NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt Thế Thần Y - Chương 363: Lo lắng

  1. Home
  2. Tuyệt Thế Thần Y
  3. Chương 363: Lo lắng
Prev
Next

Chương 363: Lo lắng
Trong hai vòng thi trước đó, hai người cũng vì trạng thái không được tốt nên thứ hạng mới thấp hơn Liễu Phi Phi.
Đương nhiên còn có một vài lý do khác mà hai người không biết.
Nhưng dù thế mấy ngày gần đây hai người vẫn rất hot.
Mà ngày mai sẽ là vòng thi thứ ba, hai người liên tục bận rộn mấy ngày cũng muốn thừa dịp hôm nay không có việc gì thì ra ngoài thả lỏng. Nhưng vì gần đây họ quá hot nên hai người cũng không ra ngoài nữa, chỉ tìm một nơi yên tĩnh trong nhà ăn, chuẩn bị ăn gì đó cho ngon!
Có điều hai người vừa mới gọi rất nhiều thức ăn ngon, còn chưa kịp ăn đã có mấy con ruồi phiền phức đến làm phiền.
Nhà tạo mẫu kia dần cậu Lâm và cậu Vương cùng với một đám đầy tớ ầm ĩ đi tới.
Nhìn thấy hai tên này, Phùng Tiêu Tiêu và Thư Uyển Nhi đều nhíu mày trong vô thức.
Đương nhiên họ biết hai tên này, đều là người của tính Điên Vân, còn là cậu chủ của gia tộc lớn nào đó.
Vòng đấu thứ hai đã tố chức ở tinh Điên Vân, mà gia tộc của hai tên này đã cung cấp nơi tổ chức cho cuộc thi.
Cũng vì lý do đó nên hai tên này đã biết đến họ.
Từ sau đó, hai tên này bắt đầu theo đuối hai người họ một cách điên cuồng, rõ ràng họ đã từ chối rất nhiều lần nhưng hai tên này vẫn không chịu từ bỏ.
Vốn cử tưởng vòng đấu thứ ba tổ chức ở tinh Tiềm Long, hai người họ có thế tránh thoát hai con ruồi phiền phức này rồi.
Nhưng không ngờ hai tên này còn chạy đến đây từ tính Điên Vân.
Lúc này, cậu chủ họ Lâm kia đi tới trước Phùng Tiêu Tiêu, nở nụ cười mà anh ta cảm thấy là ấm áp, đưa bó hoa hồng đỏ trong tay đến trước mặt cô ta.
Còn nói với giọng điệu vô cùng dịu dàng.
“Tiêu Tiêu, tặng em này!”
ở một hướng khác, cậu chủ họ Phương kia cũng đưa đoá hoa hồng đến trước mặt Thư Uyển Nhi.
Phùng Tiêu Tiêu và Thư Uyến Nhi vẫn ngồi trên ghế một cách rất bình tĩnh, không nhận hoa của hai tên này.
Phùng Tiêu Tiêu còn lạnh lùng cất lời.
“Anh Lâm, tôi đã nói chúng tôi không thích các anh rồi, xin các anh đừng làm phiền cuộc sống của chúng tôi nữa!”
Phùng Tiêu Tiêu từ chối hết lần này đến lần khác.

dường như cậu Lâm này đã đoán trước được, nét mặt anh ta cũng không hề thay đối.
“Tiêu Tiêu, anh nghĩ có lẽ em đã hiểu tấm lòng của anh, anh thật lòng thích em, anh cũng đã điều tra lai lịch của em rồi, chì cần em đồng ý làm bạn gái của anh, anh đâm báo sau này anh sẽ ăn ngon ngủ say! Từ giờ sẽ không cần sống vất và như thê’ nữa!”
“Không cần, tôi câm thấy tôi cố gắng bằng năng lực của mình không có gì là xấu cả!”, Phùng Tiêu Tiêu lại lạnh lùng trả lời một Tân nữa.
“Còn nữa, tôi đã có bạn trai rồi! Xin anh đừng đến làm phiền tôi nữa, bạn trai của tôi rất lợi hại!”
Phùng Tiêu Tiêu liên tục từ chối, nhưng cậu Lâm vẫn không hề quan tâm.
vẫn trả lời rất tự nhiên.
“Tiêu Tiêu, em đừng tìm cớ nữa, nếu em có bạn trai vậy tại sao đã lâu như thế rồi mà anh ta không đến thăm em!”
Lời nói này của cậu Lâm khiến Phùng Tiêu Tiêu hơi buồn bã.
Đúng thế, đã mấy ngày rồi mà Diệp Viễn vẫn không gọi điện thoại cho cô ta và Thư Uyển Nhi.
Hơn nữa cô ta cũng biết bên cạnh Diệp Viền vẫn còn những người phụ nữ xinh đẹp khác, điều này khiến tâm trạng cô ta hơi lo lắng.
Cứ sợ Diệp Viễn sẽ quên mất cô ta.
Mà khi nãy nghe cậu Lâm nói thế, càm giác lo lắng trong lòng cô ta càng sâu đậm hơn.
Thấy sâc mặt Phùng Tiêu Tiêu thay đổi, cậu Lâm lại khẽ mỉm cười.
“Tiêu Tiêu à, dù em thật sự có bạn trai thì có lẽ người ta cũng quên mất em rồi, nếu không sao lâu như thế vẫn chưa liên lạc cho em chứ”.
“Cho nên Tiêu Tiêu, em chấp nhận anh đi, anh đàm bảo sau này chắc chắn sẽ đối xử tốt với em gấp trăm gấp nghìn lần!”
“Anh Lâm, cám ơn lòng tốt của anh, tôi vẫn muốn nói câu đó là chúng ta không hợp nhau, chúng tôi cần ăn cơm!”
Phùng Tiêu Tiêu cảm thấy tâm trạng không vui nên bèn ra lệnh đuổi khách.
Nhưng câu Lâm vẫn không muốn đi.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 363: Lo lắng"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com