căm phẫn đứng trước cửa mắng sở Vân Phi.
Có người lấy điện thoại ra quay video, miệng còn nói muốn đăng Sở Vân Phi lên mạng, muốn tất cà fan của Liều Phi Phi xử đẹp sở Vân Phi.
Có người nói muốn khách sạn của sở Vân Phi đóng cửa.
Còn có người nói ra tên của anh ta, đe doạ muốn xử lý Sở Vân Phi.
Vào lúc hai bên đang giằng co, trước cửa đột nhiên vang lên tiếng còi ô tô.
Trên giao lộ ở cách đó không xa có mấy chiếc siêu xe đang chạy nhanh tới.
Dần đầu là một chiếc xe có biến số 99999.
Mọi người vừa nhìn thấy biển số của chiếc xe này đã biết là ai đến.
“Cậu Vương đến rồi, ha ha, cậu Vương đến rồi, bây gờtôi xem đám khốn kiếp đáng chết các người sẽ chết
như thế nào!”
Một người đàn ông trẻ tuổi nhìn thấy những chiếc xe kia thì lập tức kích động hô to.
Có điều anh ta còn chưa nói hết đã bị sở Vân Phi đá bay.
“Con mẹ nó, ồn ào thế!”
Xử lý người đàn ông trẻ tuổi kia xong, Sở Vân Phi mới đi tới bên cạnh Diệp Viễn và mọi người, nhìn về phía đội xe bên ngoài.
Mấy chiếc siêu xe đỗ lại trước cửa được một lúc thì có mười mấy người đàn ông trung niên mặc đồng phục vest đen, vóc người cao to, khí thế mạnh mẽ đi xuống.
Đứng từ xa, Diệp Viễn đã lập tức nhìn ra tất cá những người này đều là võ già, người mạnh nhất đã đến cành giới Đại Tông Sư.
Sau khi xuống xe, những người áo đen này đi tới trước chiếc xe đứng đầu kia.
Lúc này cửa xe mới mở ra, bên trên có một ông lão mặc áo nho sĩ màu xanh, trông khá có khí chất thần tiên đi xuống.
Sau khi ông lão xuống xe thì có một người đàn ông tré tuổi mặc quần áo thường màu trắng, vóc người hơi gầy gò đi xuống.
Người đàn ông trẻ tuổi này không phải ai khác mà chính là Vương Tử Phàm của nhà họ Vương – gia tộc võ đạo ở Tiềm Long.
“Làm cái mẹ gì đấy? Còn không mau cút đi!”
Thấy rất nhiều người hâm mộ đứng ngoài cửa, một vệ sĩ áo đen trong đó tức giận quát lên.
Đương nhiên những fan cuồng kia đều biết Vương Tử Phàm, biết những người này cũng không phải người bình thường, vì thế tất cà mọi người lập tức nhường đường.
Không có ai cản đường, đám vệ sĩ áo đen lập tức vây quanh Vương Tử Phàm đi vào.
Đi tới cửa, nhìn thấy mấy quân nhân đứng chặn đường, vệ sĩ áo đen kia lại quát lên một tiếng.
“Tránh ra!”
Những quân nhân này cũng biết rõ địa vị của Vương Tử Phàm ở tình Tiềm Long, bọn họ cũng không dám tiếp tục ngăn cản mà lập tức nhường đường.
“Các người muốn chết đúng không?”
Lúc này, vệ sĩ áo đen dẫn đầu lại nhìn về phía nhân viên khách sạn bên trong.
Mấy nhân viên khách sạn cũng không dám dừng lại, ngoan ngoãn tránh đường.