Vạn cổ luân hồi tháp - Chương 25 Kiểm tra huyết mạch lần thứ hai
Chương 25: Kiểm tra huyết mạch lần thứ hai
LÚC này, trên chỗ ngồi của khách quý!
Rất nhiều trưởng lão nhìn chằm chằm huyết ngọc trong lòng bàn tay Lục Nhân, tương tự cũng nhận ra đó là huyết ngọc Đà Xá.
Huyết ngọc Đà Xá này là niềm hy vọng vươn lên của rất nhiều người có thiên phú huyết mạch thấp.
Chỉ cần lấy được truyền thừa của cổ đế Đà Xá, rất có khả năng thay đổi thiên phú huyết mạch của bản thân.
Đặc biệt, một số ít đại gia tộc ở nước Khương Vân không ngần ngại bỏ ra rất nhiều của cải để mua một viên huyết ngọc Đà Xá nhằm cho con cháu mình tăng thiên phú huyết mạch.
Đúng vậy, mỗi viên huyết ngọc Đà Xá đều vô cùng quý giá.
Không ngờ trên người Lục Nhân cũng có một viên huyết ngọc Đà Xá.
“Để thắng được ta, ngươi lại dùng huyết ngọc Đà Xá đỡ đòn ư?”
Chử Phi Dương cảm thấy Lục Nhân điên
rồi. Đây chính là huyết ngọc Đà Xá, một khi bị phá vỡ sẽ không cách nào tiến vào động phủ Đà Xá.
“Mục tiêu của ta là thắng ngươi, làm vẻ vang cho sư phụ ta. Chỉ là huyết ngọc Đà Xá thì tính là gì chú?”
Lục Nhân cười khẩy, đuổi theo, tung ra Mãnh Hổ Quyền viên mãn, điên cuồng tung song quyền về phía Chử Phi Dương.
Phốc phốc!
Chử Phi Dương không ngừng chống cự, nhưng vết thương trên người càng ngày càng tăng lên, cuối cùng không thể phản kháng được nữa, cả người ngã xuống dưới lòi đài, liên tục phun ra mấy ngụm máu.
Toàn bộ quảng trường yên tĩnh một lúc, sau đó bùng lên tiếng hét lớn.
“Lục Nhân thắng, Thanh Vân Môn chúng ta lại thắng trận luận bàn giao lưu Lân này!”
“Ha ha ha, sau ba năm, cuối cùng chúng ta cũng thắng!”
Rất nhiều đệ tử đều rất kích động. Aỉ có thể ngờ rằng Lục Nhân vốn được coi là yếu nhất vậy mà lại đánh bại được truyền nhân Quỷ Kiếm.
Chỉ là Chử Phi Dương cũng đứng dậy, hổn hển nói: “Ta không phục, trận chiến này không công bằng!”
Hắn ta đường đường là truyền nhân Quỷ Kiếm mà lại bại dưới một tên huyết mạch phế phẩm, chuyện này mà truyền ra ngoài, hắn ta làm sao còn mặt mũi mà ở lại trong Hoàng Đạo Môn?
“Thua tức là thua. Có gì không công bằng?”
Lục Nhân chế nhạo.
“Ta bị uy lực của huyết ngọc Đà Xá đả thương, ngươi hoàn toàn không phải đối thủ của ta!”
Chử Phỉ Dương tức giận nói.
“Không có quy định nào cấm sử dụng huyết ngọc Đà Xá trong luận bàn giao lưu mà nhỉ? Thắng mới là lý lẽ mạnh nhất!”
Lục Nhân cười nói.
“Ngươi…”
Ngay lúc Chử Phi Dương sắp nổi cơn thịnh nộ thì bị Tạ Cuồng trưởng lão ngăn lại, chỉ có thể dùng ánh mắt oán hận và vẻ mặt không phục nhìn Lục Nhân.
Trưởng lão chủ trì cũng phục hồi tinh thần lại trong nỗi khiếp sợ, cười nói: “Hiện tại ta tuyên bố, Thanh Vân Môn thắng luận bàn giao lưu lần này!”
Trong lúc nhất thời, toàn trường reo hò, tất cả đệ tử đêu kích động không thôi.
Ba năm!
Thanh Vân Môn bọn họ chưa bao giờ giành chiến thắng dù chỉ một lần trong đại hộỉ giao lưu đệ tử nhập môn, giờ đây cuối cùng đã thắng. Hơn nữa kẻ mà họ đánh bại còn là truyền nhân Quỷ Kiếm.
Sắc mặt Tạ Cuồng trưởng lão tái mét, nói với Đại trưởng lão: “Mạnh trưởng lão, Lục Nhân của tông môn các ngươi chỉ mất hai tháng đã tu luyện ba bộ võ kỹ nhân giai hạ phẩm đến viên mãn, thậm chí còn thông thạo hai thức kiếm pháp. Thiên phú cỡ này, ta cũng không tin hắn là huyết mạch phế phẩm!”
Huyết mạch phế phấm hoàn toàn không thể làm được. Cho dù Vân Thanh Dao có thủ đoạn gì cũng không thể bồi dưỡng huyết mạch phế phẩm trở nên mạnh mẽ như vậy.
Nếu thực sự mạnh như thế, đám thiên tài huyết mạch ngũ phẩm, lục phẩm đó dứt khoát đừng tu luyện nữa, đâm đầu chết cho rồi.
Cho nên ông ta không tin Lục Nhân là huyết mạch phế phẩm, thà rằng Lục Nhân thật sự là huyết mạch tuyệt phẩm, như vậy Hoàng Đạo Môn bọn họ thua cũng không coi là mất mặt.
Đương nhiên, ông ta thấy Lục Nhân nhiều nhất là huyết mạch thất, bát phẩm, không thể nào là huyết mạch tuyệt phẩm.
“Lục Nhân tất nhiên không thể nào là huyết mạch phế phẩm. Kiểm tra ban đầu chắc là có sai lầm, hắn rất có thể là huyết mạch tuyệt phẩm!”
Đại trưởng lão gật đầu và nói với vẻ rất chắc chắn.
“Vậy tại sao không kiểm tra lại lần nữa!”
Tạ Cuồng trưởng lão nói.
Đại trưởng lão nói với trưởng lão bên cạnh: “Mau lấy La Bàn Chân Long đến đây!”
“Vâng!”
Hai trưởng lão phía sau lập tức rời đi.
Lúc này, Lục Nhân quay lại bên cạnh Vân Thanh Dao, không khỏi tò mò hỏi: “Sư phụ, la bàn Chân Long là cái gì?”
“La bàn Chân Long là bảo vật trấn núi của
Thanh Vân Môn chúng ta. Ngoại trừ năng lực phòng thủ kẻ thù, bảo vật này còn có thể kiểm tra chính xác huyết mạch của võ giả!”
Vân Thanh Dao nói.
■’Chính xác đến mức nào?” Lục Nhân hỏi tiếp.
Chỉ có bản thân hắn mới biết huyết mạch của mình vô dụng đến mức nào. Càng là bảo bối kiềm tra chính xác thì càng có thể kiểm tra hắn vô dụng đến mức nào.
Trước đó, hắn đi tham gia khảo hạch tông môn, biết mình là huyết mạch nhất phẩm. Tuy nhiên khi đến Thanh Vân Môn lại bị kiểm tra ra là huyết mạch phế phẩm.
Hắn lo lắng rằng la bàn Chân Long thực sự này kiểm tra ra huyết mạch của hắn phế hơn.
“ở giữa la bàn Chân Long có phong ấn hoàn toàn mười Long Hồn. Nếu là huyết mạch nhất phẩm sẽ triệu hồi mười đến mười chín Long Hồn. Nếu là huyết mạch nhị phẩm sẽ triệu hồi ra hai mươi đến hai mươi chín Long Hồn. Tương tự như vậy, nếu là huyết mạch tuyệt phẩm thì sẽ triệu hồi ra từ một trăm đến một trăm mười Long Hồn. Càng nhiều Long Hồn, huyết mạch càng mạnh!”
Vân Thanh Dao nói.
Một lúc sau, hai trưởng lão quay lại, còn dẫn theo một trưởng lão khác.
Vị trưởng lão này dường như có lai lịch rất cao, ngay cả đại trưởng lão Mạnh Thiên cũng đứng dậy khom người với ông ta.
Trưởng lão kia hạ mi mắt, vẫy tay, chỉ thấy chiếc nhẫn trên ngón tay ông ta đang nhấp nháy ánh sáng huỳnh quang.
Ngay sau đó, một chiếc la bàn vàng có đường kính ba thước lơ lửng giữa không trung.
Trên la bàn vàng có khắc hàng trăm chân long, mỗi con chân long đều uy nghiêm hiển hách.
Chúng đệ tử nhìn thấy la bàn màu vàng kia cũng thét lên.
“Đây là la bàn Chân Long, bảo vật trấn tông của Thanh Vân Môn chúng ta!1′
“Có la bàn Chân Long ở đây, trong Đông Huyền Vực không có tông môn nào dám tấn công chúng ta!”
Trên mặt rất nhiều đệ tử đều lộ ra vẻ kiêu
ngạo.
Nghe tiếng nghị luận của nhiều sư huynh,
sư tỷ, Lục Nhân hỏi: “Sư phụ, la bàn Chân Long này lợi hại như vậy sao?”
Hắn đã đọc thuộc “Đệ tử quy”, biết trong lãnh thổ Đông Huyền Vực có bảy mươi hai nước, rất nhiều tông môn, số ít có hơn một ngàn.
Nhưng Thanh Vân Môn chỉ là một tông môn hạng hai, hơn nữa cũng là một trong những tông môn yếu nhất trong số các tông môn hạng hai. Trong tứ đạỉ tông môn của nước Khương Vân, thì Hoàng Đạo Môn, Ly Hỏa Tông, Thiết Kiếm Môn tương đối mạnh trong số tòng môn hạng hai.
Để đánh giá một tông môn có phải là tông môn hạng nhất hay không là xem trong tông môn đó có cường giả Thiên Cương cảnh hay không.
Trong tứ đại tông môn của nước Khương Vân, số lượng cường giả Thần Hải cảnh rất nhiều, nhưng lại không có một cường giả Thiên Cương cảnh nào.
Nếu một tông môn hạng nhất thực sự muốn tấn công một tông môn hạng hai thì tông môn hạng hai chắc chắn không thể chống cự được mới đúng.
“La bàn Chân Long, một khi kích hoạt, có
thể giết chết ba cường giả Thiên Cương cảnh!”
Vân Thanh Dao nhàn nhạt nói.
“Cái gì?”
Nghe vậy, Lục Nhân sửng sốt.
La bàn Chân Long này cường đại như vậy sao?
“Nếu như Thanh Vân Môn của chúng ta có thể bồi dưỡng được cường giả Thiên Cương cảnh, luyện hoá la bàn Chân Long, thế thì Thanh Vân Môn có thể trở thành tông môn hạng nhất!”
Vân Thanh Dao nói: “Lục Nhân, nếu như ngươi thật sự có huyết mạch tuyệt phẩm thì nhất định có thể tấn thăng đến Thiên Cương cảnh. Đi nào, ngươi kiểm tra lạỉ một lần đi!”
“Vâng!”
Lục Nhân gật đau, đi tới trước la bàn Chân Long.
Trưởng lão kia liếc nhìn Lục Nhân rồi nói: “Đặt lòng bàn tay lên la bàn Chân Long, thả lỏng toàn thân là được!”
“Vâng, trưởng lão!”
Lục Nhân đặt lòng bàn tay lên la bàn Chân Long.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều
nín thở.
Đặc biệt là đám người Đại trưởng lão, nhịp tim của bọn họ bắt đầu tăng tốc. Nếu Lục Nhân thực sự có huyết mạch tuyệt phẩm, chắc chắn Thanh Vân Môn của bọn họ có thể chen chân vào tông môn hạng nhất.
Trái lại, trong lòng Tạ Cuồng trưởng lão của Hoàng Đạo Môn rất mâu thuẫn, vừa hy vọng Lục Nhân sẽ có huyết mạch tuyệt phẩm, nhưng lại không muốn Lục Nhân có huyết mạch tuyệt phẩm.
Tốt nhất là huyết mạch thất phẩm, bát phẩm, bọn họ vẫn có thể chấp nhận được!
Ong!
Đúng lúc này, la bàn Chân Long vang lên một tiếng nổ!
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào la bàn Chân Lonq.