NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Vị Hôn Phu Ngọt Ngào - Chương 10

  1. Home
  2. Vị Hôn Phu Ngọt Ngào
  3. Chương 10
Prev
Next

10.

Thu đi đông đến.

Thành phố Hải hầu như chẳng bao giờ có tuyết.

Nhưng năm nay lại là ngoại lệ.

Tuyết bay lất phất, nhẹ nhàng rơi xuống, Vệ Ninh Lãng nắm tay tôi, cùng bước đi dưới ánh đèn đường, bóng hai người bị kéo dài.

Khung cảnh này trùng khớp với ký ức nhiều năm về trước.

Đó là mùa đông đầu tiên tôi và anh cùng trải qua.

Khi ấy, tôi đang học năm ba đại học ở Kinh Đô.

Vừa mới chiếu xong một bộ phim, bắt đầu có chút tên tuổi.

Nhưng tôi không dám thường xuyên xin phép nghỉ học, vẫn kiên trì quay về trường lên lớp.

Vệ Ninh Lãng trêu tôi nhát gan.

Nhưng anh vẫn tranh thủ thời gian bay đến Kinh Đô, lái xe đến trước ký túc xá của tôi.

Trường không cho xe tư nhân vào, nhưng xe của anh thì lại có thể.

Kinh Đô trời lạnh, đợt tuyết đầu tiên phủ trắng xóa cả bầu trời.

Tôi vội vàng chạy xuống lầu, co ro như một chú chim cút.

Vệ Ninh Lãng đứng dựa vào xe, áo khoác đen mỏng manh, bên trong chỉ mặc một chiếc áo len cổ tròn.

Hai tay đút túi, mặc cho gió rét khô khốc cùng tuyết cuốn lấy, làm ướt mái tóc.

Anh ngước lên nhìn tôi, ánh mắt đầy mê hoặc, đôi môi đỏ thắm, mỏng nhẹ.

Tôi chạy tới, nắm lấy tay anh.

“Sao anh lại mặc ít như vậy?”

“Đến gặp nữ minh tinh, tất nhiên phải ăn mặc phong độ một chút chứ.”

Anh mỉm cười, kéo tôi vào lòng.

“Như thế này, cả hai chúng ta đều không lạnh nữa.”

“Xì, lời ngon tiếng ngọt.”

Tôi giả bộ khinh thường, quay mặt đi.

Nhưng anh lại nghiêm túc dùng tay xoay mặt tôi trở lại.

“Mi em dính tuyết rồi.”

Tôi vội vã lấy tay chà lên mặt, rồi nghe thấy anh bật cười khẽ.

“Để anh.”

Tôi ngoan ngoãn nhắm mắt, đợi anh nhẹ nhàng phủi đi giúp.

Thế nhưng, ngay giây tiếp theo, đôi môi ấm áp của anh khẽ chạm lên mi mắt tôi, nhẹ nhàng lưu luyến.

Thế giới như ngừng lại trong nửa giây, chỉ còn tiếng tim đập vang lên rộn rã.

!!!!

Tôi tức giận, ngẩng cổ lên phản đối.

“Tuyết đâu ra, rõ ràng là anh mượn cớ giở trò!”

Vệ Ninh Lãng bắt chước giọng điệu của tôi, giơ hai tay lên cao.

“Thảo dân nào dám lừa dối đại nhân!”

“Chỉ là tuyết bị hôn đến tan chảy mà thôi.”

Vừa nói, anh vừa cúi xuống, trán áp vào trán tôi, bật cười thành tiếng.

Dưới ánh trăng mơ màng, đèn đường lấp lánh.

Tôi nằm gọn trong vòng tay anh, cảm nhận sự ấm áp chỉ thuộc về anh.

Tôi nhớ rất rõ, khoảnh khắc đó tôi đã nghĩ gì.

Tôi mong rằng, trong mỗi mùa tuyết rơi về sau, chúng tôi vẫn sẽ luôn yêu nhau.

Và giờ đây, ước nguyện của tôi đã thành hiện thực…

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 10"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com