NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Vạn cổ luân hồi tháp - Chương 32 Động phủ Đà Xá

  1. Home
  2. Vạn cổ luân hồi tháp
  3. Chương 32 Động phủ Đà Xá
Prev
Next

“ĐỒ nhi, tới khi động phủ Đà Xá mở ra, nhất định phải cẩn thận với những kẻ lớn tuổi, bọn họ áp chế cảnh giới, đánh vỡ cực hạn, đã mờ được không ít linh khiếu, thậm chí có kẻ đã mớ tận chín linh khiếu, cố ý tới đây để giành lấy truyền thừa của Cô’ Đế Đà Xá!”

Vân Thanh Dao nhắc nhở.

Lục Nhân gật đầu, chuyến ánh mắt nhìn đằng trước, trông thây trên vách đá trước mặt có một cửa đá màu đỏ cao một trượng.

Từ khe hở của cửa đá, những luồng sáng chói mắt lóe ra dường như chứa đựng nguồn năng lượng vô cùng mạnh.

Trên cửa đá có khảm một tấm bảng lớn điêu khắc bốn chữ to “Động phủ Đà Xá”!

Không còn gì phải nghi ngờ, động phủ to lớn trước mắt chính là động phủ Đà Xá!

“Ha ha, Ván Thanh Dao, nghe nói ngươi thu nhận một tên phế vật làm đồ đệ, chẳng biết là thật hay giả vậy?”

Trong lúc Lục Nhân tiến về phía trước để quan sát một phen thì tiếng cười sang sảng bỗng vọng tới từ đẳng xa.

Xa xa, có một thanh niên gầy gò mặc áo

đen, cõng một thanh kiếm cố màu đen trên lưng, ngoại hình tuấn tú, lạnh lùng, khí thế phi phàm, toàn thân tản mát ra khí thế sắc bén vô song, hắn ta cất bước đi về phía này.

Sau lưng hắn ta là một thiếu niên mặc áo đen cũng cõng một thanh kiếm cổ màu đen.

“Là Cổ Dật Phàm!”

Có người giật mình la lên.

Cổ Dật Phàm, một trong ba nhân tài của nước Khương Vân, huyết mạch thất phẩm, tu vi cường đại, chính là truyền nhân đắc ý nhất của Quỷ Kiếm Vương, đồng thời là nhân vật quan trọng bậc nhất của Hoàng Đạo Tiên Môn, địa vị rất tòn quý.

Thiểu nỉên đi đằng sau không cần đoán cũng biết là Đường Hạo, thiên tài huyết mạch tam phẩm được Quỷ Kiếm Vương bồi dưỡng, tới động phú Đà Xá đế tìm truyền nhân của truyền thừa cổ Đế Đà Xá!

“Ngươi là cái thá gì chú?”

Lục Nhân cười lạnh nói.

“Ngươi nói cái gì?”

Cổ Dật Phàm giận tím mặt, hoàn toàn khồng ngờ một phế vật không tới Linh Khê

cảnh lại dám hồn hào với hắn ta.

Ầm!

Một luồng khí tức vô cùng cường đại bộc phát ra từ người hắn ta, chân khí sôi trào mãnh liệt, hung hăng phóng tới Lục Nhân.

Lục Nhân biến sắc, sức mạnh này làm hắn gần như không thờ nổi.

Thế nhưng, hắn vừa mới chuẩn bị né tránh thì đã thấy Vân Thanh Dao bước lên trước, đứng chắn trước mặt hẳn, vung tay áo trắng lên, đánh nát sóng chân khí đó.

“Cổ Dật Phàm, ngươi dám đả thương đồ nhi của ta à?”

Giọng Vân Thanh Dao lạnh thấu xương, một luồng khí tức còn mạnh hơn cái vừa rồi bùng lên từ người nàng, đánh cổ Dật Phàm lùi lại mấy bước.

Lúc này, Vân Thanh Dao chẳng khác gì nữ thần giáng trần!

“Sư muội, không ngờ ngươi cũng đã tấn thăng lên Thần Hải cảnh tầng bảy rồi!”

Sắc mặt CỔ Dật Phàm nặng nề.

Hẳn ta và Vân Thanh Dao đều là truyền nhân của Quỷ Kiếm, đều là huyết mạch thất

phấm, sau này, Vân Thanh Dao rút khỏi Quỷ Kiếm Môn, trở thành trướng lão của Thanh Vân Môn.

Cổ Dật Phàm vốn cho rằng Vân Thanh Dao rời khỏi Quỷ Kiếm Môn, thực lực sẽ bị hắn ta bỏ lại phía sau, nhưng không ngờ thực lực của nàng lại mạnh như vậy.

“Đừng gọi ta là sư muội, ta không còn là truyền nhân của Quỷ Kiếm nữa!”

Vân Thanh Dao lạnh lùng nóì.

“Hừ, rời khỏi Quỷ Kiếm Môn là quyết định ngu ngốc nhất kiếp này của ngươi. Hiện tại, ta đã tu luyện xong Ngự Quỷ Kiếm thức thứ mười trong Lý Quỷ Kiếm Thuật rồi, để xem ngươi làm sao ngăn nổỉ ta!”

Cố Dật Phàm cười khinh miệt.

“Vậy để ta lĩnh giáo Ngự Quỷ Kiếm thử xem sao!”

Thân thể của Vân Thanh Dao chớp một cái lơ lửng giữa không trung, không khí xoay tròn quanh người, áo trắng tung bay, trong vòng bán kính một trượng quanh người lơ lửng các luồng kiếm khí.

Khí tức bề nghễ thỉén địa, không cho phép vạn vật khinh nhờn tỏa ra từ người nàng.

Lúc này, Lục Nhân cảm thấy sư phụ mình giống như một thanh bảo kiếm để lộ sự sắc bén của nó, dựng thẳng đứng như thể có thể đâm toạc cả bầu trời.

“Kiếm ý mạnh thật, ngươi đã tu luyện được kiếm ý rồi à?”

Sắc mặt Cổ Dật Phàm rất khó coi, hắn ta cảm nhận được kiếm ý rất mạnh trên người Vân Thanh Dao.

Kiếm ý này khiến hắn ya sợ hãi!

“Ngự Quỷ Kiếm!”

Cổ Dật Phàm quát mạnh một tiếng, quỷ kiếm sau lưng phóng vút lên, lượn vài vòng trên không trung rồi đâm thẳng về phía Vân Thanh Dao.

Trên đường quỷ kiếm di chuyến xuất hiện ảo ảnh hình một con lệ quỷ há to miệng như thể muốn nuốt chửng Vân Thanh Dao.

Thế nhưng, khi quỷ kiếm còn cách Vân Thanh Dao một trượng, nó lại không thể tiến thêm được nữa, như thể bị một bức chắn vô hình ngăn cản.

“Tử Lôi Long Kiếm!”

Vân Thanh Dao vung hai tay lên, một tia sét màu tím sáng ngời ngưng tụ thành một

thanh trường kiếm hình rồng quét ngang xung quanh, vang lên tiếng rồng gầm, tiếng sấm đùng đoàng, tia sét mạnh mẽ nhắm thẳng về phía Cố’ Dật Phàm.

Đùng đùng đùng đùng!

Cố’ Dật Phàm không ngờ Vân Thanh Dao lại tấn công dữ dội như vậy, hắn ta vung bàn tay lên, thu quỷ kiếm lại, ra sức ngán cản.

Thế nhưng, cổ Dật Phàm chỉ đỡ được bảy chiêu, sau đó quỷ kiếm bị đánh bay, cả người hắn ta phải lùi lại mấy bước, khóe môi rướm máu, xem ra đã bị thương.

Còn thanh lôi kiếm hình rồng thì bay lơ lửng trên đỉnh đầu cổ Dật Phàm rồi quay trớ lại với Vân Thanh Dao, từ từ tan biển.

“Cố Dật Phàm, chí dựa vào ngươi mà cũng đòi làm đồ nhi của ta bị thương, nếu không nể chút tình đồng môn giữa chúng ta thì ta đã giết ngươi rồi!”

Vân Thanh Dao lạnh nhạt nói.

“Ngươi!”

Sắc mặt Cố Dật Phàm vô cùng khó coi, dù sao hắn cũng là một trong ba nhân tài của nước Khương Vân, giờ bị Vân Thanh Dao làm nhục trước mặt mọi người như vậy thật khó

lòng chịu nối.

Ngay cả sắc mặt Đường Hạo cũng không hề dễ nhìn, không ngờ Thánh nữ nước Khương Vân lạì mạnh mẽ như vậy.

Vốn hắn ta cho rằng có cổ Dật Phàm ở đây, chí ít có thế đè ép Vân Thanh Dao một chút, không ngờ kết quả là cổ Dật Phàm bị Vân Thanh Dao đánh bại.

“Không hổ là Thánh nữ, không ra tay thì thòi, đã ra tay là khiến người ta kinh ngạc!”

“Thánh nữ mới chừng hai mươi, kiếm ý đã mạnh như vậy rồi, thật là yêu nghiệt!”

Đám đỏng vây xem đều thán phục trước thực lực của Vân Thanh Dao.

“Đây mới là thực lực chân chính của sư phụ, từng động tác đều bễ nghễ thiên địa, cường già Thần Hải cánh quả là kinh khủng, à không, phải là sư phụ quả là kinh khủng!”

Lục Nhân chứng kiến toàn bộ sự việc, vồ cùng rung động trước khí thế trong lúc chiến đấu của Vân Thanh Dao, e là muốn vượt qua sư phụ trong thời gian ngắn thực sự khồng dê.

“Sư muội, tài nghệ của ta không bằng ngươi, không phải là đối thủ của ngươi, nhưng

hôm nay tên đồ đệ phế vật này của ngươi đừng hòng sống sót rời khỏi động phủ Đà Xá.”

Cổ Dật Phàm che ngực lạnh lùng nói.

Đường Hạo bước ra từ sau lưng cổ Dật Phàm, đỏi mắt lạnh lùng nhìn châm chằm Lục Nhân: “Lục Nhân, có bản lĩnh thì ngươi đừng vào trong động phủ Đà Xá, cứ ở đây đế sư phụ che chớ cho ngươi, vào trong đó rồi, đế ta xem ai có thể bảo vệ được ngươi, ngươi dám vào đó, ta sẽ giết ngươi!”

Nghe vậy, Vân Thanh Dao cau mày.

Đương nhiên nàng đã nghe nói ít nhiều về Đường Hạo, hắn ta cũng là truyền nhân của quỷ kiếm, tuy tuổỉ đờì còn trẻ nhưng đã đánh vỡ cực hạn, mờ chín linh khiếu.

“Được, ta chờ!”

Lục Nhân gật đầu, nét mặt không hề mảy may sợ hãi.

Dần dần, có không ít người già và trung niên lục tục chạy đến đây.

Thậm chí không ít trường lão của bốn đại tông môn cũng chạy tới, trường lão Tạ Cuồng của Hoàng Đạo Mòn, đại trướng lão Mạnh Thiên của Thanh Vân Môn cũng đều

chạy đến.

Động phủ Đà Xá ba năm mở một lần, đương nhiên bọn họ cũng muốn xem thử xem rốt cuộc có aỉ có thể vượt qua thử thách, đạt được truyền thừa của cổ Đế Đà Xá hay không.

Tuy những năm qua mồi lần động phủ Cố Đế Đà Xá mờ ra đều không có ai có thể đạt được truyền thừa của cổ Đế Đà Xá.

Nhưng năm nay không chỉ có một truyền nhân quỷ kiếm đã mở chín linh khiếu mà còn có một đệ tử của Thánh nữ huyết mạch phế phấm.

Rốt cuộc ai là người có thể vượt qua khảo hach, bon ho vô cùnq chờ monq.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 32 Động phủ Đà Xá"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com