Tuyệt Thế Thần Y - Chương 965 Đã hỏi tôi chưa
Chương 965: Đã hỏi tôi chưa
Mà lúc này, Dương Hạo Thiên thấy người bên mình đã an toàn, ông ta cũng dừng công phá đại trận luôn.
Một quyền ác liệt đánh thẳng về phía Vạn Độc Vương đang ở gần ông ta nhất.
Vạn Độc Vương không có tí đề phòng nào, bị Dương Hạo Thiên đánh cho một quyên bất tỉnh luôn.
“Dương Hạo Thiên, ông muốn chết à!”
Biến đổi xảy ra đột ngột khiến cho Kyassuru Reiku rất tức giận.
Ông ta cử động tay, ngưng tụ ra một cây trường thương màu vàng. “Ông chết đi cho tôi!”
Sau đó một gâm to vang lên, trường thương trong tay Kyassuru Reiku liền giống như một con cự long màu vàng, mang theo uy thế tối cao và năng lượng khủng bố, nhanh chóng đâm về phía Dương Hạo Thiên.
Nhưng Dương Hạo Thiên cũng không phải kẻ ăn chay, tay ông ta cũng lắc tay, một thanh trường kiếm màu đen cũng được ngưng tụ ra.
Chém ngang với thanh trường thương đang bổ tới.
“Kengl”
Một thương một kiếm va chạm mạnh. Lực đánh vào mạnh khiến cho hai người đều cấp tốc lùi về sau vài bước.
Sau khi Kyassuru Reiku dừng bước, ông ta kinh ngạc nhìn Dương Hạo Thiên rồi nói.
“Không ngờ ông cũng đạt đến cảnh giới Huyền Vương rồi!”
Nhưng Dương Hạo Thiên lại chẳng nói lời nào, ông ta lắc nhẹ người, thân hình lập tức biến mất tại chỗ.
Giây tiếp theo, thân ảnh ông ta hiện ra trên đỉnh đầu của Kyassuru Reiku.
Trường kiếm trong tay lấy tốc độ không gì sánh kịp, cấp tốc bổ mạnh lên đầu Kyassuru Reiku. Cảm nhận được uy áp khủng bố truyền tới từ phía trên, Kyassuru Reiku trở tay hung hăng đâm trường thương trong tay ra ngoài.
“Choang!”
Một thương một kiếm lại va chạm lần nữa.
Hai người vẫn không ai làm gì được ai.
Mà sau kích này, thân ảnh của Dương Hạo Thiên lại biến mất tại chỗ lần nữa.
Khi xuất hiện lần nữa, ông ta đã ở sau lưng Kyassuru Reiku.
Trường kiếm trong tay lại như một con rắn độc âm tàn xảo quyệt, đâm về phía trái tim của Kyassuru Reiku từ phía sau.
Nhưng Kyassuru Reiku lại đứng yên tại chỗ chưa hành động, trường thương trong tay bất ngờ đâm ra một cái.
Lại
chặn được một kiếm của Dương Hạo Thiên.
Nhưng cùng lúc đó, thân ảnh của Dương Hạo Thiên lại lần nữa biến mất ngay tại chỗ.
Cứ thế, Kyassuru Reiku toàn đứng im tại chỗ không nhúc nhích, dùng bất biến ứng vạn biến để đối phó với từng đòn tấn công của Dương Hạo Thiên. Sau vài chiêu, Dương Hạo Thiên vẫn không làm gì được Kyassuru Reiku, điều này khiến ông ta có hơi sốt ruột.
“Liều vậy!”
Sau một chiêu nữa lại không thành công, Dương Hạo Thiên hung hăng cắn răng một cái, trong tay chợt có thêm một đạo phù triện.
Sau khi do dự một lát, cuối cùng Dương Hạo Thiên vẫn dán đạo phù triện đó lên người mình.
Nháy mắt, trên người Dương Hạo Thiên lập tức tỏa ra một cỗ khí thế khủng bố khó mà nói nên lời.
“Hừ! Dùng ngoại vật để cưỡng chế tăng cảnh giới của mình lên hả?” “Đáng tiếc, dù ông có tăng cảnh giới lên, ông vẫn không phải là đối thủ của tôi.”
“Bây giờ, tôi sẽ cho ông thấy thực lực thật sự của tôi đây này!”
Kyassuru Reiku khinh thường cười một cái, cả người cũng lập tức tỏa ra một cỗ khí
thế còn đáng sợ hơn của Dương Hạo Thiên, và lần này ông ta cũng biến mất ngay tại chỗ.
Dương Hạo Thiên vừa dùng phù triện để tăng thực lực của mình lên còn chưa kịp cảm nhận cơ thể thì đột nhiên lại xuất hiện thêm một cỗ năng lượng cuồn cuộn. Ông ta lập tức cảm nhận được một cảm giác nguy cơ cực kỳ khủng bố bao vây ông ta.
Ông ta cũng không kịp nghĩ thêm gì, mà vội vàng vận nội khí, ngưng kết ra vô số bức chắn hộ thể, bao bọc cả người mình lại.
Nhưng đúng lúc này, một cây trường thương màu vàng bất ngờ xuất hiện trước mắt ông ta, hơn nữa còn đâm về phía ngực ông ta.
Cảm nhận được uy lực khủng bố †ỏa ra trên trường thương, nét mặt Dương Hạo Thiên thay đổi, thân hình cũng vội vàng lùi về sau.
Nhưng tốc độ của ông ta vẫn quá chậm so với thanh trường thương kia.
Trong nháy mắt, trường thương kia đã nhanh chóng xuyên thủng tấm chắn hộ thể của ông ta, hơn nữa còn hung hăng đâm xuyên qua ngực ông ta.
“Phụt!”
Dương Hạo Thiên hộc ra một ngụm máu.
Năng lượng khủng bố từ cây trường thương màu vàng đánh ông ta bay về phía
vòng xoáy màu vàng ở xa kia.
‘Amr
Lại là một tiếng trâm muộn vang lên, cơ thể của Dương Thiên Hạo đập mạnh lên vòng xoáy màu vàng.
Cả đại trận cũng rung lên dữ dội.
“Phụt!”
Dương Hạo Thiên lại hộc ra một ngụm máu, cả người sa sẩm đến cực điểm.
Nhưng lúc này ông ta lại nhìn sang Kyassuru Reiku với ánh mắt khó mà tin nổi.
“Sao ông lại không bị luật lực của thiên địa hạn chế?”
Vừa nãy ông ta cảm nhận được rõ ràng, Kyassuru Reiku đã phóng ra toàn bộ thực lực bị áp chế.
Nhưng điều làm ông ta cảm thấy cực kỳ nghi hoặc là, tại sao quy luật trời đất lại không ra tay xóa sổ Kyassuru Reiku.
Lúc này, Kyassuru Reiku chậm rãi đi tới, rồi thản nhiên nói.
“Muốn biết lý do à, kiếp sau nhé!”
Nói xong, Kyassuru Reiku khẽ động tay, trường thương màu vàng cuốn Dương Hạo Thiên lên rồi lại đập ông ta về phía vòng xoáy màu vàng.
“Đại trưởng lão!”
Còn ở đằng xa, các đệ tử của Hạo Thiên Môn nhìn thấy cảnh này thì đều gào lên thảm thiết.
Rất nhiều người muốn đi sang cứu viện, nhưng lại không thể xông ra khỏi đại trận.
“Đại cal”
Lúc này, bà lão ở Hạo Thiên Môn cũng bỏ việc truy sát cao thủ ở các thế lực, vội vàng lao tới đây.
Nhưng bà ta vừa vọt tới giữa đường, lại thấy Kyassuru Reiku chuyển động tay, bà lão liên mất khống chế rồi cũng bị đập lên vòng xoáy màu vàng.
‘Am”
Một tiếng vang thật lớn, thực lực của bà lão không bằng Dương Hạo Thiên, sau kích này bà ta bị thương nặng, rồi vô lực ngã xuống đất.
Lúc này, Kyassuru Reiku vung tay lên, một đạo kình khí khủng bố nhanh chóng đánh về phía đại trận đang bảo vệ các thành viên giới cổ võ nước Hoa Hạ ở chỗ xa.
Rất là nhẹ nhàng, đại trận kia đã bị đánh vỡ.
“Giết bọn họ đi!”
Sau câu ra lệnh của Kyassuru Reiku, cường giả ở các bên thế lực lũ lượt đánh về phía người của giới cổ võ nước Hoa Hạ.
“Này, muốn giết võ giả của nước Hoa Hạ chúng tôi, đã hỏi qua tôi chưa?”
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói thản nhiên chợt vang lên.