NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt Thế Thần Y - Chương 361: Trả thù

  1. Home
  2. Tuyệt Thế Thần Y
  3. Chương 361: Trả thù
Prev
Next

Chương 361: Trả thù
“Con nhất định phải giết chết đám cặn bã này, con muốn băm thây chúng nó ra!”
Đôi mát Vương Tử Phàm đỏ bừng, sắc mặt dữ tợn, trông cứ như một tên ác ma.
“Yên tâm, bố của con chắc chắn sẽ trá thù cho con, không một ai trong đám người đó được sống!”, người phụ nữ trung niên cũng nói với giọng điệu hung hãn.
Bà ta chỉ có một đứa con trai là Vương Tử Phàm, từ nhỏ đã yêu thương chiều chuộng, chưa từng dám nặng lời một câu.
Nhưng không ngờ hôm nay lại bị người ta đánh thành một kẻ tàn phế ngay trên địa bàn của mình.
“Kẽo kẹt!”
Lúc này, cửa phòng mở ra, một người đàn ông trung niên cao lớn đẩy cửa đi vào.
Người này là gia chủ hiện tại của gia tộc lánh đời nhà họ Vương ở tỉnh Tiềm Long, Vương Dương Minh.
“BỐ, sao rồi ạ?”
Nhìn thấy bố, Vương Tử Phàm lập tức trở nên căng thắng.
Nếu bố anh ta không xin được thuốc từ người của Phệ Thiên Giáo thì cả đời này anh ta sẽ hoàn toàn mất đi tư cách làm đàn ông.
Đây không phái kết quã mà anh ta mong muốn.
Vương Dương Minh nhìn Vương Tử Phàm đang nằm trên giường với vẻ đau lòng, sau đó khẽ thở dài.
“Không xin được, thôn nghi dưỡng suối nước nóng Tiên Vực đã đóng cửa, dường như người của Phệ Thiên Giáo cũng biến mất rồi!”
Nghe Vương Dương Minh nói thế, Vương Tử Phàm sững sờ.
Trên mặt anh ta thoáng chốc tràn đầy sự tuyệt vọng.
“Con trai, con yên tâm, bố chắc chắn sẽ nghĩ cách chữa cho con!”
Dù Vương Dương Minh nói thế, nhưng trong lòng ông ta lại không ôm hy vọng quá lớn.
Vết thương của con trai ông ta thật sự quá nghiêm trọng, chỗ đó cũng hoàn toàn hỏng rồi.
Trước đó ông ta còn muốn đi tìm người của Phệ Thiên Giáo để xin đan dược.
Nhưng điều khiến ông ta tuyệt vọng là Tiên Vực đã đóng cửa, người của Phệ Thiên Giáo cũng không có tung tích.
Bây giờ e rang không còn ai có thế chữa bệnh cho con trai của ông ta nữa.
“AT
Sau khi biết cậu nhỏ của mình có thể hoàn toàn không thể phục hồi lại như cũ, Vương Tử Phàm lại trở nên điên cuồng.
Vương Dương Minh chỉ có thể đánh một chưởng vào gáy Vương Tử Phàm để anh ta ngất đi.
“Dương Minh, có phái con trai đã không cứu được nữa fôi không?”, người phụ nữ trung niên ở bên cạnh lập tức hỏi.
Khi nãy đương nhiên bà ta cũng nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng của chồng.
Vương Dương Minh lại thở dài, sau đó gật đầu.
“Bây giờ không thấy tung tích của người Phệ Thiên Giáo, e rằng cá đời này không còn ai có thể cứu được con trai nữa!”
Nhận được câu trả lời khẳng định, sắc mặt người phụ nữ trung niên tái mét, nước mắt cũng không ngừng rơi.
“Vậy phái làm sao đây, chúng ta chí có một đứa con trai này thôi, ông không thể để thằng bé không có con nối dõi được!”
“Tôi đã phái người đi mời Vân Khoát Hái cùa nhà họ Vân tỉnh Nam Giang và Vương Khánh Đà của tỉnh Điên Vân rồi, nhà họ Vân và nhà họ Vương am hiểu thuật dược cố, nói không chừng họ sẽ có cách khác đê’ giải quyết vấn đề của Tử Phàm, tạm thời bà đừng nôn nóng”.
“Chuyện cấp bách bây giờ là bắt đám người dám làm Phàm Nhi bị thương lại!”
Nói đến đây, trên người Vương Dương Minh chợt dâng lên sát khí nồng đậm và điên cuồng.
“Dám làm con trai của tồi bị thương, tôi nhất định sẽ khiến bọn chúng chết không toàn thây!”
Người phụ nữ trung niên cũng nói với nét mặt tràn đầy sát khí:
“Đúng, nhất định phải bắt được đám khốn kiếp đáng chết kia, tôi muốn đích thân trả thù cho Phàm Nhi, phải để bọn chúng bị hành hạ một cách tàn nhẫn nhất! Nếu không sẽ khó bớt đi mối hận trong lòng tôi!”
“Bà chăm sóc cho Phàm Nhi đàng hoàng, tôi sẽ lập tức dần người đi tìm đám cặn bã đáng chết kia!”
Cà buổi chiều vẫn không thấy nhà họ Vương trà thù, Diệp Viễn ở cùng mọi người đến hơn tám giờ tối thì dẫn mọi người rời khỏi khách sạn.
Đi tới khách sạn Phùng Tiêu Tiêu và Thư Uyến Nhi đang ở.
Mọi người nhanh chóng đi tới một khách sạn năm sao ở cách đó không xa.
Họ vừa đi tới cửa đã có mười mấy chiếc siêu xe với tiếng động cơ ầm ĩ đỗ trước cửa khách sạn.
Trên thân của những chiếc siêu xe này dán đầy
poster của Phùng Tiêu Tiêu và Thư Uyển Nhi.
Xe dừng lại, mười mấy người có nam có nữ ăn mặc sang trọng bước xuống.
Những người này xuống xe xong thì đều nhìn về hai chiếc xe đố đầu, cửa hai chiếc xe mở ra.
Từ trên hai chiếc xe lần lượt có hai chàng trai trẻ tuổi đẹp trai, vóc dáng cao to đi xuống.
Trong tay hai người này đều đang cầm bó hoa hồnq đỏ tươi.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 361: Trả thù"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com