Tuyệt Thế Thần Y - Chương 963 Kẻ mạnh chân chính
Chương 963: Kẻ mạnh chân chính
Nhưng bọn họ quay người lại thì sợ hãi phát hiện, cơ thể họ dường như bị một cỗ lực lượng lớn áp chế.
Hoàn toàn không nhúc nhích được.
Mà lúc này, một quyền ác liệt của Dương Hạo Thiên cũng hung hăng bổ về phía lồng ngực của bọn họ.
Đúng vào lúc tất cả đang tuyệt vọng nghĩ rằng hôm nay bọn họ chết là cái chắc.
Hai đạo kình khí khủng bố cấp tốc đánh về phía Dương Hạo Thiên. Cảm nhận thấy hai đạo kình khí khủng bố đó đầy uy lực.
Dương Hạo Thiên nhíu mày, đành phải từ bỏ việc tấn công mấy người còn lại.
Sau đó, ông ta quay người lại cấp tốc đánh ra hai quyền để tiếp hai đạo kình khí khủng bố kia.
“Bịch bịch…”
Hai quyền của Dương Hạo Thiên va chạm mạnh với hai đạo kình khí kia.
Mặc dù hai quyền của Dương Hạo Thiên đã đánh tan được hai đạo kình khí đó, nhưng ông ta cũng phải lùi về sau mấy bước.
Mà nét mặt ông ta cũng đầy kinh hãi, ông ta nhìn vội ra sau thì nhìn thấy bốn bóng đen.
Thoáng cái, bốn bóng đen đó đã xuất hiện trước mặt Dương Hạo Thiên.
Đó là bốn người tỏa ra uy áp khủng bố.
Trong đó có hai người tóc vàng, khuôn mặt người phương tây tiêu chuẩn.
Người thứ ba là một ông già thân hình thấp bé, ông ta mặc trang phục võ sĩ nước Uy.
Người cuối cùng là một người đàn ông trung niên đen như cục than, dáng người cao to như một cái lô cốt di động. Nhìn thấy bốn người này, đám người ở đoàn hiệp sĩ, Bát Kỳ Môn, thần giáo Thái Dương và giáo phái Thái Dương đều rất kích động.
Bởi vì bốn người này chính là cường giả đứng sau từng đám thế lực bọn họ.
Còn Dương Hạo Thiên, sau khi nhìn thấy bốn người này, ông ta lại nhíu mày.
Đương nhiên là ông ta nhận ra bốn người này.
Còn Thôi Nguyên Khánh đang đứng ở đẳng xa với Diệp Viễn lại đang rất kinh hãi khi nhìn thấy bốn người này.
“Kyassuru Reiku? Barokuri, lto Taiga, Bensuta, bọn họ… sao họ có thể vẫn còn sống
cơ chứ?”
Tất nhiên là ông ta biết bốn người này, bốn người này một trong số những cường giả hàng đầu thế giới cách đây một trăm năm.
Một trắm năm mươi năm trước, thực lực của bốn người này đã đạt đến cảnh giới Thiên Vương đỉnh phong, chỉ còn thiếu một bước nữa là bước vào hàng ngũ tuyệt thế cường giả ở cảnh giới Huyền Vương.
Nghe đồn, một trăm nước trước bốn người này đều thăng lên cảnh giới Huyền Vương, nhưng vì không thể nào đi vào giới tu hành, nên đã bị phép tắc thiên địa xóa bỏ.
Nhưng bây giờ, tại sao bốn người đáng lẽ ra đã chết từ lâu lại sống sờ sờ và xuất hiện ở đây vậy.
Còn Diệp Viễn đang đứng bên cạnh lại tỏ vẻ thản nhiên, bởi vì ngay từ sáng sớm, anh đã phát hiện ra sự tồn tại của bốn người này.
Anh cũng biết rõ, chắc bốn người này chính là cường giả chân chính của đoàn hiệp sĩ, Bát Kỳ Môn, thần giáo Quang Minh và giáo phái Thái Dương.
Chính vì vậy.
Anh vẫn một mực ẩn dấu thực lực, anh không muốn để cho bốn người này biết đến sự tồn tại của anh quá sớm.
Anh làm vậy sở dĩ là muốn xem xem những người này ẩn náu trong tối suốt, rốt cuộc là muốn làm cái gì.
“Dương Hạo Thiên, không ngờ ông vẫn chưa chết!”
Kyassuru Reiku của đoàn hiệp sĩ mỉm cười nhìn Dương Hạo Thiên như thể trông thấy bạn già nhiều năm chưa gặp vậy.
“Hừ, các ông đều chưa chết, sao tôi lại chết được!” Dương Hạo Thiên lạnh lùng trả lời.
“Ha ha, nhiều năm chưa gặp, ông vẫn có cái tính thối đấy!” Kyassuru Reiku vẫn cười nhẹ nói. “Bớt nói nhảm, rốt cuộc các ông tới đây có mục đích gì?” Dương Hạo Thiên vẫn lạnh lùng hỏi.
“Tất nhiên là tới vì báu vật trong đây rồi!” Kyassuru Reiku thản nhiên nói.
Nhưng Dương Hạo Thiên tỏ vẻ không tin.
Thực lực của mấy người này đã đạt tới cảnh giới Huyền Vương, đối với họ mà nói thì địa khí đúng là một trợ lực to lớn.
Nhưng chỉ dựa vào điểm này, liền khiến bọn họ mạo hiểm bị phép trời phạt giết, từ xa vạn dặm dắt tay nhau tới đây, cái này tuyệt đối không có khả năng. Bọn họ tới đây, chắc chắn là có mục đích gì đó không thể nói cho người khác biết.
“Ông nghĩ tôi sẽ tin lời của đám ngụy quân tử các ông à?” Dương Hạo Thiên khinh thường nói.
“Chúng tôi tới đây, thật sự là vì số địa khí này, dạo gần đây chúng tôi có được một số thông tin, nói rằng trong những địa khí này khả năng có chứa manh mối về lối vào thông đạo đến giới †u hành ngày trước.”
“Cho nên chúng tôi mới mạo hiểm tới đây, chúng tôi muốn lấy những địa khí này để xem xem có manh mối về lối vào đi thông tới giới tu hành thật không.” “Anh Dương, ông cũng biết đấy, thực lực đạt đến cảnh giới như chúng tôi, nếu không mau bước vào giới tu hành, thì khó tránh khỏi việc một ngày nào đó sẽ bị phép tắc thiên địa giết.”
“Cho nên hễ có một chút thông tin liên quan đến lối vào giới tu hành, thì dù chỉ là tin đồn, chúng tôi cũng phải mạo hiểm thử một phen.”
“Chắc là anh Dương cũng tới đây vì những địa khí này, nhưng ông nhìn đi bây giờ chỗ đó đã bị đại trận bao phủ, phỏng chừng lấy sức của một mình ông thì cũng không phá được đại trận đấy!”
“Hay là thế này, chúng ta hợp tác cùng phá đại trận này, đến lúc đó, địa khí bên trong chúng ta chia đôi, bốn phương thế lực chúng tôi cầm đi một nửa, anh Dương mình ông lấy một nửa, ông thấy sao?”
Nói xong, Kyassuru Reiku liền nhìn Dương Hạo Thiên với ánh mắt rất là mong chờ.
Nhưng Dương Hạo Thiên lại lạnh lùng hừ một cái.
“Hừ, ông nghĩ tôi sẽ mắc mưu các ông sao?”
Từ khi bọn họ nhận được tin thăm dò cái quỷ môn này, dọc đường đi, những người này toàn muốn dồn thành viên giới cổ võ nước Hoa bọn họ vào chỗ chết.
Mà vừa nãy, những người này còn lợi dụng tay của Vạn Độc Vương, suýt thì làm sư muội ông ta chết trong tay Vạn Độc Vương.
Bây giờ, những người này lại còn muốn dùng cái cớ sứt sẹo này hòng lừa ông ta phá đại trận.
Nếu ông ta mà đồng ý đề nghị của những người này, giúp họ phá đại trận, vậy thì e là vào khoảnh khắc đại trận bị phá, những người này sẽ ra tay với ông ta luôn.