NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt Thế Thần Y - Chương 834 Một số đề nghị

  1. Home
  2. Tuyệt Thế Thần Y
  3. Chương 834 Một số đề nghị
Prev
Next

Chương 834: Một số đề nghị
LÚC này, Diệp Viễn mới từ từ ngẩng đầu lên.
Anh liếc mắt nhìn qua mọi người có mặt ở đây một lần.
Mặc dù tất cả mọi người đều cúi đầu, nhưng vẫn có thể cảm nhận được tầm mắt của Diệp Viễn lướt qua.
Bọn họ lập tức cúi đầu thấp hơn.
“Tất cả đứng lên!”
Diệp Viễn lạnh nhạt nói một câu, tất cả mọi người mới sợ hãi ngẩng đầu lên, không có bất kỳ ai dám nhìn thẳng vào Diệp Viễn.
Tất cả giống như học sinh lỡ làm điều sai, cúi đầu đứng ở một bên.
Lúc này, ánh mắt Diệp Viễn nhìn về phía Vương Tiên Tri.
“Vương gia chủ, hai người bên kia là người nhà họ Vương các ông đúng không?”
Vương Tiên Tri bổng dưng cảm thấy lạnh hết cả người, vội vàng gật đầu nói:
“Vâng! Bọn họ là người nhánh phụ của nhà họ Vương ở ngoài tỉnh!”
Sau khi có được đáp án chắc chắn, Diệp Viễn gật nhẹ đầu.
Anh lại nhìn về phía ông nội Liều Huân.
“Ba người kia là người của nhà họ Liễu các ông?”
Ông nội Liễu Huân vội vàng đưa mắt nhìn mấy người Nguyệt Kỳ Nhân, phát hiện bọn họ trông rất xa lạ, đồng thời, trên người bọn họ cũng không có hơi thở đặc biệt chỉ có trên người của người nhà họ Liễu.
Ông ta liền vội vã lắc đầu nói:
“Trên người ba người đó không có hơi thở của nhà họ Liều, thế nên không thể là người nhà họ Liễu chúng tôi được!”
Sau khi có được câu trả lời, Diệp Viễn gật nhẹ đầu lần nữa.
Anh nhìn vào những người còn lại.
“Có biết tại sao tôi lại gọi tất cả mọi người đến đây không?”
Rất nhiều người lắc đầu không biết.
Nhưng cũng có một số người thông qua mấy câu Diệp Viễn vừa hỏi, cùng với dáng vẻ hoảng sợ của Vương Tiên Tri, và tình trạng mấy người Vương Hạo Vũ trên mặt đất mà suy đoán được một vài thứ.
Sau khi Diệp Viễn lại nhìn mọi người một lần nữa mới lạnh nhạt kể lại chuyện hôm nay anh gặp phải.
“Lúc đầu, hôm nay chúng tôi cũng chỉ muốn trừng trị mấy kẻ lừa đảo đó một chút, thật không ngờ, mấy kẻ lừa đảo đó lại ỷ vào mình là họ hàng xa của nhà họ Liễu, đồng thời còn dẫn theo mấy người tự xưng là người nhà họ Vương đến gây sự với chúng tôi!”
“Nếu hôm nay tôi không có ở đây, các anh em của tôi liệu có thể sẽ không đi ra khỏi đây được, hoặc là chết luôn ở nơi này hay không?”
“Đương nhiên, anh em của tôi có tôi bảo vệ, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng nếu người gặp phải chuyện hôm nay chỉ là người bình thường, là một người không quyền không thế thì sao?”
“Kết cục của bọn họ sẽ như thế nào? Tôi nghĩ chắc hẳn các vị đều biết rõ!”
Diệp Viễn vừa mới nói xong.
Chỉ nghe “phịch!” một tiếng!
Vương Tiên Tri lập tức quỳ rạp xuống đất.
“Diệp tiên sinh, đều do tôi không tốt, là tôi không biết chỉ bảo kẻ dưới, nên mới khiến cho những tên khốn kiếp này vô pháp vô thiên, không coi ai ra gì, khiến mấy tên khốn kiếp này quấy nhiễu ngài và anh em ngài, Diệp tiên sinh, ngài yên tâm, chuyện hôm nay, tôi nhất định sẽ cho ngài và anh em ngài một lời giải thích rõ ràng…”
Chỉ là, Vương Tiên Tri vẫn chưa nói xong, giọng của Diệp Viễn lại vang lên lần nữa.
“Tôi cũng biết, mấy chuyện cậy thế hiếp người thế này căn bản không có cách nào ngăn chặn, cũng không có khả năng ngăn chặn!”
“Nhưng tôi vẫn muốn những chuyện như thế này ở thủ đô cố gắng xảy ra ít nhất có thế.”
“Cho nên, tôi nghĩ nhân cơ hội hôm nay, nêu lên đề nghị của mình với các vị!”
“Đề nghị của tôi rất đơn giản, đó chính là, sau này mong các vị quản lý chặt chẽ cấp dưới, hoặc là những kẻ tự xưng là bạn bè, họ hàng xa của các vị, đừng đế bọn họ ỷ thế hiếp người, động một chút là muốn mạng người khác, nhất là những người bình thường!”
“Đương nhiên, các vị cũng có thể coi lời đề nghị của tôi là gió thoảng qua tai, không nghe cũng được, các vị muốn làm gì thì cứ làm như cũ, nhưng nếu chuyện hôm nay còn bị tôi gặp phải lần nữa, chắc chắn tôi sẽ quản lý việc này!”
“Đúng rồi, đến lúc đó, nếu đụng trúng lợi ích của vị nào, vậy thì thật xin lỗi!”
Lời này của Diệp Viễn rất bình tĩnh, nhưng mọi người ở đây vần cảm nhận được sát ý nồng nặc trong lời của anh.
Câu này khiến cho đám người bị dọa sợ đến
mức vội vàng nói:
“Chúng tôi tất nhiên sẽ làm theo đề nghị của Diệp tiên sinh!”
“Vậy tôi thay mặt tất cả người bình thường ở thủ đỏ cảm ơn các vị!”
Diệp Viễn đứng dậy, cúi đâu chào với tất cả mọi người.
Động tác này làm cho mọi người sợ hãi, liên tục nói không dám.
“Tốt, cảm ơn các vị có thể tới đây hôm nay, nghe lời đề nghị bất thường của tôi, không còn chuyện gì nữa, tất cả mọi người trở về đi!”
“Ngoài ra, làm phiền các vị nói lời đề nghị của tôi hôm này cho càng nhiều người biết hơn nữa!”
Cả đám vội vàng gật đầu nói được, sau đó lần lượt ôm quyền chào tạm biệt Diệp Viễn.
Nhìn mọi người rời đi, trong lòng Diệp Viễn vẫn biết, mặc dù anh cho bọn họ biết suy nghĩ của mình…
Nhưng có bao nhiêu người thực sự làm được như thế đây.
Thật ra, suy nghĩ và hành động này của Diệp Viễn có hơi ngây thơ, cũng có hơi buồn cười.
Bởi vì thế giới vốn không công bằng, thế giới
này là một thế giới mạnh được yếu thua.
Chính là thế giới mà nắm đấm của người nào mạnh, người đó là chủ.
Loại chuyện cậy thế hiếp người này, ở các nơi trên nước Hoa Hạ, mỗi giờ mỗi phút đều đang xảy ra.
Nhưng Diệp Viễn vần nói ra suy nghĩ có chút ngây thơ, buồn cười này của mình.
Hoàn toàn là vì trước đây Diệp Viễn đã gặp phải chuyện này vô số lần.
Hiện tại anh đã có năng lực, tất nhiên muốn làm giảm bớt tình trạng này.
Cho dù chỉ là một lần, có thế giúp được một người cũng tốt rồi.
Dù sao anh cũng đã từng trải nghiệm qua, khi bị người khác sỉ nhục, bức bách sẽ cảm thấy bất lực thế nào, tủi nhục thế nào, đau khố thế nào.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân chủ yếu nữa, thật ra anh cũng muốn mượn cơ hội này để chèn ép các thế lực ở thủ đô một chút.
Cho các thế lực ở thủ đô một lời cảnh cáo.
Nếu không, cứ mặc cho những thế lực của các gia tộc này điên cuồng phát triển tiếp…
Trong tương lai những gia tộc này không
chừng sẽ trở thành một nhà họ Tiêu khác, trở thành tứ đại gia tộc quyền khuynh thiên hạ tiếp theo.
Rất nhanh sau đó, đám người đã vội vàng rời đi hết, chỉ còn Liễu Huân và ông nội, Vương Tiên Tri và Vương Văn Văn ở lại.
Lúc này, Diệp Viễn mới quay sang nói với Vương Tiên Tri: “Được rồi, ông cũng đứng lên đi, chuyện ở đây ông tự mình xử lí!”
Vương Tiên Tri như được đại xá, vội vàng cảm ơn Diệp Viễn.
Sau đó, Diệp Viễn nhìn Liêu Huân và ông nội Liễu Huân nói:
“Nếu những người kia không phải người của các ông, nhưng chắc hẳn cũng phải có quan hệ không ít thì nhiều với nhà họ Liễu, tôi nghĩ các ông cũng biết nên làm gì rồi chứ!”
Ông nội Liễu Huân vội vàng gật đầu nói: “Yên tám đi, Diệp tiên sinh, tôi chắc chắn sẽ điều tra rõ ràng tất cả!”
Khi ông nội Liễu Huân thốt ra những lời này, Nguyệt Kỳ Nhân hoàn toàn tuyệt vọng.
Với năng lực của nhà họ Liễu, chắc chắn sẽ tra ra được những chuyện bọn họ làm trong mấy năm nay.
Nghĩ đến mấy năm nay các cô ả trèo lên
được đám con nhà giàu, ỷ vào quyền thế của đám con nhà giàu đó, không biết đã ức hiếp bao nhiêu người, còn có không biết bao nhiêu người vì thế mà mất mạng.
Ba người chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, trực tiếp ngất đi.
Cuối cùng, Diệp Viễn mới nhìn về phía Từ Phượng Dương trong một góc hẻo lánh.
Khi thấy ánh mắt Diệp Viễn lia tới, Từ Phượng Dương lập tức hoảng hốt, vội vàng quỳ trên mặt đất, dập đầu cầu xin tha thứ.
“Nhớ kỹ bài học hôm nay đấy, ngoài ra, chuấn bị cho chúng tôi một phòng riêng mới đi!”
Từ Phượng Dương có hơi sững sờ.
Anh ta vốn cho rằng Diệp Viễn sẽ xử lý anh ta, không ngờ Diệp Viễn lại tha cho mình.
“Vâng vâng vâng, cảm ơn Diệp tiên sinh, tôi lập tức làm ngay đây!”
Như được đại xá, Từ Phượng Dương vội vànq rời đi.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 834 Một số đề nghị "

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com