Vạn cổ luân hồi tháp - Chương 30 Học trộm
Chương 30: Học trộm
Lục Nhân cầm Tôi Khí Cường Thân Quyết, bắt đầu lật xem.
Tôi Khí Cường Thân Quyết được chia làm bốn tầng, tu luyện đủ cả bốn tầng này được coi là viên mãn.
Tầng thứ nhất, Dưỡng Khí Luyện Thể!
Tầng thứ hai, Cương Cân Thiết Cốt!
Tầng thứ ba, Toái Thiết Trọng Sinh!
Tầng thứ tư, Lưu Ly Kim Thân!
Lục Nhân xem hết phần giới thiệu, lập tức giật mình.
Sở dĩ Tôi Khí Cường Thân Quyết bị xếp là võ kỹ nhân giai hạ phẩm không phải vì uy lực của nó yếu mà là do tầng thứ nhất Dưỡng Khí Luyện Thể rất khó tu luyện thành công.
Cái khó của nó không phải là hóc búa mà là tốn quá nhiều thời gian, điều động linh khí trong linh khiếu đi khắp toàn thân, rèn luyện từng Lân một.
Dưỡng khí cũng tương tự như dưỡng sinh.
Không tốn chừng chục năm thì khó có thể thành công.
Một võ giả bình thường sẽ không vì tu luyện một món võ kỹ nhân giai hạ phẩm mà lãng phí tới mười mấy năm chỉ để Dưỡng Khí Luyện Thể.
Nhưng nếu tu luyện được võ kỹ này tới Lưu Ly Kim Thân thì chẳng khác nào vô địch, dù là võ kỹ mạnh tới đâu cũng khó lòng đánh vỡ được Lưu Ly Kim Thân.
“Giá trị thực sự của võ kỹ này chắc chắn cao hơn 500 ngàn!”
Lục Nhân tự lấm bẩm một mình.
Hiện tại, nếu tu luyện bình thường, hắn còn có thể tu luyện trong bảo tháp vô danh hơn 110 năm, cho nên hắn quyết định tu luyện võ kỹ này để luyện thể, học trộm luôn.
Chỉ cần tu luyện võ kỹ luyện thể này tới bước nhập môn, sau này hắn có thể chậm rãi tu luyện.
Lục Nhân bắt đầu đọc bí tịch, tu luyện theo những gì viết trong sách.
Lục Nhân điều khiển lỉnh khí trong bảy lỉnh khiếu đi khắp toàn thân, cọ rửa từng Lân một.
Mỗi lần cọ rửa, Lục Nhân đều cảm thấy như được tắm suối nước nóng, hết sức thoải mái.
Nhưng vì tiêu hao linh khí quá độ nên Lục Nhân cũng tiêu tốn lỉnh mễ thượng đẳng gấp mười lần bình thường, còn tốn kém hơn cả tu luyện Bạo Linh Bí Thuật.
Sau các lần cọ rửa, chất bẩn đặc sệt thẩm thấu ra ngoài theo lỗ chân lông trên da.
Theo như những gì viết trong bí tịch thì đây là tạp chất trong cơ thể, bàỉ trừ hết tạp chất là đã tu xong tầng đầu tiên, Dưỡng Khí Luyện Thể!
Lục Nhân tốn tận mười năm, linh khí được bổ sung bằng linh mễ đã di chuyển trong cơ thề vô số Lân, cuối cùng hắn cũng đạt được tới trình độ Dưỡng Khí Luyện Thể.
Lúc này, Lục Nhân cảm giác thân thể của mình nhẹ nhàng hơn, vóc dáng cũng gầy hẳn đỉ nhưng da dẻ lại trở nên mượt mà như lụa, săn chắc, đàn hồi, cứ như thể dùng dao cứa cũng không rách vậy.
Lục Nhân bật nhảy tại chỗ, cơ thể bay lên cao tận một trượng.
“Mặc dù thân thể nhẹ hơn nhưng độ dẻo dai và sức mạnh đều tăng lên!”
Lục Nhân thầm gật gù, nếu chỉ đơn thuần so về độ dẻo dai thì võ giả Linh Khê Cảnh bình thường chắc chắn không bằng hắn.
Hiện tại, số linh mễ thượng đẳng còn lại chỉ đủ cho hắn khổ tu hơn hai mươi năm nữa, Lục Nhân không định tu luyện tiếp, với tu vi hiện tại của hắn cũng không thể tu luyện thành công được tầng thứ hai Cương Cân Thiết Cốt.
Hắn ra khỏi bảo tháp vô danh, bên ngoài chỉ mới một giây trôi qua, Lục Nhân trả bí tịch lại cho trưởng lão thủ các.
“Lục Nhân, võ kỹ luyện thể nhân giai hạ phẩm có thể gặp nhưng không thể cầu, nếu ngươi không lấy thì chưa biết chừng ngày nào đó ta sẽ bán nó cho người khác đấy!”
Trưởng lão thủ các nhắm hai mắt, lắc đầu nói.
“Võ kỹ này quá khó tu luyện, trưởng lão để dành bán cho người khác đi vậy!”
Lục Nhân từ chối.
Trưởng lão thủ các đứng bật dậy, không tin nổi nhìn chằm chằm Lục Nhân, lại phát hiện ra Lục Nhân đã có phần khác trước nhưng không chỉ ra được là khác ở điểm nào.
“Ngươi có chắc là không mua không?”
Trưởng lão thủ các lại hỏi lại thêm Lân nữa.
Lục Nhân lắc đầu, hiện tại, hắn đã lén tu luyện võ kỹ này tới bước nhập môn rồi, hắn còn
phải tốn tiền mua nó làm gì?
“Vậy thế này đi, ta bán 400 ngàn thôi được không?”
Lục Nhân lắc đầu.
“300 ngàn thì sao?”
Lục Nhân cười, lắc đầu.
“200 ngàn nhé!”
Trưởng lão thủ các cắn răng, vô cùng xót ruột nói.
Ông ta thấy bí tịch võ kỹ này chắc chắn đáng giá hơn 200 ngàn.
“Trưởng lão cứ giữ lại nó cho người hữu duyên đi!”
Lục Nhân mỉm cười, đang định bỏ đi thì bị trưởng lão thủ các túm vai lại, sức lực toàn thân bỗng chốc như bị khóa chặt, không tài nào động đậy nổi.
“Trưởng lão có ý gì vậy?”
Lục Nhân cau mày hỏi.
“Ngươi nói cho ta biết, vì sao ngươi không muốn mua võ kỹ luyện thể này?”
Trưởng lão thủ các nói: “Ngươi là huyết mạch phế phẩm, võ kỹ luyện thể hợp cho ngươi
từ từ tu luyện nhất!
Lục Nhân cười nói: “Trưởng lão, thật không dám giấu giếm, mấy năm trước ta đã được một cao nhân chỉ bảo, truyền cho ta một võ kỹ luyện thể, chính là Tôi Khí Cường Thể Quyết này!”
“Không thể nào!”
Trưởng lão thủ các lắc đầu, nói: “Lão phu giành được Tôi Khí Cường Thể Quyết này ở trong bí cảnh, là võ kỹ đích thực được lưu truyền từ ngàn năm trước, ngoài lão phu ra, không có người thứ hai có thể tu luyện được nó!”
Lục Nhân vươn cánh tay, làn da săn chắc như vải lụa, sáng óng ánh bóng loáng.
“Dưỡng Khí Luyện Thể!”
Trưởng lão thủ các sửng sốt, ánh mắt lộ vẻ kỉnh ngạc, ỉm lặng một lúc lâu không nói nên lời.
Tầng đầu tiên của võ kỹ này tốn rất nhiều thời gian, nếu như đã tu luyện xong tầng thứ nhất thì chỉ cần tu vi tăng lên là sẽ dễ dàng tu luyện được ba tầng còn lại.
Hiện tại Lục Nhân mới chỉ 16,17 tuổi mà đã đạt tới Dưỡng Khí Luyện Thể, thành tựu sau này thật khôn lường!
Rốt cuộc hắn là phế vật hay thiên tài vậy?
“Trưởng lão…”
Lục Nhân ngắt ngàng dòng suy nghĩ của trưởng lão thủ các.
Trưởng lão thủ các ho khan một tiếng, cười khan nói: “Lục Nhân, ta có thể hỏi là ngươi mất bao lâu để đạt tới trình độ Dưỡng Khí Luyện Thể không?”
“Tốn chừng vài tháng!”
Lục Nhân trả lời.
Hắn không thể nói là mình tốn tận mười năm được, hơn nữa, muốn tu luyện Dưỡng Khí Luyện Thể thì bắt buộc phải mở linh khiếu, hắn chỉ mới mở lỉnh khiếu đầu tiên được ba, bốn tháng mà thôi.
“Chỉ mấy tháng ư? Sao có thể chú?”
Trưởng lão thủ các giật mình như muốn rớt tròng mắt ra ngoài.
Thế nhưng nhẩm tính thời gian thì Lục Nhân cũng chỉ mới mở lỉnh khiếu chưa được bao lâu, lẽ nào vì ngộ tính của Lục Nhân rất cao nên tốc độ tu luyện mới nhanh như vậy chăng?
Nhưng cũng thật vô lý!
Dưỡng Khí Luyện Thể phải tốn rất nhiều thời gian để đưa linh khí đi khắp toàn thân,
không thể nóng vội, nếu lỉnh khí di chuyển quá nhanh thì không thể đạt được hiệu quả dưỡng khí.
Trong khi đó, người có huyết mạch thiên phú càng thấp thì tạp chất trong thân thể càng nhiều, càng tốn nhiều thời gian hơn.
Hắn làm sao có thề chỉ tốn mấy tháng đã đạt tới trình độ Dưỡng Khí Luyện Thể được?
“Trưởng lão, nếu như không còn chuyện gì khác thì ta xỉn phép về trước!”
Không để ý tới sự ngạc nhiên của trưởng lão thủ các, Lục Nhân quay người rời đỉ.
‘Vào lúc quan trọng, bảo tháp vô danh này quả là có ích!”
Trên đường trở về, Lục Nhân nghĩ thầm.
Ve tới biệt viện, Lục Nhân vung vay Hỏa Lỉnh Kiếm, thỏa thích thi triển kiếm thuật, nhờ thân thể mạnh lên nên uy lực kiếm pháp cũng tăng lên nhiều.
“Hiện tại, ta đã đạt tới trình độ Dưỡng Khí Luyện Thể, sức lực tăng lên không ít, phối hợp với linh khí của bảy linh khiếu đồng thời bộc phát sức mạnh, e là có thể dê dàng đánh bại cả võ giả đã mở tám linh khiếu!”
Lục Nhân vui mừng ra mặt, thực lực này
giúp hắn ngập tràn lòng tin vào chuyến đi tới động phủ Đà Xá.
Động phủ Đà Xá chỉ có võ giả Khai Khiếu Cảnh mới vào được, cho dù gặp phải võ giả đã mở tám lỉnh khiếu, Lục Nhân cũng không buồn để tâm.
Nếu đệ tử của ba đại tông môn dám to gan tới kiếm chuyện với hắn, người nào tới hắn sẽ giết người đó, nhất định không nương tay.
Mấy ngày tiếp theo, Lục Nhân chỉ ăn rồi ngủ, ngủ dậy lại ăn, hắn khổ tu trong bảo tháp nhiều nám như vậy nên có lãng phí vài ngày cũng không tiếc.
Nháy mắt, bảy ngày đã trôi qua.
Trên đỉnh một ngọn núi lớn của nội môn Thanh Vân Môn, Vân Thanh Dao mặc trang phục tu luyện, cầm một thanh trường kiếm trong tay, không ngừng vung vây, làm vang lên những tiếng động ầm ầm như sấm nổ.
Vóc dáng của Vân Thanh Dao rất mảnh mai, nhìn thì tưởng như yếu đuổi không chịu nổí một cơn gió thổi nhưng từng đường kiếm dều cực kỳ sắc bén, vô cùng mạnh mẽ.
“Phong Quyển Tàn Vân!”
Vân Thanh Dao quát lên một tiếng đầy
dũng mãnh, trường kiếm liên tục càn quét, tựa như một cơn cuồng phong quét sạch không gian, va vào một ngọn núi lớn.
Ầm!
Ngọn núi lập tức vỡ nát.
Vân Thanh Dao thu kiếm về, gật đầu, nói: “Cuối cùng cũng viết xong thức thứ năm, nếu đồ nhi tu luyện được chiêu này thì thực lực sẽ tăng thêm không ít!”
Nghĩ tới đây, nàng quay người đi tới Thiên Tử Sơn!
Lên tới sườn núi Thiên Tử Sơn, Vân Thanh Dao nhìn về phía biệt viện của Lục Nhân, trong lòng thầm nhủ: “Chắc là đồ nhi đang khổ tu, hắn đã quyết tâm tới động phủ Đà Xá rồi, ắt hẳn phải nâng thực lực của mình lên tới mức mạnh nhất!”
Nghĩ tới đây, khóe môi Vân Thanh Dao hơi conq lên.