NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tuyệt Thế Thiếu Gia Rửa Hận - Chương 54

  1. Home
  2. Tuyệt Thế Thiếu Gia Rửa Hận
  3. Chương 54
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tuyệt Thế Thiếu Gia Rửa Hận

  • Tác giả: Hạ Y
  • Thể loại: Ở rể,Phục thù,Lột xác

Chương 54: Thác loạn trong nhà kho.

Giáng Liên Mạc vừa nói, vừa tỏ vẻ khó chịu thấy rõ. Thường thường, những

người tới đây đều đã đặt lịch hẹn trước với giám đốc Gia Huy, hơn nữa vai

vế của họ cũng không phải dạng tầm thường.

Người sang trọng tìm tới có rất nhiều, mà kẻ nghèo hèn mục rữa cũng càng

nhiều không kém.

Tiêu Bách Thần nghe ra ý vị khinh miệt của Giáng Liên Mạc, trong lòng bỗng

dưng nhớ lại câu nói khẳng định chắc như đinh đóng cột của Gia Huy hôm

qua:

“Ôi anh trai yêu quý, riêng vấn đề quản lý nhân sự, em xin thề một trăm phần

trăm, nhân viên Long Thế đều xuất sắc!”

E hèm!

Tiêu Bách Thần làm bộ hắng giọng một chút, đột nhiên nảy ra một ý muốn

thử đám nhân viên trong Long Thế này xem sao.

“Tôi có việc muốn nhờ vả giám đốc Gia Huy. Công ty chúng tôi đang gặp vài

trục trặc. Vì gấp rút quá nên tôi quên chưa hẹn trước.”

Ngừng một lát, anh nói tiếp:

“À, tôi có thể ngồi ở đây để đợi cũng được. Chừng nào giám đốc ra thì tôi sẽ

trực tiếp chào hỏi anh ấy!”

Vừa nói, Tiêu Bách Thần vừa chỉ vào chiếc ghế đá trống trơn bên cạnh.

Giáng Liên Mạc cũng đành bất lực, không dám to tiếng đuổi anh. Những kẻ

mặt dày trơ trẽn như thế này càng nói chúng càng cào miệng ra mà ăn vạ,

đến lúc đó chức vụ thư ký này của cô ta sẽ bị đe dọa mất.

“Được thôi! Nếu anh đã muốn, vậy thì anh cứ ngồi ở đó chờ. Nhưng tôi cũng

xin nói trước, toàn bộ các thiết bị điện và đồ đạc ở công ty anh đừng có động

vào.”

Nói xong, Giáng Liên Mạc xoay người, lắc mông rời đi.

Chỉ còn một mình ngồi bên ngoài sảnh, Tiêu Bách Thần cũng chưa muốn

gặp Gia Huy ngay. Anh đứng dậy, đi dọc hành lang thăm dò một chút.

Cách xa phòng giám đốc là đám nhiên viên đang tụ tập nói chuyện, có kẻ

còn lén lút ăn vặt, trên miệng dính đầy bụi bánh, rác rưởi ăn xong ném bộp

xuống dưới đất…

Tiêu Bách Thần chép miệng, lắc đầu chán nản.

Gia Huy chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài của bọn họ mà đã vội đánh giá họ xuất

sắc, cứ như thế này thì tập đoàn không sớm thì muộn cũng sẽ bị hao mòn.

“Anh kia, từ đâu đến đây mà lấm la lấm lét như vậy?”

Từ phía trước, vài gã đàn ông ăn mặc chỉnh tề, trên tay cầm tập tài liệu dày

cộp cùng vài lon cà phê đang nhìn chằm chằm về phía anh, ngông nghênh

cất giọng hỏi.

Tiêu Bách Thần nở nụ cười nhạt, đoạn cũng nhiệt tình đáp lại y nguyên

những lời anh đã nói với Giáng Liên Mạc khi trước.

Tức thì, một tràng cười khả ố vang lên, đám nhân viên ôm bụng cười sặc

sụa như vừa nghe thấy một câu chuyện nực cười.

“Ai dà, tôi nói này, công ty chúng tôi chỉ tiếp những đối tác đã được hẹn

trước. Hơn nữa, những công ty được đặt vào tầm ngắm phải có giá trị lâu dài

về sau. Còn toàn bộ những công ty nào mà đang trên bờ vực phá sản, hoặc

không có khả năng chi trả và cung ứng cho Long Thế, hoàn toàn đừng mơ

mà động tới!”

Tiêu Bách Thần vẫn chưa chịu thua, nhếch miệng đáp:

“Tôi không có ý đến đây để nhờ vả các anh. Chúng tôi là muốn hợp tác, cùng

nhau phát triển một mảng kinh tế, chứ đâu phải là toàn bộ các mảng khác

nữa?”

Một gã thanh niên gương mặt điển trai, sáng sủa đang dựa lưng vào tường

uống cà phê, nghe anh trả lời như thế bèn đưa tay ném bốp ly cà phê dở

xuống dưới đất. Lập tức, nước cà phê chảy tràn lênh láng khắp sàn.

“Mẹ kiếp, các anh cần gì phải tốn nước miếng mà tiếp chuyện với nó. Trực

tiếp gọi bảo vệ lên đây mà đuổi luôn nó ra ngoài là xong!”

“ Ân Phồn, thái độ của cậu khi nói chuyện với khách thế à?”

Gã đồng nghiệp bên cạnh trừng mắt quát lớn, sau đó quay sang những kẻ

còn lại cùng phá lên cười đắc ý.

Tiêu Bách Thần cũng không muốn dây dưa thêm với họ nữa, quyết định

quay lưng rời đi.

Ngay khi ngang qua căn nhà kho ở cuối hành lang tầng ba mươi, anh chợt

nghe thấy có âm thanh đáng ngờ phát ra nỉ non.

Cánh cửa nhà kho khép hờ, Tiêu Bách Thần chậm rãi nhấc từng bước về

phía cửa, đoạn ghé mắt nhìn vào bên trong.

Một đôi nam nữ trần truồng đang không ngừng bám chặt lấy nhau mà hoan

hỉ, người phụ nữ xoay lưng lại phía anh, đôi chân dài trắng muốt quấn chặt

quanh thân gã đàn ông bên dưới.

Ưm…ưm…aaa…!

“Cục cưng ơi, em thật ngọt ngào!”

Gã đàn ông trầm giọng mà ngân nga, đôi môi bóng nhẫy không quên ngậm

chặt nhũ hoa của người đàn bà, bàn tay thô ráp không ngừng vuốt ve, vỗ vỗ

vào mông cô ta, tạo thành âm thanh “đèn…đẹt…!” thác loạn.

“Phó tổng Lưu… A…ưmmm… Anh hứa thì phải giữ lời đấy!”

Thân hình tuyệt mỹ của cô gái kia nảy lên nảy xuống theo từng động tác

nhún nhảy, hai thân hình không mảnh vải che thân hết đổi tư thế này lại xoay

tư thế khác, cùng nhau gầm thét cực điểm.

Đến khi gã đàn ông đã đạt giới hạn, tự khắc gầm lên một tiếng, sau đó mới

thỏa mãn rút ra khỏi cơ thể cô gái, cả hai cùng nhau nằm vật xuống tấm

thảm cũ gần đó, không ngừng thở hổn hển.

Lúc này, Tiêu Bách Thần mới nhìn rõ mặt cô gái kia. Đó chẳng phải là nữ thư

ký Giáng Liên Mạc hay sao?

Còn gã đàn ông vạm vỡ kia, anh không trông nhìn rõ, chỉ thấy ở sau ót hắn

có một vết bớt nhỏ màu đỏ.

Chậc!

Gia Huy à Gia Huy, nhân viên dưới trướng của Long Thế càng ngày càng

thối nát rồi!

Tiêu Bách Thần vừa quay lưng bước đi liền bất ngờ bị một bàn tay thô ráp

kéo giật lại, lôi vào bên trong nhà kho.

Anh chưa kịp định thần lại liền bất ngờ bị ăn một cú đấm đến ê ẩm mặt mày.

“Thằng khốn, dám nhìn trộm bọn tao này!”

Giáng Liên Mạc cùng gã đàn ông đã mặc đồ xong xuôi, đang cùng nhau

trừng mắt nhìn anh chằm chằm.

Tiêu Bách Thần đưa tay xoa xoa miệng, giả ngu ấp úng đáp:

“Tôi chưa nhìn thấy gì cả. Tôi xin thề! Các người hiểu lầm rồi!”

Giáng Liên Mạc cũng đã nhận ra anh, bèn bĩu môi chỉ tay vào mặt Tiêu Bách

Thần, chán ghét nói:

“A, Lưu Hào, đây chính là gã đàn ông định đến công ty xin xỏ ký hợp đồng

mà em đã kể cho anh trước đó!”

Lưu Hào đưa mắt nhìn dọc người Tiêu Bách Thần, đoạn nhếch mép cười

khẩy mà đáp:

“Anh còn tưởng ai. Thì ra chỉ là một thằng ranh con miệng còn hôi sữa!”

Vừa nói, hắn vừa đưa tay túm chặt lấy cổ áo Tiêu Bách Thần, mở giọng đe

dọa:

“Nghe cho rõ đây, tao là phó tổng Lưu Hào, một trong những cổ đông lớn

nhất của tập đoàn Long Thế. Nếu mày muốn hợp tác với tập đoàn của tao,

thì khôn hồn ngậm miệng lại. Đã nghe rõ hay chưa?”

“Đã nghe!”

Tiêu Bách Thần cong môi cười thầm.

Phó tổng Lưu Hào ư?

Haha…

Hãy chờ xem!

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tuyệt Thế Thiếu Gia Rửa Hận được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 54"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

bìa truyện nhayho.com (3)
Thiên Tôn Bất Bại (Full)
Tháng 2 9, 2022
thieu-gia-ngong-cuong-tan-minh-full
Thiếu Gia Ngông Cuồng – Tần Minh (Full)
Tháng 10 26, 2021
Yêu Em Đến Tận Xương Tủy
Truyện Yêu Em Đến Tận Xương Tủy
Tháng 12 30, 2021
nữ pháp y của tổng tài mặt than
Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than
Tháng 1 30, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com