Vạn cổ luân hồi tháp - Chương 15 Sát phạt quyết đoán
Chương 15: Sát phạt quyết đoán
Không chỉ là bốn người Đinh Hải mà Tần Ngọc, Vương Đằng, Trương Thặng cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên.
Nhất là Tân Ngọc, vừa liếc mắt liền nhận ra Lục Nhân vừa thi triển Mãnh Hổ Quyền và Bát Quái Quyền, toàn bộ đều được tu luyện đến viên mãn.
Bất kỳ võ kỹ nào, muốn tu luyện đến viên mãn, không phải dựa vào thiên phú là có thể bù đắp mà cần một lượng thời gian rất lớn.
Mà Lục Nhân vừa nhập môn vài tháng làm được bằng cách nào vậy?
“Tiểu tử, đây là chuyện riêng giữa ta và Tân Ngọc, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng lo chuyện bao đồng, ngươi không trêu chọc Đỉnh gia ta được đâu!”
Đinh Hải lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lục Nhân.
Tuy nhiên, Lục Nhân lại đi qua đó, một chân giẫm lên ngực hắn ta.
“Răng rắc!”
Theo tiếng răng rắc vang lên, xương ngực của Đinh Hải bị giẫm vỡ, máu tươi bắn ra, trực tiếp đi gặp diêm vương.
Sau khi giải quyết Đinh Hải xong, Lục Nhân quay sang nhìn ba người còn lại.
Ba đệ tử của Hoàng Đạo Môn lộ vẻ hoảng sợ, cả người run rẩy nhìn cảnh này.
“Đinh… Đinh Hải sư huynh chết rồi, bị hắn ta giết chết!”
Một đệ tử trong số đó kỉnh hãi lên tiếng.
Hắn ta hoàn toàn không ngờ rằng Lục Nhân lại dám giết người, hơn nữa còn giết một cách quyết đoán đến vậy.
Nhưng khi nhìn thấy Lục Nhân đi ra với vẻ mặt đằng đằng sát khí, bọn họ lập tức quỳ trên mặt đất, rối rít xin tha mạng.
Tuy nhiên, không chờ bọn họ nóỉ xong, Lục Nhân liên tục đá ba cái, khiến ba người bọn họ bị đá bay ra ngoài, ba người đó nặng nề ngã lăn ra đất, đã không còn hơi thở.
Nhìn thấy cảnh này, Vương Đằng và Trương Thặng cũng bị chấn động, tuy đệ tử tông môn chém giết lẫn nhau là chuyện thường gặp, nhưng khỉ tận mắt nhìn thấy Lục Nhân giết chết bốn đệ tử, cảnh tượng máu tanh đó khiến bọn họ nhất thời không thể chịu đựng được.
Tân Ngọc không có cảm giác này, nàng ta cũng từng giết rất nhiều đệ tử của những tông
môn khác, cho dù Lục Nhân không giết thì nàng ta cũng sẽ tự tay giết chết bốn người này.
Lục Nhân sờ mó trên người Đỉnh Hải, nhanh chóng tìm được một chiếc lọ, hắn ném thẳng cho Tân Ngọc, nói: “Sư tỷ, cái này có lẽ là thuốc giải độc!”
“Cảm ơn!”
Tân Ngọc nhận lấy chiếc lọ, cất giọng nói yếu ớt.
Lục Nhân gật đầu, sau đó đỡ Vương Đằng dậy, nói: ‘Vương Đằng sư huynh, huynh không sao chú?”
“Ta rất có sao!”
Vương Đằng che khuôn mặt sưng phù của mình, oán hận nói: “Ngươi lợi hạỉ như vậy mà lại không ra tay sớm hơn một chút, khiến khuôn mặt đẹp trai ngời ngời của ta không được bảo vệ!”
“Chúng ta rời khỏi nơi này trước đi!”
Sau khi uống thuốc giải, Tần Ngọc đã khôi phục một chút sức lực, bèn đi theo một hướng.
Lục Nhân và Trương Thặng thì dìu Vương Đằng đi theo đằng sau.
Nửa canh giờ sau!
Bốn người Tần Ngọc Lục Nhân nghỉ ngơi ở một mảnh rất trống trải.
Tần Ngọc ngồi dưới một gốc cây cổ thự nàng ta cũng hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng lấy làm lạ, với sức mạnh một mình hắn mà giết chết bốn đệ tử Hoàng Đạo Môn đã mở sáu linh khiếu, sức chiến đấu này hết sức đáng sợ.
Hơn nữa, nàng ta cũng có thể nhận ra rằng Lục Nhân cũng đã mở sáu linh khiếu, nếu đổi lại là nàng ta, có lẽ nàng ta cũng có thể làm được nhưng chưa chắc có thể dê dàng như Lục Nhân.
“Lục Nhân sư đệ, hôm nay coi như Tân Ngọc ta nợ ngươi!”
Tân Ngọc nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Hôm nay nếu Lục Nhân không ra tay thì khó mà tưởng tượng hậu quả.
Nếu nàng ta thật sự bị Đỉnh Hải cưỡng hiếp, Vương Đằng và Trương Thặng chắc chắn cũng không thể sống được, với tác phong làm việc của Đỉnh Hải, chắc chắn hắn ta sẽ giết người diệt khẩu.
Lục Nhân không nóỉ gì, chỉ mỉm cười hờ hững.
Khi đến thế giới này, hắn từng giết người
một lần, biết rõ quy tắc của thế giới này, nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với bản thân.
Không giết bốn người Đỉnh Hải thì sẽ có những rắc rối vô tận.
“Chuyện Đinh Hải, hy vọng mọi người đêu có thể giữ bí mật, nếu thật sự bị Đỉnh gia điều tra ra, ta sẽ ôm hết mọi chuyện về mình, không liên quan gì đến Lục Nhân sư đệ cả!”
Tần Ngọc nói.
Vương Đằng vỗ ngực bảo đảm, nói: “Sư tỷ, tỷ yên tâm đỉ, tên Đinh Hải đó chết chưa hết tội, bọn ta không biết gì hết!”
“Ta cũng vậy!”
Trương Thặng hùa theo.
Lục Nhân cũng không nói gì nhiều, huống hồ hắn còn là huyết mạch phế phẩm, e rằng nếu người của Đinh gia thật sự điều tra ra được thì cũng không tin là do hắn làm.
Vả lại, khả năng cao là Đinh gia cũng sẽ không nghi ngờ họ.
Đây là Hắc Hổ Lĩnh, hàng năm đệ tử tông môn chết ở chỗ này đếm không hết.
Tần Ngọc nhìn Lục Nhân, không nhịn được hỏi: “Lục Nhân sư đệ, thật ra ta có một nghỉ
vấn!”
Lục Nhân mỉm cười nói: “Ngươi muốn hỏi ta rằng tại sao lại có thể tu luyện Mãnh Hổ Quyền và Bát Quái Quyền đến viên mãn phải không?”
Tần Ngọc gật đầu.
“Thật ra trước đây ta đã tu luyện hai môn quyền pháp này mà vẫn luôn không được viên mãn, sau này được tiên nhân ban ân nên mới tu luyện đến viên mãn!”
Nghe thấy Lục Nhân giải thích, đương nhiên Tần Ngọc không tin, huyết mạch phế phẩm, dù luyện thế nào thì cũng chẳng có ích gì.
Tuy nhiên, nếu Lục Nhân không muốn nói, nàng ta đương nhiên cũng sẽ không gặng hỏi.
Sau khỉ cảm thấy sức mạnh trong cơ thể của mình đã khôi phục hoàn toàn, Tân Ngọc bèn nói: “Ta đã hái được Bách Khiếu Thảo, việc này không nên chậm trễ, chúng ta trở về đi thôi!”
“Được, chúng ta trở về!”
Trên đường trở về, đương nhiên bốn người Lục Nhân và Tần Ngọc cũng gặp phải rất nhiều yêu thú cấp một.
Lần này, Lục Nhân không để Tần Ngọc ra
tay mà bản thân tự ra tay.
Tuy Lục Nhân vừa giết bốn người xong nhưng người và yêu thú hoàn toàn khác nhau.
Trên đường đi, Lục Nhân dựa vào Mãnh Hổ Quyền và Bát Quái Quyền viên mãn của mình giết chết hơn chục con yêu thú, năng lực thực chiến cũng càng ngày càng mạnh.
Có thể trong lần rèn luyện này, năng lực thực chiến của Lục Nhân ít nhất cũng đã tăng lên gấp đôi.
Ầm!
Lúc này, Lục Nhân đang chiến đấu với một con bích lân cự xà.
Còn Vương Đằng, Trương Thặng và Tân Ngọc thì đứng một bên quan sát cuộc chiến.
Tuy nhiên, Vương Đằng đứng bên cạnh Trương Thặng, còn Tân Ngọc thì đứng ở bên khác.
Vương Đằng nhìn thấy ánh mắt nhìn Lục Nhân của Tân Ngọc vậy mà lại có chút ý cười, ngạc nhiên nói: “Trương Thặng, ngươi nhìn thấy không, Tần Ngọc sư tỷ lại cười kìa, nàng ấy nhìn Lục Nhân sư đệ mỉm cười!”
“Đúng thế, ánh mắt của Tân Ngọc sư tỷ nhìn Lục Nhân sư đệ rõ ràng đã thay đổi, chẳng
lẽ là bởi vì Lục Nhân sư đệ đã cứu Tân Ngọc sư tỷ, Tần Ngọc sư tỷ đã có ấn tượng tốt với Lục Nhân sư đệ?”
“Suỵt, chuyện như vậy đừng nói bừa, cẩn thận bị Tần Ngọc sư tỷ nghe thấy, chúng ta sẽ không có quả ngon để ăn đâu!”
Vương Đằng thấy Lục Nhân giết chết bích lân cự xà thì lập tức chạy tới bắt đầu dọn dẹp chiến trường.
Tuy nhiên, Vương Đằng vừa định bước tới, một mũi tên nước khổng lồ từ xa xuyên qua và bay về phía Lục Nhân.
“Lục Nhân sư đệ, cấn thận!”
Giọng nói nhắc nhở của Tân Ngọc vừa truyền đến tai của Lục Nhân, Lục Nhân liền nhìn thấy mũi tên nước đó lao về phía hướng sau lưng hắn.
Thân thể của Lục Nhân ngửa ra sau, lăn lộn mâỳ Lân, tránh khỏi mũi tên nước đó.
Vù!
Mũi tên nước bắn lên không trung, xuyên qua không khí và xuyên thẳng vào một cái cây khổng lồ bên cạnh Lục Nhân.
Bốn người còn chưa kịp phục hồi tỉnh thần thì một cơn gió tanh đáng sợ thổi vào mặt, một
con rắn khổng lồ to hơn cái thùng từ xa lao tới.
Con rắn khổng lồ này dài hơn mười thước, toàn thân phủ đầy vảy màu xanh lục, mỗi vảy to bằng lòng bàn tay, trên đầu rắn có một chiếc sừng rồng.
Một đôi mắt rắn hung tợn nhìn chằm chằm bốn người, không ngừng gầm lên giận dữ.
Nhìn thấy con rắn khổng lồ đó, Vương Đằng sợ hãi hét lên: “Là… Là bích lân xà vương?”
Trương Thặng hoàn toàn ngẩn người, đây là yêu thú vương cấp một, cho dù là võ giả Linh Khê cảnh cấp một khi đối mặt với bích lân xà vương, cũng chỉ có thể co cẳng mà chạy.
Dù thế nào cũng không thể ngờ được rằng họ lại bị bích lân xà vương để mắt đến ở bên ngoài Hắc Hổ lĩnh.
Nhìn con bích lân xà vương đó, sắc mặt của Lục Nhân hơi nặng nề, sợ rằng bởi vì bản thân giết con trai của đối phương, nên mới khiến con bích lân xà vương tức giận.
“Trên đầu nó có một cái sừng rồng, đã không còn là rắn nữa, sắp lột xác trở thành giao long rồi!”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tần Ngọc lộ vẻ
vui mừng, nói: “Chắc chắn nó đã nuốt Thiên Tài Địa Bảo nên mới có thể lột xác, Lục Nhân sư đệ, chúng ta cùng nhau liên thủ giết chết nó, Thiên Tài Địa Bảo hai chúng ta mỗi người một nửa, thế nào?”
“Thiên Tài Địa Bảo sao?”
Lục Nhân cũng lộ vẻ phấn khích.
Thiên Tài Địa Bảo có giá trị không rẻ.
Nếu dùng được thì có thể tăng thêm thực lực của bản thân, cho dù không dùng được thì cũnq có thể bán được rất nhiều tiền.