NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Vạn cổ luân hồi tháp - Chương 19 Hai mươi năm khổ tu

  1. Home
  2. Vạn cổ luân hồi tháp
  3. Chương 19 Hai mươi năm khổ tu
Prev
Next

Chương 19: Hai mươi năm khổ tu
Cứ như vậy, Vân Thanh Dao bắt đầu đích thân dạy dỗ Lục Nhân.
Ban đêm, Vân Thanh Dao ngủ trên giường Lục Nhân, còn Lục Nhân chỉ có thể ngủ trên sàn nhà.
Giờ Mão, ngay khi trời vừa mờ sáng, Vân Thanh Dao đã kéo Lục Nhân ra tu luyện.
Trong bữa ăn, Vân Thanh Dao và Lục Nhân cùng nhau đỉ tới nhà ăn dùng bữa, thu hút đám đệ tử tới vây xem.
“Tại sao Thánh nữ điện hạ lại luôn ở bên cạnh Lục Nhân vậy?”
“Nghe nói Thánh nữ điện hạ đang đang truyền thụ kiếm pháp cho Lục Nhân, muốn thể hiện trong lúc luận bàn giao lưu đệ tử mới nhập môn!”
“Lục Nhân là huyết mạch phế phẩm, cho dù mở một lỉnh khiếu cũng không thề luyện kiếm mà nhỉ?”
Rất nhiều đệ tử nhập môn dều cảm thấy khó tin.
“Lục Nhân, ngươi có nghe thấy không, những người kia không tin ngươi có thể tu luyện được. Ngươi nhất định phải cố gắng!”
Vân Khinh Dao trịnh trọng nói.
“Sư phụ, ta sẽ cố gắng!”
Lục Nhân gật đầu.
Lục Nhân đương nhiên sẽ không hề lơ là. Tượng Kiếm Pháp này dù gì cũng là kiếm pháp nhân giai thượng phẩm.
Nếu hắn tự mình tu luyện, với thiên phú của hắn thì không biết phải bao lâu mới có thể nhập môn, thậm chí không bao giờ có thể nhập môn. Hiện tại có Vân Khinh Dao truyền thụ, ngưỡng tu luyện sẽ hạ xuống nhiều.
Vân Thanh Dao đích thân truyền thụ ba thức, Lục Nhân cuối cùng cũng học được, miễn cưỡng có thể đánh được ba thức của Tượng Kiếm Pháp, nhưng động tác hết sức vụng về.
Vân Thanh Dao nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng có chút áy náy.
Nàng vốn tưởng rằng huyết mạch phế phẩm rất vô dụng, nhưng không ngờ nó lại vô dụng như vậy.
Với thiên phú bỏ đi như thế, có thể kiên trì tu luyện võ kỹ suốt một tháng đã là rất cố gắng rồi. Nếu là nàng, với thiên phú kém cỏi như vậy thì nàng đã bỏ cuộc từ lâu rồi.
“Có lẽ mình không nên ép hắn tu luyện.
Thiên phú vô dụng như thế, dù là nhân vật như cố đế Đà Xá cũng không cách nào tu luyện được nhỉ?”
Vân Thanh Dao âm thầm thở dàỉ.
Vân Thanh Dao dứt khoát bảo Lục Nhân từ bỏ việc tu luyện Tượng Kiếm Pháp, mà thay vào đó luyện tập các kiếm pháp cơ bản đơn giản, cắt chém đâm hất!
Nàng tràn đầy tự tin, cho rằng với huyết mạch thất phẩm của mình, Lục Nhân dù có tệ đến đâu vẫn có thể tu luyện kiếm pháp nhập môn mà nàng tự nghĩ ra.
Nhưng nàng đánh giá quá cao huyết mạch phế phẩm của Lục Nhân rồi.
Hiện tại chỉ có thể tạm thời để Lục Nhân tu luyện kiếm pháp cơ bản ứng phó với tình hình trước mắt.
Lần này đệ tử của hai đại tông môn luận bàn giao lưu, Thanh Vân Môn đã chẳng còn cơ hội chiến thắng, chỉ có thể dựa vào huyết mạch phế phẩm của Lục Nhân để vớt vát lấy chút thể diện.
Huyết mạch phế phẩm có thể tu luyện đc kiếm pháp cơ bản đã khó tin rồi.
Trong bốn ngày, dưới sự giám sát của Vân
Thanh Dao, cuối cùng Lục Nhân cũng thành thạo kiếm pháp cơ bản, cắt chém đâm hất đều có sức khá mạnh.
“Lục Nhân, Hỏa Linh Kiếm cho ngươi bảo quản. Dù cho tương lai con đường tu hành của ngươi như thế nào, ngươi vẫn mãi là đệ tử của ta. Hôm nay hãy nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai hãy cố gắng hết sức thi triển ra kiếm thuật cơ bản của mình là được!”
Vân Thanh Dao vỗ nhẹ vai Lục Nhân vài cái rồi trực tiếp rời đi.
Lục Nhân nhìn bóng lưng sư phụ của mình, hơi nhếch khóe miệng, nói: “Sư phụ, ngày mai, ta sẽ trở thành niềm kiêu ngạo của người!”
Nếu Vân Thanh Dao không tin hắn đã mở bảy linh khiếu, vậy đợi đến khi đệ tử luận bàn giao lưu vào ngày mai, khi đó làm một lần khiến mọi người trầm trồ.
Sau khi trở lại ký túc xá, Lục Nhân liền chui vào bảo tháp vô danh.
Lỉnh mễ trong bảo tháp có thể cho hắn tu luyện suốt 20 năm.
“Sư phụ quan tâm mình như vậy, mặc kệ ngày mai có chuyện gì, mình cũng phải đánh bại đệ tử huyết mạch lục phẩm kia!”
Ánh mắt Lục Nhân sắc bén, nắm chặt nắm tay.
Tuy nhiên, đối phương có huyết mạch lục phẩm, còn hắn cũng chỉ là huyết mạch phế phẩm. Cho dù hắn đã tu luyện hoàn thiện ba bộ võ kỹ nhân giai hạ phẩm cũng chưa chắc là đối thủ của đối phương.
Hắn đã nhìn thấy thực lực của Tân Ngọc, cũng là thiên tài huyết mạch lục phẩm. Với thực lực hiện tại của hắn, hắn còn lâu mới là đối thủ của Tân Ngọc.
“Hai mươi nám, nhất định phải tu luyện Tượng Kiếm Pháp nhập môn!”
Lục Nhân cầm Hỏa Lỉnh Kiếm, tiếp tục tu luyện kiếm pháp cơ bản.
Cắt chém đâm hất!
Lục Nhân tập luyện cả năm trời, chỉ tu luyện cắt chém đâm hất nhàm chán!
Giờ đây, Lục Nhân múa kiếm vô cùng khí thế, mỗi một lần đều có thể tấn công với sức mạnh kinh hoàng.
Vút!
Lục Nhân vung một kiếm chém vào tảng đá lớn trước mặt, tảng đá bị chẻ làm đôi như đậu phụ.
Lục Nhân đã thành thạo bốn chiêu kiếm trụ cột và thậm chí còn thoát khỏi ràng buộc.
“Bắt đầu tu luyện thức thứ nhất của Tượng Kiếm Pháp, Tích Động!”
Hình ảnh đích thân giảng dạy của Vân Thanh Dao hiện lên trong đầu Lục Nhân, hắn bắt đầu múa kiếm.
Lúc đầu, động tác của Lục Nhân vẫn còn vụng về và sứt sẹo, nhưng so với trước đây, kiếm pháp của hắn đã lưu loát hơn rất nhiều, không có bất kỳ trúc trắc nào, cảm giác đã như nước chảy thành sông.
Lục Nhân bắt đầu khổ tu.
Bảy năm trôi qua trong chớp mắt.
Tốc độ múa kiếm của Lục Nhân càng ngày càng nhanh, động tác phóng khoáng thoải mái. Đột nhiên hắn vung trường kiếm, ánh kiếm nhanh như rắn, sau đó một kiếm ám sát, đâm thủng một lỗ trên tảng đá lớn trước mặt.
Thu kiếm lại đứng đó, trên mặt Lục Nhân lộ ra vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.
Bảy năm, vậy mà đã nắm vững thức thứ nhất của Tượng Kiếm Pháp.
Phải biết rằng, kiếm pháp này có thể sánh ngang với võ kỹ nhân giai thượng phẩm rồi. Với
thiên phú của hắn thì hẳn là không thể tu luyện được mới phải.
Lục Nhân thậm chí còn chuẩn bị dành mười năm để tu luyện cho được thức thứ nhất.
“Có lẽ là do sư phụ đích thân truyền thụ cho!”
Lục Nhân hít một hơi thật sâu và tiếp tục tu luyện thức thứ hai “Bất Tán”.
Múa may từng kiếm, từ sự trúc trắc lúc mới bắt đầu, Lục Nhân dần trở nên thành thạo hơn.
Mười hai năm đã trôi qua.
Ánh kiếm do Lục Nhân vung ra giống như một đám mây hướng lên trên, nhanh chóng co lại, ngưng tụ thành một điểm và xuyên qua.
Một tảng đá khổng lồ trước mặt đột nhiên phát nổ sau khi bị đánh thủng một lỗ, biến thành những mảnh vụn và vương vãi khắp nơi.
“Mình lại có thể tu luyện được thức thứ hai luôn rồi!”
Trên mặt Lục Nhân lộ ra vẻ vui mừng.
Sau hai mươi năm khổ tu, hắn đã thành thạo hai thức của Tượng Kiếm Pháp, vượt xa sự mong đợi của Lục Nhân.
Sau khi ra khỏi không gian bảo tháp, Lục Nhân đi vào nhà ăn dùng bữa tối.
“Ngày mai, Hoàng Đạo Môn sẽ mang ba đệ tử mới nhập môn đến Thanh Vân Môn chúng ta luận bàn giao lưu. Nghe nói bọn họ chiêu mộ được một thiên tài có huyết mạch lục phẩm, trong vòng một tháng rưỡi đã mở ra bảy linh khiếu!”
“Trong nhóm đệ tử mới của chúng ta, mặc dù Dương Dung và Triệu Y mạnh thật, nhưng hiện tại mớỉ chỉ mở ra sáu linh khiếu mà thôi!”
“Luận bàn giao lưu Lân này, Thanh Vân Môn chúng ta lại sắp thua rồi!”
Trong lúc trò chuyện, nhiều đệ tử đều lộ ra vẻ mặt buồn bã.
Tông môn phát triển cân có nhân tài dẫn dắt. Trong mấy nám qua, chưa có đệ tử nào của Thanh Vân Môn có thể giành được vị trí thứ nhất trong các cuộc tỉ thí quy mô lớn. Đương nhiên mỗi đại gia tộc đều đưa tộc nhân của mình đến ba đại tông môn còn lại.
Những năm gần đây, Thanh Vân Tông chỉ chiêu mộ được một đệ tử huyết mạch lục phẩm Tân Ngọc, trong khi ba đại tòng môn còn lại hầu như mỗi năm đều có thể chiêu mộ một hoặc hai đệ tử huyết mạch lục phẩm.
Lục Nhân ở một bên nghe rõ ràng. Sau khi ăn xong, hắn vừa định đứng dậy thì bị một bàn tay đè xuống.
Lục Nhân ngẩng đầu, nhìn thấy một chàng thiếu niên khoảng mười bảy tuổi, dáng vẻ nghiêm nghị, ngũ quan sắc bén như dao. Đứng bên cạnh là một nam một nữ.
Lục Nhân còn chưa kịp mở miệng, thiếu niên đã ngắt lời Lục Nhân, nói: “Ta là Triệu Y, chắc là ngươi có ấn tượng với ta!”
Lục Nhân gật đầu nói: “Ta biết ngươi, nhân tài huyết mạch ngũ phẩm. Ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Triệu Y nhìn Lục Nhân hồi lâu rồi nói: “Ta tới đây chỉ là đề khuyên ngươi tránh xa Thánh nữ điện hạ một chút. Nếu có thể thì hãy chủ động chấm dứt quan hệ sư đồ với Thánh nữ điện ha đi!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 19 Hai mươi năm khổ tu"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com